chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6 ngày trôi qua .............

....... và vết thương của Hyomin đang dần hồi phục nhưng đau đớn hay không... nhiệm vụ của cô là bảo vệ công chúa cần được thực hiện đầy đủ......... ít nhất......... là cho đến khi cô biến mất khỏi thế giới này... đó sẽ là khoảnh khắc mọi thứ sẽ trở lại bình thường........ có một diều luôn khiến cho Hyomin không dám chắc rằng là cô sẽ nhớ tất cả những chuyện đã xảy ra với mình và Jihyun ở đây một khi cô quay về quá khứ lần nữa....

Tướng quân !!!...

Jihyun gọi trong khi đó Hyomin vẫn giả vờ nằm ngủ như một đứa nhóc trên giường của mình.... Có lẽ Hyomin đang hờn dỗi với Jihyun vì đã không mang kem tới cho cô......... và đó cũng không hẳn là lí do........ mặc dù.... Hyomin rất thích ăn kem nhưng cô vẫn thích trêu chọc nàng công chúa của mình hơn........ ít nhất......... Hyomin cũng không quên nói mình là tướng quân bất cứ khi nào cô thấy kem.......

Tướng quân nim ~... dậy thôi !!!... - Jihyun xuất hiện bên cánh cửa và Hyomin che mặt mình bằng cái gồi, giả vờ làm nũng để ngủ tiếp...

Park Hyominnnnnnnnnnnnnnnn !!!.. thức dậy !!!....

Unnie mệt mỏi ~....

Không !!!... dậy ngay bây giờ... - Jihyun lấy cái gối đi và vuốt ve tóc của Hyomin

Hay unnie muốn em làm điều đó cho unnie một lần nữa ???...

... - Hyomin hờn dỗi nhíu mày và nhanh chóng ôm gối ngồi trên giường

Đêm qua là một đêm lãng mạn với Hyomin .... Đó cũng là lần đầu tiên chưa bao giờ có trong cuộc đời của cô.......... Jihyun cười khẩy nhìn cô nàng liu xiu ôm gối ngẩn ngơ....

========== Flash Back ==========

Thời gian trôi qua ........... đã được 3 tháng kể từ khi hai người mới gặp nhau... của Hyomin và Jihyun và rất nhiều điều đã xảy ra trong thời gian đó...

........ đó là một cái gì đó đầy ngọt ngào hay đôi khi lại là cay đắng, hoặc mệt mỏi.....

Trong lúc ngồi sát trùng vết thương cho Hyomin, Jihyun đau lòng nhìn chằm chằm vào những vết sẹo trên người mà Hyomin đã chịu... rất nhiều... cô cảm thấy đáng tiếc nhưng đồng thời cô cũng muốn mình trở nên ngọt ngào và dịu dàng với vị tướng quân này........

Unnie chẳng sexy chút nào...

Jihyun nói trong mắt vẫn tập trung vào vết thương của Hyomin, cô đang chấm thuốc vào đó, trong khi Hyomin che đi ngực của mình, nó rất hiếm khi để cô khoe cơ thể của mình trước mặt người khác.... Jihyun hỏi Hyomin và cởi áo của cô...

Em cũng vậy.... tất cả chẳng có gì sexy...

Nhưng em thích nó...

Unnie thấy vui vì em thích nó...

Em có thể hôn unnie một lần nữa ???...

C.... c... cái gì ???...

Hyomin lắp bắp và đỏ mặt hết cả lên....

.......... Trong lúc Hyomin đang còn ngượng ngùng vì đỏ mặt thì Jihyun từ từ đẩy Hyomin nằm xuống giường và leo lên người của Hyomin ngồi.... mà cô nàng ngố kia không kịp phản ứng...

Unnie có yêu em không ???....

..... Hyomin ngượng ngùng gật đầu mặt cô nàng đỏ tới tận mang tai và ánh mắt có chút tránh né ánh nhìn của Jihyun nhưng diều đó lại khiến cho Jihyun càng thích thú khi thấy bộ dạng này của Hyomin... Hyomin cố vườn tay túm lấy cái ga trải giường để kìm nén bản thân và cô cảm thấy có một sức nóng như lửa đốt trong cơ thể không thể chống lại những hành động đột ngột của Jihyun....

