Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Không ổn rồi, sao không tập trung được vầy nè!!!!!!!


Ji Yeon không ngừng lầm bầm với chính mình.Cô không thể tập trung được vào những gì đang diễn ra trước mắt.Chữ cứ bày lòng vòng trước mặt khiến Jiyeon muốn nổ tung.


Suốt từ đầu giờ Jiyeon không hề ngó lên bảng lấy một lần vì y như rằng cô mà nhìn lên là ánh mắt của Yoseob "chiếu" thẳng vào cô và nụ cười quyến rũ của anh sẽ làm Jiyeon mất tự chủ.Cô cứ xoay cây bút trong tay thỉnh thoảng lại cốc vào đầu mình. "Thông minh thường xuy ên tự dưng hôm nay bị cho vào bẫy ngọt xớt.Park Junhyung, Yoon Doojoon,Lee Ki Kwang ...các anh giỏi lắm!" jiYeon nghiến răng , cô lại thả hồn mình vào những đám mây bên ngoài.Giọng nói của Yoseob dù không muốn cô cũng cứ phải nghe.


-Các bạn biết đấy, gốm sứ từng là một sản phẩm thủ công mĩ nghệ rất nổi tiếng ở nước ta....


jiyeon nhắm chặt mắt lại khi giọng nói của Yoseob lại vang lên ngay bên tai cô.Cô nhớ một cách chính xác trên dưới chục lần anh "lượn" qua bàn cô nhưng jiyeon tuyệt nhiên không nhìn đến.


-Chết mình rồi, kiểu này không chóng thì chày cũng phải xách vali ra khỏi nhà mà về với Yoseob rồi...ông anh dám bán đứng mình....!-jiyeonl lại tiếp tục bài độc thoại nội tâm của mình.


Cô lén nhìn lướt ...đúng như cô nghĩ .89  cặp mắt đang đồ dồn về Yoseob bằng những ánh mắt không thể lẳng lơ hơn được nữa, và họ luôn làm mọi cách gây sự chú ý của anh.Một cái gì đó khó chịu trào lên trong lòng cô, cô chun mũi lên rồi lại nhìn ra cửa sổ.


-Có vẻ như, em thích ngắm ngoài cửa sổ hơn là trong lớp nhỉ?


jiyeon chết đứng.Cô bất động toàn thân rồi từ từ quay lại.Là Yoseob! Anh đang nhìn cô bằng ánh mắt hút hồn và nụ cười chết người.


Tim Jiyeon lại bắt đầu đập nhanh một cách vô tội vạ.Cô cảm tưởng như đứng ngoài hành lang vẫn nghe nó đập.Lần nào cũng thế, cứ ở trước mặt anh là cô không thể tự chủ được mình.Jiyeon trả lời một cách lí nhí.


-Dạ....


-Em có thể nói cho "tôi" biết tôi vừa nói cái gì không?-Yoseob chống hai tay xuống bàn cô ,nở một nụ cười gian xảo.


Jiyeon chết lặng. "Nói gì là nói gì? Ai mà biết anh vừa nói cái gì? Anh nói cái gì làm sao em biết, người ta có nghe giảng đâu?" Trong đầu Jiyeon đang diễn ra một cuộc xung đột dữ dội.

Jiyeon ngó quanh, dường như tất cả mọi người đang nhìn cô bằng cái nhìn hả hê.


-Hehehe..mày chết chắc rồi Park Jiyeon-Đâu đó vang lên tiếng thì thầm nho nhỏ.


-Dám " lơ đễnh" trong giờ học của Yoseob sunbae.


Cô đứng lên một cách từ từ, nhìn anh.Cô nuốt nước bọt rồi liếc xéo anh một cái. "Cầu trời cho con nói bừa cũng trúng đi" GaEul nhủ thầm rồi cô nhìn thẳng vào mắt Yoseob nói một lèo cái câu mà ...tối qua cô vừa mới đọc trong sách.


-Trong suốt thời kỳ Joseon, chính phủ điều khiển các lò gốm và sản xuất ra gốm trắng cùng với gốm men ngọc bích xanh dát các hình trang trí. Gốm trắng với lớp nền tráng men màu xanh thường được trang trí bằng các kiểu mẫu của Sagunja (bốn loại cây tượng trưng cho tiết hạnh được ưa chuộng vì là biểu tượng của nghệ thuật truyền thống), ngoài ra có hoa mận, phong lan, hoa cúc, cây tre và hoa sen, các kiểu dáng kỳ lạ và cỏ thu. Các nghệ nhân gốm ngày nay đang tích cực nghiên cứu và phục hồi đồ gốm thời kỳ Joseon. Người ta có thể nhìn thấy những nỗ lực của các nghệ nhân gốm phục hồi nghệ thuật này những ngày đã qua ở Incheon, một thành phố nhỏ cách Seoul một giờ ô tô.



