22. End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. 

Sau ngày hôm đó, lãnh đạo Park vốn được mệnh danh là người đàn ông độc thân hoàng kim, bỗng nhiên đăng một bức ảnh hai bàn tay đan vào nhau nắm chặt với dòng trạng thái.

With my adorable partner  

Phần bình luận được một phen bùng nổ, liên tục có người gửi lời chúc mừng. Ngay cả trong phần nhắn tin mật, những người bạn bè thân thiết đều liên tục nhắn tin hỏi han. Park ChanYeol đều thống nhất trả lời một dòng cảm ơn, kèm theo lời nhắn khi nào có dịp nhất định sẽ giới thiệu.

Sáng hôm sau đến công ty, mọi nhân viên trong phòng đều tụ lại một chỗ, chân thành gửi lời chúc mừng tới sếp Park.

Lãnh đạo của bọn họ cuối cùng cũng có người hốt rồi ~

"Sếp Park! Rốt cuộc vị nào tài giỏi có thể để sếp chúng em muốn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa thế ạ~"

Park ChanYeol hiếm khi có dịp trong giờ làm vẫn để mọi người thoải mái tán gẫu thế này. Nhưng tâm trạng hắn đang tốt vô cùng, khẽ liếc qua người nào đó đang len lén cúi đầu xấu hổ, không nhịn được bật cười.

"Là một bạn nhỏ biết nghe lời, còn rất đáng yêu nữa."

Mọi người trong phòng trực tiếp được ăn thức ăn cho chó độc thân, không nhịn được kêu la í ới.

Đột nhiên có nhân viên nào đó trong phòng vỗ vai Byun BaekHyun, lôi cậu ra trêu cùng.

"Sếp Park nói xem, bạn nhỏ của sếp có nghe lời bằng bạn học Baek của tụi em không?"

Mọi người được dịp xôn xao.

"Đúng thế, bạn học Baek cũng rất đáng yêu."

"Ấy, bạn học Baek mới đó đã đỏ mặt kìa."

"Bạn học Baek ơi, bạn học Baek là tình yêu bé nhỏ của phòng làm việc chúng ta đấy!"

"Đúng thế, ai bảo chỉ mỗi sếp Park cũng có tình yêu đâu, chỉ cần bạn học Baek ở đây, thì căn phòng này đều ngập tràn yêu đương nồng nàn."

Byun BaekHyun ngượng ngùng, lại không dám có ý kiến gì, chỉ biết vùi đầu vào máy tính.

Nụ cười trên môi lãnh đạo Park càng sâu thêm, mang theo chút ý tứ nghiền ngẫm.

"Ồ, tình yêu bé nhỏ chốn văn phòng?"

"Văn phòng này cấm yêu đương công sở."

"Cho nên bạn học Baek, tôi tịch thu."

Tình yêu bé nhỏ của hắn, làm sao hắn để cho người khác được chứ.

Một chút cũng không.

Người nghe vô tình, người nói lại hữu ý. Chuyện tình yêu của sếp Park cứ như vậy trôi qua, chẳng ai để ý đến câu nói đùa như không đùa kia của sếp, tập trung vào làm việc.

Chỉ có bạn học Baek, trái tim đang bị người nào đó tịch thu, mới có thế bay bổng lơ mơ thôi ~

2.

Byun BaekHyun trong thời gian làm đồ án tốt nghiệp, ôn tập thi lên nghiên cứu sinh đều ở nhà Park ChanYeol. Có đàn anh chăm chỉ nhiệt tình ngày ngày giúp đàn em nhà mình ôn tập, cuối cùng BaekHyun cũng không phụ lòng mà vượt qua kì thi thành công.

Trong suốt một tháng, thỉnh thoảng BaekHyun vẫn không quên gọi về cho gia đình hỏi thăm cha mẹ. Mẹ Byun rất đỗi vui mừng, cảm giác được tinh thần của con mình có sự cải thiện rõ rệt. Sau khi nghe thấy cậu đã thi lên nghiên cứu sinh thành công, bà cũng cảm thấy kích động, tiện thể cũng nói với cậu ý muốn của mình.

"BaekHyun, gần đây, ừm, cha con cứ hỏi mẹ bao giờ con sẽ về nhà."

Nghe đến hai chữ 'về nhà', BaekHyun chợt im lặng. Mẹ Byun thấy cậu không có ý kiến gì, có chút sốt ruột.