Chúc mừng ngày lễ tình nhân... - Jihyun chọc ghẹo Hyomin

Lễ tình nhân ???... - Hyomin nghệch mặt không biết gì

Đó ngày của những người yêu nhau... và họ thả một cặp chim bồ câu bay lên trời tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu của họ...

Chúng ta đã làm ???... - Hyomin hỏi

Chúng ta sẽ... - Jihyun nhìn Hyomin cười

Cũng giống như cái gì ???.... tôi có tình yêu, tôi có thể bay nhưng không quá cao !!... Hmm !!!!, muốn lên trời ?... chúng ta sẽ không chết bây giờ !!!...

Tướng quân ngốc của em !!!... im đi !!!... em yêu unnie !!!.... Rất nhiều !!!.... - Jihyun cười khẩy trước khi đặt môi mình vào Hyomin và chia tay

Em sẽ cho unnie thấy tình yêu mà chúng ta có thể cho nhau !!!...

Uh!!! ... uh !!!... - Hyomin ngốc ngếch nghe theo

Jihyun kéo Hyomin ngồi dậy trên giường sau đó ngây thơ lấy một bàn tay của Hyomin đặt lên ngực

Công chúa ssi... - Hyomin cúi đầu nhìn vào ngực của Jihyun, hai mắt nhấp nháy liên tục.... cô nàng đã quá nhút nhát nhưng tay vẫn bị mắc kẹt tại nơi nguy hiểm đó...

Đây chỉ là sự bắt đầu...

Jihyun nhìn Hyomin với một nụ cười xấu xa và di chuyển bàn tay Hyomin xuống đầu ngực của mình và ôm chặt bàn tay đó vào đầu ngực.... Khuôn mặt của Hyomin dần chuyển sang màu đỏ trước khi Jihyun đưa tay lên và đặt vào trái dưa hấu của Hyomin...

Tại sao em lại chạm vào tôi ??

Em có thể không ??

Không !!!... tôi có một cảm giác kì lạ mà tôi chưa bao giờ cảm thấy trước đây...

Đó có nghĩa là unnie cũng muốn em...

Một nụ cười gian tà xuất hiện trên mặt của Jihyun trước khi cô sắp cởi áo của mình... và để lại cái bra.... Hyomin đã rất căng thẳng vì Jihyun đang làm cho cả hai phải đỏ mặt... nhưng Jihyun vẫn còn lí trí ngịch ngợm và không ngừng dụ dỗ cô gái tướng quân của mình.... Jihyun từ từ đẩy Hyomin nằm trên giường một lần nữa và ngồi lên trên người của Hyomin, liếc nhìn cơ thể đó lần cuối cùng trước khi nhấn môi mình vào Hyomin, và nằm đè trên người của Hyomin........... Cả hai hôn nhau say đắm và một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong tim của Hyomin lúc này khiến cho cô chỉ biết đáp lại câu trả lời của Jihyun bang nụ hôn nồng cháy này.... Hyomin đã được cảm nhận những nụ hôn đầu tiên của mình và trong một phút cả hai phải rời nhau ra vì thiếu khí oxi để thở...

Công chúa nim.... Ngực của tôi bị tổn thương rất nhiều... - Hyomin ngại ngùng che ngực mình nói

Em cũng vậy... - Jihyun nói

Em bị bệnh sao ?... - Hyomin ôn nhu vuốt ve tóc của Jihyun với một cái nhìn đáng yêu và đặt tay lên eo của Jihyun

Em đang bệnh vì unnie đó!!!... unnie làm cho em phát điên!!!...

Tôi không biết làm thế nào để có thể diễn tả trung thực về cảm xúc của tôi, nhưng !!!... - Hyomin dừng lại

Tôi chưa bao giờ cảm thấy điều này trước kia... công chúa ssi...

Unnie đã biết em không phải là công chúa của unnie ??

Đúng !!!... unnie biết...

Vậy tại sao cứ gọi em là công chúa ?

Nó chỉ là... tại vì khuôn mặt của em làm unnie nhớ tới công chúa.... Và bảo vệ cô ấy từ phía sau khỏi những sát thủ...