Yoseob mỉm cười một cách hài lòng.Anh nháy mắt với jiyeon và cười với cô.


-Tốt lắm!Không ngờ bài giảng của tôi em lại có thể đọc vanh vách như thế!-Yoseob quay sang nói với cả lớp- Bây giờ tôi cho các bạn 5ph chuẩn bị lại bài luận hôm bữa thầy Park đã giao...sau đó tất cả sẽ nộp lại cho tôi.OK?


jiyeon thở phào ngồi xuống. "Trời ạ, nói bừa mà cũng trúng nữa, số mình còn may".Nhưng cô chưa kịp bực tức Yoseob thì anh đã đứng trước mặt cô, cúi mặt sát chỉ còn cách mặt cô không tới 5cm.


-Em giỏi đấy. đọc hết cuốn sách anh gửi rồi phải không?-Yoseob nhìn thẳng vào mắt cô


jiyeon chưa kịp hoàng hồn.Hôm nay là ngày gì mà sao đủ thứ chuyện khiến cô muốn vỡ tim luôn.Cô hít một hơi thật sâu trả lời.


-Anh còn nhớ em sao?Tưởng anh quên mất em luôn rồi chứ?


Yoseob bật cười.


-Không nhớ em thì nhớ ai? Không nhớ em thì việc gì anh phải đón chuyến bay lúc 3 giờ sáng từ Anh về đây?Có một cô vợ không nhớ thì để làm gì?


-Đúng là miệng lưỡi của đàn ông .Em không dễ bị anh lừa bằng những câu ngọt ngào và nụ cười quyến rữ của anh đâu. Ông chồng yêu quý à!


Yoseob cúi gần  cô hơn, hơi thở của anh phả vào mặt Jiyeon rõ mồn một.


-Anh đã bảo mà, em vẫn yêu anh.Gọi anh là ông chồng yêu quý.Hạnh phúc quá đi mất!

Còn quan tâm đến anh nên lúc nãy tim em mới đập mạnh như thế.


Mặt Jiyeon đỏ ửng cả lên, cô giả vờ quay sang chỗ khác, thu xếp lại mấy cuốn vở, rồi nói một cách bâng quơ.


-Ai bảo anh chỉ biết lo công việc, không ngó ngàng gì tới em làm chi.Người ta bỏ sang  Mĩ cũng không buồn ghé thăm, em về đây thì anh lại đi Anh ....anh tránh xa em ra! Đồ đáng ghét.


Cô nói một cách giận dỗi rồi nhăn mặt nhìn anh.Yoseob mở to mắt nhìn cô chăm chú rồi lại bật cười.


-Đang giận anh hả?


-Cho em mượn điện thoại?-Jiyeon nói ngay lập tức, cô giơ bàn tay ra trước mặt Yoseob.


Anh chớp mắt nhìn cô rồi cũng móc túi lấy nó đưa cho cô.Jiyeon cười thích thú, cô cầm lấy nó bấm bấm một hồi khắp các menu  rồi trả lại anh.


-May cho anh là không có bất cứ một tin nhắn hay cuộc gọi của cô gái nào nếu không....


Jiyeon chứ kịp nói dứt câu, thì Yoseob cúi xuống hôn thật nhanh lên môi cô, một nụ hôn rất nhanh không ai thấy.Anh cười ranh mãnh :


-Nếu không thì sao...em biết ghen rồi đó.Tốt lắm!Còn chuyện của chúng ta anh sẽ giải thích sau.Bây giờ thì lo học đi nhé!


Yoseob cười rồi bỏ đi trước ánh mắt ngơ ra của Jiyeon.Cô phải mất mấy giây sau để có thể nhận biết cái gì vừa xảy ra...cô sờ hai tay lên má mình.Nóng bừng! cô nhìn theo cái dáng của anh đang bước lên bảng và nói.


-Anh là đồ háo sắc!


Từ phiá bên kia dãy bàn, những hành động của Yoseob và jiyeon không hề lọt qua ánh mắt săm soi của 3 cô gái Chân -Thiện-Mĩ.


-Tớ có thắc  mắc...với những gì diễn ra mấy ngày qua có khi nào Park Jiyeon là một cái gì đó của B4 không?Chẳng hạn như là em gái của Junhyung sunbae hay là vợ của Yoseob sunbae như nó từng nói-Miranda hỏi.


Đáp lại cô là ánh mắt tóe lửa của Sunny và Ginger, họ trả lời đồng thanh:


-Ngớ ngẩn? Đừng có mà nói như thế Miranda.