"Trong hai tháng qua, mẹ cùng cha con đều đã đi gặp bác sĩ tâm lý, còn tìm hiểu thêm về vấn đề của con. Cha cũng đã thay đổi rất nhiều, mẹ vốn định nói với con từ sớm, nhưng muốn chờ con thi xong ổn định mới nói. BaekHyun, năm đó, mẹ cùng cha thực sự có lỗi với con. Con có thể về nhà được không? Mẹ rất nhớ con."

BaekHyun im lặng không phải bởi vì cậu không muốn về, kì thực cậu cũng đã nghĩ tới vấn đề này, có dự định sẽ nói chuyện với mẹ. Không ngờ, cha mẹ lại là người xuống nước. Dù sao đây là việc không thể chối từ, mà cậu cũng không có ý muốn chối từ, suy nghĩ một hồi xong trực tiếp đồng ý. Sau khi thi lên nghiên cứu sinh, BaekHyun đã có ý định sẽ vào ký túc xá, cũng sẽ không chạm mặt cha mẹ quá nhiều.

"Vâng thưa mẹ. Tuần này thu xếp xong, con sẽ về nhà."

Cúp máy xong, BaekHyun cảm thấy phía đằng sau có thân thể dán tới. Park ChanYeol ôm lấy cậu, khuôn mặt chôn sâu vào hõm vai của cậu dụi dụi. Cảm giác nhồn nhột pha thêm chút ướt át truyền tới, toàn thân nổi lên một tầng da gà, nhưng BaekHyun cũng không chối từ sự thân cận của Park ChanYeol, chỉ từ từ thích ứng. 

Đầu lưỡi Park ChanYeol tỉ mẩn liếm láp phần xương quai xanh hơi nhô lên. Làn da mịn màng trắng nõn, khiến hắn nhịn không được cắn lên, để lại một ấn ký màu đỏ xinh đẹp nổi bần bật. 

Xong xuôi, hắn không làm gì quá phận nữa, khẽ tựa cằm lên vai cậu làu bàu.

"Bạn học Baek, em đi rồi, tình yêu bé nhỏ của anh cũng sẽ đi mất. Làm sao đây?"

Âm điệu không vui, mang theo chút làm nũng. Byun BaekHyun bật cười, một tay vòng ra đằng sau khẽ xoa đầu hắn. 

"Sau khi nhập học em cũng sẽ vào kí túc xá mà, nếu có thời gian em sẽ đến thăm anh."

Park ChanYeol vẫn không thôi buồn bực, cuối cùng cố gắng chuyển hóa toàn bộ thành sức mạnh, kiên quyết đè bạn học Baek ra giường.

"Bạn học, mấy hôm trước đều là anh ôn tập cho em. Hôm nay đến lượt em phải ôn tập cho anh."

Byun BaekHyun mới đầu còn chối đây đẩy, chỉ được một lúc, căn phòng liền vang lên âm thanh không mấy hài hòa.

Hai người ở trên giường chuyên tâm 'ôn tập'.~

3. 

Mọi người trong văn phòng đều thật lòng thật dạ yêu thích cậu sinh viên nhỏ, nghe tin cậu kết thúc kỳ thực tập là học lên nghiên cứu sinh liền cảm thấy buồn bã không thôi.

Tình yêu bé nhỏ đi mất, bầu không khí chắc hẳn sẽ rất ảm đạm. Ụ v Ụ

Lãnh đạo Park thấy người trong phòng vẫn thương nhớ bạn nhỏ nhà mình như thế, trực tiếp tự mình uống hết một chai giấm, không nhịn được kéo tay bạn nhỏ tuyên bố chủ quyền.

Nhân viên trong phòng từ ngơ ngác, sau đó chết lặng, bi thương nhìn bạn học Baek, ưu thương nhìn lãnh đạo Park. Bọn họ vậy mà động thổ trên đầu Thái Tuế! Đối với bạn học Baek từ bây giờ trở đi, là tình yêu nhỏ của của sếp Park, còn đối với mấy nhân viên là tình yêu ngược luyến tàn tâm!

"Sếp, rõ ràng văn phòng này cấm yêu đương công sở! Sếp lại phá giới, phải phạt!"

Có đàn áp ắt có đấu tranh. Địa chủ Park hiếm khi không phản đối, thoải mái đầu hàng dâng ví mở tiệc liên hoan.