Unnie yêu công chúa của unnie, không phải là em..... điều này là không đúng... tình yêu của unnie luôn luôn chỉ có mỗi mình công chúa, đúng không ???... - Jihyun bắt đầu hờn dỗi

◾Có lẽ... - Hyomin ngập ngừng

◾Unnie không xứng đáng với em.... - Jihyun hờn dỗi đứng dậy khỏi giường nhưng Hyomin đã dừng cô lại, kéo Jihyun lại gần và ôm cô ấy thật chặt

◾Unnie biết rõ em là ai, Lee Jihyun ssi.... Chỉ là... em giống như công chúa nên unnie gọi em là công chúa.... Bởi vì... unnie thích trêu chọc em...

◾... - Jihyun bĩu môi, nhưng lại ở trong vòng tay của Hyomin một lúc và lắng nghe lời bộc bạch của cô nàng

◾Có lẽ unnie muốn thực sự như em...

◾Có lẽ sao ?... - Jihyun vùng vẫy để cho cơ thể mình thoát khỏi cái ôm của Hyomin

◾Yea !!!.. có lẽ... - Hyomin tiếp tục trêu chọc Jihyun trước cô nhảy lên người và ôm cô ấy

◾Có một điều unnie cần phải nói với em... - Jihyun kiên nhẫn lắng nghe tướng quân của mình

◾Về giấc mơ của em... về việc tôi sắp phải rời khỏi nơi này... và 3 cơ hội mà tôi đã có... đó tất cả đều là sự thật...

◾Theo dự kiến, tại sao unnie lại nói dối em ?

◾Tôi không...

◾Phải đó !!... em ghét unnie !!!.. em ghét unnie rất nhiều...

Jihyun đưa tay ôm eo của Hyomin và tựa đầu vào vai của Hyomin và những giột nước mắt lại tiếp tục chảy dài trên gương mặt của cô... cô đã nghĩ nó chỉ như một cơn ác mộng không có thật hay đến với cô vào hằng đêm và rồi sẽ không có gì xảy ra nữa.... nhưng... tất cả những điều đó đang dần trở thành sự thật... trong khi đó cô lại không thể bỏ đi sự lo lắng này nếu như không có Hyomin ở bên cạnh cô nữa... Jihyun khóc lớn trên vai của Hyomin, Hyomin câm lặng và xoa lưng của Jihyun...

◾Vì vậy, unnie không còn nhiều thời gian nữa...

◾Kem của unnie đâu ?... 10 xe tải có kem... Yaaaaaa !!!... - Jihyun tụt hết cảm xúc và nổi cáu đánh nhẹ vào lưng của Hyomin và phá vỡ cái ôm, cô lấy gối và nhấn người Hyomin dưới nó...

Làm thế nào em lại dám đánh tôi ??...

Hyomin giật mình và giữ chặt hai tay của Jihyun làm cô gái bật ngửa về phía sau... vị trí của hai người lại bị thay đổi và Hyomin đang nằm đè lên người của Jihyun... và hai người nhìn nhau với ánh mắt yêu thương sâu sắc...... và Hyomin khum người hôn lên môi của Jihyun một cách say đắm..... những cái hôn bắt đầu trở nên nóng bỏng hơn chỉ trong một phút.... Những ngón tay của Jihyun di chuyển trên lưng của Hyomin và cởi cái bra của cô nàng ra và hiện tại cô ấy đang bán khỏa thân.... Nhưng cả hai vẫn còn say sưa với nụ hôn trên môi của nhau và không còn lí trí để nhận ra mình đã cởi bỏ hết quần áo của đối phương từ lúc nào, cả hai trần như nhộng đang quấn lấy nhau trên giường một cách nồng nàn nhất... Jihyun bỏ qua cảm giác lo lắng của mình và bóp mông của Hyomin một cách chăm chỉ cho đến khi vị tướng quân chìm vào đê mê và rên nhẹ lên một tiếng...

Hyomin che đi cơ thể của cả hai với cái chăn và tắt đèn....

......... căn phòng tối om....... Không có ánh sáng chiếu vào như lúc nãy nữa...

