Part 3.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 3.1

“Ba ơi, chị bị tai nạn rồi, hu hu… ”-Taeyeon gục mặt lên hai lòng bàn tay bật khóc, một giờ trước đây cô còn ngỡ rằng mình là người hạnh phúc nhất trên đời khi nhận được lời đồng ý cầu hôn từ Tiffany nhưng ngay khi hay tin chị cô bị tai nạn giao thông thì mọi thứ dường như sụp đổ, người chị mà cô yêu thương hết mực đang đứng trước cánh cửa tử thần mà cô chả thể làm gì ngoài việc ngồi đây hết.

 

Kwon Jae Jin ngồi bên cạnh con gái thứ của mình ra vẻ an ủi, bàn tay nhăn nheo vỗ nhẹ lên bờ vai nhỏ nhắn không ngừng run lên: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi, con đừng đau lòng quá.”

 

“Nhưng tại sao chị lại gặp tai nạn được?”-đến lúc này Taeyeon vẫn không chấp nhận được sự thật, mấy ngày nay cô đã thấy có gì đó không ổn với Yuri rồi, chị ấy cứ như người vô hồn ngồi thẩn thờ ra, thậm chí còn chẳng chịu ăn uống gì nữa, thế mà cô lại vô tâm không để ý đến.

 

“Ở đây mãi cũng không giải quyết được vấn đề đâu, ba thấy con nên về nhà nghỉ ngơi, có gì bác sĩ sẽ báo lại sau… ”

 

Lời nói vô tình của lão khiến Taeyeon bị đả kích lớn, ánh mắt ngỡ ngàng cùng phẫn uất nhìn người trước mặt: “Chị còn chưa rõ sống chết làm sao con có thể về được. Chị ấy cũng là con của ba, sao ba có thể nói những lời đó?”

 

Nhếch môi cười mỉa, câu này đáp án Kwon Jae Jin đã biết cách đây hai mươi hai năm rồi, nếu lão biết Yuri không phải con ruột của mình từ sớm lão đã chẳng để nó tồn tại trên đời này.

 

“Con xem nó là chị của mình sao?”

 

“Ba… ”-lùi lại một bước, gương mặt lạnh lùng của người trước mắt làm cô lo sợ và hoang mang, chưa bao giờ lão nói chuyện với cô như thế cả.

 

“Đến lúc này rồi ba cũng nói sự thật cho con biết luôn, Yuri, con bé đó là con riêng của mẹ con cùng bác con, nó chẳng xứng đáng làm chị của con đâu.”

 

Như không tin vào tai mình, Taeyeon gấp gáp hỏi lại: “Ba nói dối có phải không?”

 

“Ba chưa bao giờ thương yêu nó cả, con có thể nhìn thấy mà.”

 

“Con luôn tự lừa dối mình rằng ba và chị không hề có chuyện gì, con đã cố nghĩ như thế hai mươi năm nay,  tại sao ba lại tàn nhẫn với chị như vậy?”- giọt nước đã tràn ly, Taeyeon cũng không che giấu cảm xúc trong lòng nữa, người ba quá đỗi tuyệt vời đối với cô nhưng lại là nỗi ám ảnh với người chị của mình, không phải Taeyeon không biết, chỉ là cô lo sợ nếu mình càng bênh vực cho Yuri chị ấy sẽ càng chịu khổ nhiều hơn.

 

“Ba yêu mẹ con, đó là lý do ba không chấp nhận được. Nhưng con là người ba rất thương yêu.”

 

“… ”-dòng nước mắt một lần nữa lăn dài trên khóe mắt, Taeyeon không biết phải làm như thế nào cho phải, hiện tại cô chỉ mong người chị của mình có thể bình an vô sự thôi.

 

Cuộc nói chuyện ảm đạm của hai ba con đã bị cắt ngang khi cánh cửa phòng cấp cứu bật mở, Taeyeon vội bước đến vị bác sĩ hỏi thăm tình hình.

 

“Chị tôi sao rồi bác sĩ?”

 

“Tạm thời bệnh nhân đã qua được cơn nguy hiểm, nhưng… ”

 

“Sao ạ?”

 

“Chân của bệnh nhân đã bị chấn thương nghiêm trọng, sau này khả năng đi lại của cô ấy là rất thấp.”

 

Hàng chân mày nhạt của Taeyeon nhíu chặt, ánh mắt tối sầm, làm sao chuyện này lại xảy ra với chị của cô được, bất hạnh không hề buông tha cho chị của cô sao?