Mọi người nhanh chóng trở nên vui vẻ trở lại, chỉ có bạn học Baek xấu hổ vẫn hoàn xấu hổ mà thôi~

4. 

Byun BaekHyun lên làm nghiên cứu sinh liền chuyển vào kí túc xá, một tuần sẽ về nhà một lần. 

Một ngày nọ, cả nhà đang ngồi ở bàn ăn, cha Park khẽ hắng giọng, có chút lúng túng nói với cậu.

"BaekHyun, hôm nào con chuẩn bị quà cáp, nhớ sang cảm ơn nhà bên đó."

Byun BaekHyun ngơ ngác, còn chưa hình dung được 'nhà bên đó' là nhà nào, mẹ đã huých cậu.

"Là mẹ cậu Park đó. Không phải trước đó nói mẹ cùng cha tìm được bác sĩ tâm lý tư vấn sao, ừm, là mẹ cậu ấy giới thiệu. Cho nên con mau mau thay cha mẹ đi cảm ơn người ta một chút, cô ấy đã giúp đỡ rất nhiều."

Cho nên, sau rất nhiều ngày, bạn học Baek quyết tâm nói chuyện với lãnh đạo Park nói rằng muốn gặp phụ huynh. Sếp Park nghe vậy trong lòng lâng lâng bay bổng, ngay lập tức gọi điện thu xếp. Mẹ Park nhận được thông báo liền rất đỗi vui mừng, không chần chừ mà đồng ý. 

Ngày gặp nhau, Byun BaekHyun hồi hộp nhìn về phía mẹ Park đang đi tới. 

Khẽ nuốt nước bọt một chút.

Dường như chỉ trong chớp mắt, Byun BaekHyun trông thấy bà nở nụ cười tươi rói, Park ChanYeol được thừa hưởng đôi mắt và khuôn miệng của mẹ, bà cười lên trông càng giống hắn. Thanh âm hào hứng của bà vang lên, cực kỳ phấn khích.

"Sweetheart, cuối cùng mẹ cũng được gặp con rồi ~ Sweetheart mau mau đến đây mẹ muốn nhìn con thật lâu ~ Đúng thật là quá đáng yêu ~"

Byun BaekHyun lại không nhịn được thầm nghĩ, mẹ Park thật nhiệt tình.

Cũng thật đáng yêu nữa ~

5. 

Thời gian trôi qua thấm thoắt thoi đưa, ngày đưa Adorable Home ra mắt trên toàn thế giới với phiên bản thực tế ảo cuối cùng cũng tới. Byun BaekHyun đương nhiên rất vui mừng, càng thêm phần tò mò phấn khích. 

Cho dù cậu đã gắn bó với nơi này lâu dài, nhưng không phủ nhận rằng khi đem một tác phẩm mình có đóng góp thành quả đến với mọi người thì trong lòng sẽ cảm thấy có thành tựu to lớn nhường nào. Hôm nay cũng là dịp được nghỉ, cậu liền đăng nhập vào game. 

Trong lúc giao diện đang chờ kết nối, Byun BaekHyun lại có dịp liếc nhìn thật kỹ trang giới thiệu, kèm theo một loạt hình ảnh nhân vật mặc định. Cậu nhận ra, anh Park vốn được debut ở vị trí C giờ không thấy đâu nữa. 

Màn hình nhanh chóng biến mất, Park ChanYeol đang đứng đó mỉm cười nhìn cậu. Byun BaekHyun không nhịn được mà nói thắc mắc của mình, lại thấy Park ChanYeol tiếp tục cười, thanh âm trầm thấp ấm áp pha lẫn vui vẻ giải thích cho cậu.

"Từ giờ, anh chỉ muốn là C của mình em thôi."

Byun BaekHyun nghe xong liền thấy xấu hổ, thông báo bên AI truyền đến cho Park ChanYeol liên tục gợi ý cho hắn hơn mười hai kiểu hôn dành cho người bạn đời. 

Không thể phủ nhận, Byun BaekHyun thực sự rất vui vẻ. Nào có ai muốn nhìn hình ảnh của người yêu mình xuất hiện lung tung trong game gia đình bao giờ chứ. Cuối cùng cậu không nhịn được, tự mình chủ động gửi cho Park ChanYeol một nụ hôn lãng mạn kiểu Pháp.

Ngất ngây ~

Xong xuôi, Park ChanYeol vẫn có hơi thòm thèm, dù sao hôn nhau trên game cũng không thể bằng ngoài đời thật được. 