............. Nhưng............. Nó không có nghĩa là hai người đó đã đi ngủ.................. tiếng rên rỉ đầy khoái lạc của họ hòa vào nhau một cách nồng nàn yêu thương cùng những âm thanh hơi thở cháy bỏng trên từng tấc thịt của lần chia tay khó khăn này hòa quyện với nhau trở thành một giai điệu tốt nhất, một người chưa bao giờ nói chuyện ngọt ngào như Hyomin đột nhiên biến mất khỏi hư không, từ một tên ngốc trở thành tướng quân ngọt ngào....

Ahhhhhhhhhhhhh !!!... em đang đến... - Jihyun thở dốc nói

Đến đâu ???... - Hyomin tiếp tục việc của mình và ngệch mặt hỏi

Đồ ngốc !!!... - Jihyun đánh vào vai của Hyomin

========== End of Flash Back ==========

Vì vậy ?...

Jihyun nói khiến cho Hyomin là một tướng quân phải nhìn cô đến hồi hộp tim nhảy tưng tưng trong lồng ngực, cô nàng bẽn lẽn cắn gối và một chút và cười toe toét nhe hết cả răng ra ngoài

Vì vậy ?... - Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Jihyun và theo sau là một cái nhìn sexy

Unnie muốn một cái gì đó... - Hyomin hồi hộp bước ra khỏi phòng

... - Jihyun cười tủm tỉm vì vẻ đáng yêu của Hyomin và đi theo cô nàng ra ngoài

Đi ra ngoài thôi... - Jihyun nắm tay của Hyomin và ngăn không Hyomin mặc tạp dề

Đi mua kem hả ?...

... - Jihyun thở dài và cốc lên trán của Hyomin

Em ghét kem !!!...

Hyomin thích trêu chọc Jihyun và làm cho cô nàng ghen tị với kem, nó cũng là một cách tốt hơn so với được gần gũi với mọi người khác và làm cho cô nàng cô ghen tị...

Cả hai rất thích ăn sáng ở quán cafe gần đó.... Sau đó Jihyun đưa Hyomin tới thư viện mà cô yêu thích, chỉ để đọc những cuốn tiểu thuyết tình yêu... Khi vừa tới nơi mọi người ai cũng thầm liếc nhìn vẻ đẹp của tướng quân Park Hyomin, Jihyun cảm thấy khó chịu máu ghen nổi lên và lôi Hyomin ngồi ở một góc khuất trong thư viện để đọc cuốn tiểu thuyết tình yêu của mình... và trước khi bị Jihyun lôi đi Hyomin túm được một cuốn sách lịch sử '' lịch sử của triều đại Han''.... Hyomin mở từng trang và đọc cho đến khi họ viết... '' tướng Park Hyomin'' trên đó...

'' 1790 tướng quân Park Hyomin dẫn quân đội và chiến đấu cho nhà Han, cô đã chết trong chiến tranh và nhà Han mất hầu hết các vị tướng giỏi nhất trong trận đánh đó... đến 1801, vua Han đời cuối cùng chết và kết thúc triều đại của nhà Han... ''

Hyomin lặng người.... họ vẫn đang còn ở năm 1780 ...

Có nghĩa là.... Tôi thực sự phải ra đi sớm sao ?...

... - Jihyun xuất hiện và cô nhanh chóng đóng sách

Cuốn sách đó có gì sao ??? - Jihyun đến và đặt cuốn sách đó lên bàn

Đó là cái gì ??... - Jihyun hỏi lại và lấy cuốn sách từ tay của Hyomin

... - Hyomin im lặng nhìn theo không nói nên lời

Lịch sử nhà Han...

... - Jihyun mở ngẫu nhiên những cuốn sách và dừng lại ở nơi Hyomin đọc trước đó. Cô im lặng và tập trung vào những gì họ viết về nó

Đó phải là một người nào khác... - Hyomin đến gần với Jihyun và vuốt ve mái tóc của cô ấy

Vì vậy, unnie sẽ phải ra đi sớm sao ?

Có lẽ...

Unnie muốn được yên tĩnh một chút... - Hyomin hít một hơi thật sâu và để lại Jihyun một mình, bước ra khỏi thư viện và ngồi bên cạnh bải đậu xe

---- ~~~.o.~~~ ---- Jihyun đi ra từ thư viện và tìm kiếm Hyomin nhưng cô vẫn không thấy Hyomin đâu, Jihyun bắt đầu lo sợ và hối tiếc cho những gì cô đã làm...

