Bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bảy

Sau khi tan học Phác Xán Liệt thay quần áo xong, trong tay cầm theo một hộp quà, dựa ở cửa tiệm đợi Biên Bá Hiền đi ra.
Biên Bá Hiền chịu trách nhiệm về việc kết thúc lớp học còn phải dọn dẹp lại lớp học mới có thể tan làm, chờ cậu chui vào nhà vệ sinh sau đó vội vàng chạy ra. Biên Bá Hiền thở hổn hển, có chút ngượng ngùng nhìn Phác Xán Liệt: "Để cậu phải đợi lâu rồi."

Phác Xán Liệt một tay hung hăng xoa tóc Biên Bá Hiền, cố ý oán trách: "Chuột nhỏ của tôi thật chậm chạp."

Lúc nãy trong lớp căn bản không nghe thấy hắn nói cái này, bây giờ Phác Xán Liệt lại một lần nữa gọi cái tên này lên, hiện tại Biên Bá Hiền mới thấy bất thường. Đập tay hắn rơi xuống, xù lông lên: "Này! Cậu kêu ai là chuột nhỏ, ai là chuột nhỏ hả!"

"Chuột nhỏ không phải cậu sao."

"Này! ! Phác Xán Liệt, cậu biết rõ tôi không nói cái này! ! ! Lại nói, vì sao cậu gọi tôi là chuột nhỏ hả! Tôi có chỗ nào giống như con chuột?"

Phác Xán Liệt bất đắc dĩ nhìn Biên Bá Hiền, lắc đầu: "Cậu rất giống chuột nhỏ nha, thích ăn nhiều, dáng dấp lại nhỏ nhắn xinh xắn, vừa đáng yêu lại miệng mồm lanh lợi. Đây không phải chuột nhỏ thì là gì?" – hắn ôm cổ Biên Bá Hiền, cọ sát khuôn mặt mình vào khuôn mặt nhỏ của cậu. "Đi đi, dẫn cậu đi ăn ngon. Chuột nhỏ."

"Tôi không phải chuột nhỏ! !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net