 

“Ít ra con bé vẫn chưa chết, con hãy mừng vì điều đó.”

 

“Đó là lời ông có thể nói sao?”-vị nữ bác sĩ sững người nhìn người đàn ông trước mắt mình, đây là người mà bà rất yêu thương đến mù quáng sao, ông ấy đã trở thành con quái vật từ bao giờ thế này?

 

Nở nụ cười nhạt, Kwon Jae Jin bước đến đứng đối diện Lee Chae Won, phó giám đốc của bệnh viện: “Sao lại không khi nó chả có máu mủ gì với tôi. Năm xưa chính bà đã giúp tôi biết được sự thật còn gì?”

 

Bàn tay đút sâu trong túi áo blouse khẽ run lên, nét mặt tái đi khi hồi tưởng lại những ký ức năm nào, vì hờn ghen người phụ nữ đã chiếm trọn trái tim của Kwon Jae Jin mà bà đã buông lời dựng chuyện, còn nhờ người quen giở trò trong bảng kết quả xét nghiệm mà lão đem đi kiểm tra, không nghĩ lão không những không bỏ rơi người phụ nữ đó ngược lại còn có thêm một đứa con, Lee Chae Won định đã bỏ cuộc rồi, không ngờ gặp lại người xưa đã thay đổi đến nổi suýt không nhận ra.

 

“Ba… dù gì đi nữa Yul vẫn là chị của con.”-Taeyeon khó chịu nói.

 

“Nhưng nó không phải là con của ba.”

 

“Kwon Yuri chính là con ruột của ông đấy, Kwon Jae Jin.”-lời nói ngắn gọn nhưng đầy dứt khoát, ánh mắt tội lỗi nhìn thẳng vào người đang ngỡ ngàng trừng mắt nhìn mình.

.

.

.

“Yuri à, hôm nay chúng ta cùng đi dạo nhé, cứ ở mãi nơi này ngột ngạt lắm.”-Jessica mỉm cười đề nghị, từ sau khi biết được quá khứ nhiều nước mắt và nỗi đau của Yuri cô càng muốn được yêu thương và chăm sóc cho cô ấy hơn, để trái tim rạn nứt này được xoa dịu phần nào.

“Tôi chỉ muốn ở đây thôi.”-Yul hờ hững đáp, cô biết những cố gắng Jessica đang làm nhưng cô không muốn hy vọng quá nhiều, vì những hy vọng có thể sẽ trở thành những thất vọng trong tương lai của một kẻ không còn tương lai như cô.

“Yuri thấy tôi có đẹp không?”-khụy gối để đối diện Yuri đang ngồi trên xe lăn của cô ấy, Jessica tinh nghịch nháy mắt.

“… ”

“Một cô gái xinh đẹp như tôi đề nghị đi chơi cùng mà Yuri không nể mặt sao?”-gần đây Jessica phát hiện ra một điều mỗi khi cô bày vẻ mặt nũng nịu ra với Yuri cô ấy rất dễ mềm lòng, cho nên lần này cô sẽ tiếp tục sử dụng nó.

Khẽ cười nhìn gương mặt mèo con cùng đôi mắt to tròn sáng lấp lánh, còn định dùng chiêu này để dụ trẻ nhỏ sao, nhưng không hiểu sao Yuri vẫn chấp nhận: “Được rồi, dẹp cái mặt ngố đó đi.”

“Tốt quá, Yuri thay đồ đi, tôi đi chuẩn bị vài thứ rồi chúng ta đi.”-Jessica phấn khích đứng bật dậy lấy bộ quần áo mình đã chuẩn bị sẵn cho Yuri rồi chạy ra ngoài, để người ngồi đó nhìn theo cô, bất giác nụ cười lại hiện hữu trên khóe môi nhợt nhạt.

.

.

.

“Ba… xin lỗi con… Yuri… ”-gương mặt già nua nay càng thêm suy sụp, Kwon Jae Jin đứng lặng nhìn đứa con của mình vẫn hôn mê bất động trên giường bệnh, chính tay ông đã hủy hoại cuộc đời con gái ruột của mình vì một phút mù quáng, giờ có hối hận tự trách cũng đã quá muộn màng, làm sao Kwon Jae Jin còn đủ dũng khí đối mặt với  Yuri nữa đây.