Một nhóm sát thủ ngừng lại.... Jihyun và họ được dịch chuyển tới hồ. Cô nhìn thấy Hyomin đang nằm trên măt đất và máu dính đầy khuôn mặt cô ấy...

Tướng quân nnnnnnnnn !!!... - Jihyun cố gọi nhưng Hyomin không hề nhúc nhích

Tướng quân nnnnnn !!!!!!!!!... - Jihyun hét to lên nhưng Hyomin vẫn nằm im ở đó không có phản ứng

Em xin lỗi !!!... Park Hyomin !!... cứu em !!!... tướng quân !!!....

Cô ta đã chết !!!... bây giờ... tới lượt của ngươi... - Tên sát thủ chuẩn bị giết chết Jihyun và Hyomin bất ngờ tấn công hắn từ phía sau

Bảo vệ công chúa !!... là nhiệm vụ của tôi !!!... giết tôi đầu tiên !!!... - Sau nhát chém tên sát thủ gục xuống đất và Jihyun ẩn đằng sau Hyomin

Tôi không thể giữ nó nữa !!!... vậy thì cùng nhau chết vậy !!... - Hyomin lấy thanh kiếm và thể hiện các kỹ năng của mình, đôt nhiên dừng lại khi cách cửa ánh sáng mở ra lần nữa

Đó là thời gian để đi đến địa ngục !!.. - Hyomin cố gắng giết chết từng tên sát thủ một và ném chúng qua cánh cửa ánh sáng đó

... - Jihyun chạy đến chỗ Hyomin và nắm lấy tay cô, ngăn cô ra khỏi đó...

Hãy cho em đi với unnie...

Xin lỗi !!!.. tôi không thể làm điều đó...

Không !!!... unnie không được đi !!...

Tôi phải ngăn chặn điều này !!.. tôi xin lỗi.... luôn luôn nhớ rằng sẽ có một người ở nơi xa là tôi..... mãi mãi yêu em...

Hyomin kéo Jihyun lại phía mình và ôm thật chặt Jihyun rồi trao cho cô ấy một nụ hôn cuối cùng..... chia tay và nhảy vào ánh sáng đó...

......................... Và Jihyun đã một mình ở lại trong bóng tối đó...................

PARK HYOMINNNNNNNNNNNNNNNNNN !!!!!!!!!!!.... ĐỪNG RỜI XA EM !!!!!!!!!!!!!........... TƯỚNG QUÂN !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!.....

=

=

=

=

=

=

========== MY ==========

=

=

=

............. 3 năm sau ......................

Jihyun trở lại cuộc sống bình thường, trong 3 năm đó cô đã làm việc thật chăm chỉ để xây dựng một quán café và menu chính của quán là hình của một cây kem....

....... Đó là tất cả những kỉ niệm của mình với Hyomin.... Những 3 năm.... Thật sự vô cùng khó khăn khi Jihyun sống mà không có Hyomin và cô thừa nhận rằng cuộc sống của cô thật trống trải và vô vị... trừ việc hàng ngày cô dành một giờ ngồi ăn kem và cảm nhận như là Hyomin đang ngồi cùng mình ăn kem với nhau.... Đôi khi Jihyun có cảm thấy như Hyomin đang xuất hiện trước mặt mình... nhưng.... Cô tin rằng chỉ là trí tưởng tượng của mình...... và cô đã khóc bất cứ lúc nào hiện tượng đó lại xảy ra với cô....

........... Minkyul Ice Cream Bar ...........

......... một bảng hiệu treo trên quán café..... và nó cũng chính là nổi đau khổ của cô, và không một ai có thể chữa nó và Hyeri cũng vậy.... cô ấy có thể cảm thấy nỗi buồn của Jihyun, Siwan cũng đã biến mất khỏi thế giới này..... tất cả đến từ quá khứ biến mất trong đêm đó..................