-Tớ cũng từng nghĩ như thế nhưng không bao giờ có thể như thế.Một con nhỏ không rõ tung tích như nó đột ngột đến học viện này chiếm lấy B4 của chúng ta.Cậu nên nhớ, tập Đoàn Queens ngoài Junhyung sunbae ra không còn một đứa con nào hết.Tớ chưa bao giờ nghe việc họ có con gái đó.Còn nếu là vợ của Yoseob sunbae thì càng không phải, sunbae nổi tiếng là playboy không bào giờ quen một đứa con gái quá hai ngày, tất nhiên là ngoại trừ Lee Hyomin-Sunny  cay cú trả lời.


3 cô nàng liếc Jiyeon sắc lẻm rồi nhìn nhau cười ác độc.


-Tiến hành kế hoạch như đã bàn đi, cho con nhỏ Jiyeon đó một bài học.


oOo


Cùng lúc ấy ở phòng VIP Paradise Club...


Junhyung và Doojoon thay phiên nhau ắt xì liên tục, hai anh chàng cứ không ngừng giành nhau hộp khăn giấy.


-Của tớ!


-Không!của tớ...-Junhyung cự lại


Doojoon lao tới giành lại từ tay Junhyung rồi hất mặt nhìn anh.


-Nếu không phải cậu lôi tớ vào chuyện này thì jiyeon không có nhắc tớ từ nãy đến giờ để tớ ắt xì đâu.-Doojoon lôi ra một cái khăn che mũi mình lại.


-Mình cậu bị chắc.Tớ mới thê thảm hơn chứ.Thế nào con bé cũng khép tớ vào tội "bán đứng em gái", lát nữa gặp tớ không chừng nó đòi giết tớ lắm.


Hyomin lắc đầu ngao ngán nhìn hai anh chàng cãi nhau từ sáng  giờ làm cô không thể nào tập trung học bài được.


-jiyeon không có hung dữ thế đâu, anh chỉ giỏi làm quá lên thôi Junhyung-Cô buồn  miệng trả lời với hi vọng hai người kia sẽ im lặng một chút.


Junhyung không buồn cãi nữa, anh với lấy trái táo cắn một phát rồi ngồi phịch xuống ghế.


-Thật là....không thấy nó thì nhớ, mà gặp nó thì mình lại bị "hành hạ".Cũng may thằng nhóc Yoseob nó về rồi, cho nên cũng không lo nữa...


Ki kwang , Doojoon và Hyomin nhìn nhau phì cười.Họ cũng hết cách với Jiyeon và Junhyung.Ki kwang khịt mũi nói với Junhyung:


-Yoseob nó bảo với cậu sẽ không để cho Jiyeon "xử" cậu phải không?


-Ừ.


-Cậu quên Yoseob luôn bảo đảm nhưng không bảo kê hả?


Junhyung như được khai sáng sau câu nói của Ki kwang, anh ngồi thừ ra suy nghĩ một hồi, rồi quát lên:


-Ya...sao cậu không nói trước cho tớ?Biết thế cho nó tự tìm vợ đi.-Anh cáu kỉnh nói rồi nhìn sang Hyomin , nhưng cô chỉ lo nhìn vào cuốn sách trên tay, hai mắt Junhyung như sáng lên anh bước tới nói với Hyomin– Em học giỏi thế này tốt nhất là nên qua lớp B4 học chúng với bọn anh đi.


Junhyung cười thầm, tự dưng anh lại nói tới chuyện đó.Hi vọng Hyomin sẽ gật đầu.Anh luôn muốn cô học chung với mình từ lúc còn nhỏ nhưng min không bao giờ đồng ý.


-Không?- Đúng như anh dự đoán, cô ấy lại nói không, Junhyung lộ rõ vẻ thất vọng, thấy được điều đó Hyomin nói với anh – Đây là lần thứ 1025 anh nói với em về điều này và câu trả lời vẫn là không.Em muốn là một học sinh bình thường chứ không phải thuộc một đẳng cấp riêng biệt nào hết.Anh hiểu chưa?


Ki kwang gật đầu hài lòng trước câu trả lời của Hyomin, từ nhỏ anh đã giáo dục cô không bao giờ cho phép mình cái suy nghĩ mình đặc biệt hơn người khác và min thật sự thích điều đó .Junhyung nhìn cô một cách khổ sở rồi kéo cô đứng dậy, anh quỳ xuống nói dõng dạc:


-Vậy, Lee Hyomin....em hãy lấy anh làm chồng đi.