 

“Chỉ cần con có thể tỉnh lại, cho dù đổi cả mạng sống của ta cũng được… ta không cần sự tha thứ của con… ”-vì bản thân ta cũng không thể tha thứ cho mình, ta sẽ sống với sự dằng dặc lương tâm cả đời để chuộc lỗi.

 

Bàn tay run run đặt lên bàn tay ngăm gầy gò, một giọt nước mắt rơi xuống thấm ướt lên mu bàn tay ấm nóng.

.

.

.

“Yuri dạo gần đây tâm tình tốt lên rất nhiều, cô đã vất vả rồi.”-chủ tịch Kwon mỉm cười nhìn cô gái nhỏ đang ngồi trước mặt mình, hướng mắt đến tờ chi phiếu trên bàn.

“Chủ tịch, tôi chỉ làm những gì có thể để giúp Yuri thôi.”-nét mặt thoáng lo sợ, hai bàn tay bên gưới bàn nắm chặt vào nhau căng thẳng, từ lúc biết được câu chuyện của Yuri với người đàn ông đáng sợ này Jessica rất cảnh giác mỗi khi gặp ông.

“Hình như cô đã biết được điều gì đó rồi phải không?”

“Vâng… ”

“Cô không cần căng thẳng, như cô biết đấy, ta và Yuri là cha con với nhau cho nên ta sẽ không làm chuyện gì tổn hại đến con mình nữa đâu.”-ánh mắt thoáng chút tội lỗi khi những hình ảnh của quá khứ tràn về, Kwon Jae Jin cố tỏ ra bình thản tiếp tục: “Ta biết em gái của cô bị bệnh tim bẩm sinh, hãy cầm lấy số tiền này về điều trị cho em cô, tuy nó không nhiều nhưng cũng sẽ giúp ích được một phần.”

“Tôi… ”-do dự một lúc nhưng cuối cùng Jessica cũng rụt rè cầm lấy tờ chi phiếu: “Cảm ơn chủ tịch… ”

Lặng nhìn gương mặt xinh đẹp của Jessica, Kwon Jae Jin thầm nghĩ ngợi trong đầu, một lúc lâu mới chậm rãi thốt lên: “Cô có thích Yuri không?”

“Dạ?”-câu hỏi nằm ngoài dự đoán của Jessica, cô không nghĩ chủ tịch Kwon sẽ hỏi cô vấn đề này.

“Ta biết con gái của ta đã không còn được như người bình thường, nhưng nó vẫn là một cô gái tốt và hơn hết nó là con gái của Kwon Jae Jin ta.”-ngừng lại một chút quan sát những biến hóa trên gương mặt Jessica, lão ngả lưng lên ghế đưa ra lời đề nghị táo bạo: “Nếu cô kết hôn cùng con gái ta, ta hứa bằng mọi cách sẽ chữa hết bệnh cho em gái cô, cuộc sống về sau của hai chị em cô cũng không cần lo nghĩ gì nữa.”

“Chủ tịch… thật ra thì… ”

“Tôi biết tình trạng của Yuri bây giờ sẽ làm cho cô khó lòng chấp nhận. Nhưng một người làm cha như ta chỉ mong muốn một điều có thể nhìn thấy con mình được hạnh phúc, và ta biết cô có thể đem đến hạnh phúc cho Yuri.”

“Tôi… ”-đắn đo không biết nên trả lời như thế nào, đối với Yuri Jessica cũng có tình cảm rất đặc biệt nhưng đến mức kết hôn quả thật cô chưa nghĩ tới, còn có hôn nhân hệ trọng của cuộc đời lại đổi lấy vì tiền Jessica không hề muốn chút nào, nhưng lời đề nghị của chủ tịch Kwon thật sự làm cô dao động mạnh.

“Cô cứ việc suy nghĩ đi, nhưng thời gian này vẫn hãy tiếp tục chăm sóc và để mắt đến con gái ta. Có được không?”

Lời nói chân thành có chút cầu xin của chủ tịch Kwon làm Jessica động lòng, dù lão không nói thì Jessica cũng sẽ tiếp tục chăm sóc cho Yuri thôi.

“Vâng!”

Cả hai không hề hay biết rằng phía sau cánh cửa, thân ảnh gầy yếu trên chiếc xe lăn đã nghe được tất cả mọi chuyện, ánh mắt đen âm u và buồn bã rời đi.

.

.

.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net