Xin lỗi !?!!... cháu có phải Lee Jihyun ???... - Một ông lão khoảng 60 đang nói chuyện với cô

Cháu biết ông sao ??... - Jihyun điềm đạm hỏi

Vì vậy, cháu thực sự là Lee Jihyun ?... - Ông lão đưa một vật gì đó cho Jihyun, đó là của cô với Hyomin, và nó nhìn cò vẻ đã bị mòn

Cuối cùng tôi đã gặp được cháu... - Ông lão tiếp tục nói

Đây là cái gì ???... - Jihyun ngạc nhiên hỏi

Tôi là thế hệ 7 của tướng quân Park Hyomin.... Cháu có biết người đó không ?....
... - Jihyun sững người.... làm thế nào mà cô có thể không nhớ cô gái đó....

Thế hệ thứ 7 ???... cô ấy đã kết hôn sao ?

Ta không biết về câu chuyện cháu và làm thế nào cháu gặp được người.... nhưng ở đây... - Ông lão đưa cho Jihyun một lá thư khác

Như tôi biết thì người đã không kết hôn, và nhận nuôi một đứa con trai.... Đó là sự bắt đầu các thế hệ nỗi dõi của chúng tôi.... Phải !!... đó là bức thư của Park tướng quân... ông tôi đã chuyền nó lại cho tôi...

Tôi sẽ để lại nó cho cháu, vì tôi tin rằng cháu là chủ sở hữu của lá thư này...

Cảm ơn... - Jihyun nở nụ cười cay đắng và nhìn ông lão rời đi

-- +++ --

1783...

Gửi công chúa của lòng tôi, em vẫn còn nợ tôi 10 xe tải kem... Jihyun dựa lưng vào ghế và thoát ra một tiếng thở dài nhỏ... em có khỏe không ?... tôi hy vọng là em vẫn sống tốt... tôi cũng vậy... nhớ em quá... tôi nhớ em rất nhiều.... tôi hy vọng rằng em sẽ là người đọc bức thư này.... Tôi hy vọng như vậy... tôi sẽ viết về cuộc sống của mình cho người tôi yêu qua lá thư này, bởi vì.... Tôi không ngừng nghĩ về em..... không có khoảnh khắc nào mà tôi có thể quên được em.............. Jihyun bắt đầu khóc....

Đừng buồn và đừng khóc nữa, vì tôi sẽ luôn luôn ở trong trái tim của em... tôi khong hề đi đâu cả.... Jihyun bối rối, làm sao Hyomin lại biết mình đang khóc chứ ???.... nếu không có kiến thức của em....

.......... Tôi đã có gắng để có thể trở lại thế giới của em hai lần bằng cách sử dụng sức mạnh của pháp sư một lần nữa..... nhưng ông ta đã chết vào năm ngoái..... vì vậy........ tôi đã không thể trở lại đó một lần nữa.....

Nói về mối quan hệ của chúng ta.... Tôi vẫn còn độc thân đó nha !!.... làm thế nào mà em dám nghĩ là tôi ...?... đồ ngốc ah !!.. trái tim của tôi chỉ dành cho mỗi một mình em thôi đó.... Mỗi giay mỗi phút tôi còn viết lá thư này tôi vẫn luôn đang nghĩ về em........... unnie nhớ em rất nhiều......... một cuộc chiến tranh không hề cho tôi hạnh phúc có thể tôi đã cảm thấy từ trước.... thanh kiếm đó không thể nào đi tôi trong cuộc mãi được...... bởi vì nó quá nhàm chán............ khi mà không có em bên cạnh tôi........ tôi lại thấy nhớ em nữa rồi........... tôi muốn có một ai đó giải thích cho tôi biết tại sao số phận lại quá độc ác với chúng ta ???.... trái tim tôi như vỡ tung mong muốn có thể nhìn thấy em thêm một lần nữa........................... cảm nhận nụ hôn của em một lần nữa......... và chúc mừng valentine của chúng ta với nhau như đêm đó...........

Jihyun mỉm cười cay đắng và gấp lá thư lại ........... cô thật sự không còn đủ dũng cảm để đọc nó nữa, nó quá đau đớn..........

Em sẽ không bao giờ yêu thêm một ai nữa và tình yêu của unnie sẽ luôn trong trái tim của em......... tướng quân nim !!... em cũng nhớ unnie rất nhiều............ gặp unnie trên thiên đường.........

=

=

=

=

=

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net