Cuối cùng, nghĩ đến mục đích vào game ngày hôm nay, sếp Park vẫn dằn lòng xuống, nắm tay đối phương dẫn đi.

"Nào BaekHyun, anh dẫn em đi ngắm nhìn thế giới của chúng ta."

Byun BaekHyun vui vẻ, cùng Park ChanYeol nắm tay đi thăm thành quả của hai người. 

Những cảnh tượng này vốn đã nhìn rất nhiều lần, nhưng hôm nay có thêm người người tấp nập nhộn nhịp, cảm giác vẫn có điểm khác biệt. Byun BaekHyun có hơi xúc động, quay sang phía Park ChanYeol cảm thán.

"Thế giới này, càng ngày càng trở nên chân thực."

Park ChanYeol gật đầu. Đây quả thực là điều mà hắn muốn, đem những con người ở phương xa trở thành không có khoảng cách. Mặc dù sẽ còn gặp nhiều khó khăn, nhưng nhiệt huyết của hắn vẫn còn đó, giấc mơ gắn kết mọi người gần nhau vẫn sẽ mãi cháy bỏng trong lòng hắn.

"Vậy bạn học Baek có thích không?"

Hai người đang đi song song trên đường, bước chân của Byun BaekHyun bất chợt chậm lại. Đường phố đông người qua lại, dường như mọi người rất thích thú vui vẻ, tò mò khám phá cái mới. Bởi vì để đảm bảo tính riêng tư khi trò chuyện, cho nên cuộc đối thoại giữa hai người đều được bảo mật. Park ChanYeol đã cài đặt chế độ âm thanh ồn ào tùy thuộc vào mật độ người dùng xuất hiện, âm thanh ồn ã bên tai vô cùng chân thực. Nhưng hành động của mọi người thì không, ai ai cũng có thể nhìn thấy. 

Byun BaekHyun ấn vào bảng kĩ năng, chọn hôn nhẹ, giữa phố người đông, một cậu thanh niên cao khoảng hơn một mét bảy rướn người lên hôn người đàn ông cao hơn nửa cái đầu, kéo theo bao ánh nhìn xung quanh.

Có điều, Byun BaekHyun lại chẳng quan tâm đến xung quanh, cậu nở nụ cười rạng rỡ, khóe mắt cong lại, chân thành bày tỏ với Park ChanYeol. 

"Anh Park, thật sự rất vui vì được quen biết anh."

"Cảm ơn vì vận mệnh đã đưa em đến bên anh. Chỉ cần là thế giới có anh, em đều thích."

"Anh là adorable C của em, ChanYeol."

End.

______________

Đôi lời: 

Xin chào các bạn ^^ huhu lần nào cũng chào. Nhân dịp mùa dịch này mình cũng đang chăm chỉ hẳn lên he he. Adorable C cũng được hoàn thiện với tốc độ chóng mặt. Mỗi lần hoàn thiện một tác phẩm mình đều viết vài dòng như vậy để tâm sự với các bạn nè hé hé. Có lẽ đầu tháng 5 mình phải đi học lại rùi, vốn định chạy một pj sinh nhật cho anh B mà sợ hơi khó, nhưng mà mình sẽ cố gắng hết khả năng nha ^^

Mình không có gì để nói nhiều về Adorable C nữa vì nói thật là đây đếm sơ sơ cũng là tác phẩm thứ gần 30 của mình rùi í ^^ À, vẫn muốn nói là viết văn diễn đàn mệt ghê. Chương cuối này vẫn chưa phải là kết thúc, mình vẫn còn một phiên ngoại nhỏ về diễn đàn. Ban đầu mình cảm thấy đây là những câu chuyện nhỏ nhặt thui nên mình gộp làm một luôn nhưng sau đó phần diễn đàn dài quá nên tách thành PN hehe ^^ Hy vọng trong những ngày cuối của mùa dịch, các bạn sẽ có một trải nghiệm thoải mái thư giãn cũng với AC nha ^^

Mình xin chân thành cảm ơn tới tất cả các bạn đã, đã, đang và sẽ theo dõi AC cũng như các tác phẩm khác nữa của mình. Cảm ơn tất cả những ủng hộ và góp ý của các bạn để giúp mình cải thiện thật nhiều thật nhiều ^^

Yêu các bạn nhiều lắm ^^

thân ái,

byeonshine.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net