Min đơ người ra nhìn anh, cô hơi bất ngờ .Cô có thể tưởng tượng ra vẻ mặt nài xin khẩn thiết, ánh mắt lấp la lấp lánh nước mắt và nụ cười méo miệng của Junhyung khi anh nói ra điều này.Cả Ki kwang và Doojoon cũng nhìn nhau ngạc nhiên.


-Junhyung....anh...-Hyomin đưa tay lên miệng che giấu nụ cười, rồi cô vỗ tay nói thật vui vẻ- CHÚC MỪNG ANH....Anh giỏi lắm....Đây là lời cầu hôn vừa tròn lần thứ 100 của anh rồi đó.Chúc mừng anh....


Nhìn vẻ mắt tươi hớn hở của Hyomin trước lời cầu hôn của mình Junhyung biết mình lại tiếp tục thất bại.Anh đứng lên , nói một cách tức tối.


-Please , tell me why???????????????


Hyomin cười tỉnh bơ:


-Ask Kikwang oppa?


Junhyung đưa cái mặt tiu nghỉu của mình về phiá kikwang và nhận được một câu trả lời không thể phủ phàng hơn được nữa.


-Verry simple.Chừng nào còn ông anh này ở đây...-Anh khoác vai Hyomin-và chừng nào tớ chưa thấy hyomin tốt nghiệp đại học thì cậu đừng hòng lấy được em gái tớ.Nên nhớ tớ là người đầu tiên quyết định mọi việc ở F.T.Shine đó nhé!


Doojoon ôm bụng cười lăn với câu trả lời và vẻ mặt tỉnh rụi của anh em nhà họ Lee.Junhyung liếc xéo anh rồi chụp ngay cuốn sách chọi thằng vào người Doojoon.


-Có gì hay ho mà cười...chí ít tớ hơn cậu vì còn có bạn gái, còn cậu thì ...hahahha....-Junhyung cười ầm lên đánh trống lảng việc mình đang bị bẽ mặt, anh cùng với Doojoon ôm bụng cười nghiêng cười ngửa mà không biết mình cười vì cái gì.


-Thôi, em có ý này, bây giờ chúng ta tới trường đón Yoseob và Jiyeon đi, sau đó mình đi ăn há!-Min lên tiếng.


-Ừ, ý hay đó...-Junhyung tiếp tục cười và trả lời  , anh quên mất chuyện bây giờ mà gặp jiyeon thể nào.....


Không đợi mọi người nói thêm, min kéo B3 ra ngoài....


Bầu trời trong xanh không phủ một gợn mây....nhưng không ai biết điều tồi tệ sắp xảy ra...


oOo



Ngay khi chuông vừa reo, tất cả đám con gái trong lớp  bao quanh Yoseob như  một bầy kiến.Anh muốn thoát ra cũng không được vì đối với Yoseob " làm con gái bị đau là hạ sách" dù anh có thể dễ dàng đẩy họ ra.


jiyeon vừa ngó vừa liếc Yoseob vừa thu xếp tập vở vào cặp. Đầu cô như muốn bốc khói khi trông thấy cái cảnh này.jiyeon lục đục đứng dậy , vênh mặt nhìn về phía Yoseob cô nói :


-Tội thứ nhất chưa được giải thích  bây giờ thêm cái tội thứ hai. Đồ háo sắc! Để coi em tính với anh như thế nào.


Cô bước ra , đóng sầm cánh cửa lại trước  mặt Yoseob.


Ngay khi jiyeon vừa đi khỏi Sunny , Ginger, Miranda đã bước theo cô, cười đắc ý:


Các chị em , tiến hành kế hoạch!


.

.

.


jiyeon cứ bước đi nữa bước  thì lại ngoái ra sau .Vẫn không thấy bòng dáng Yoseob đâu.


-Em cho anh 5 phút để ra tới đây.


jiyeon lầm bầm một mình .Dù cô không còn nhớ gì về vụ "chiến tranh lạnh" .Cô đã bỏ qua tất cả nhưng bây giờ với những gì diễn ra ban nãy, jiyeon không khỏi điên lên.


<Ting...toong...ting...toong>


-Tớ nghe nè hyomin –jiyeon bắt lấy ngay khi cái điện thoại vừa reo.


"Tớ đang ở trong trường nè! Cậu tan học rồi phải không? Bây giờ tớ lên đón cậu với Yoseob sunbae nhé! Chúng ta sẽ đi ăn , Kikwang với Junhyung oppa, Doojoon cũng ở đây luôn nè!"


-Ừ! Sao cũng được, tớ đói meo rồi , sáng giờ đã ăn gì đâu.Còn ai kia chắc không cần ăn đâu.Có "gái" là no rồi- Jiyeon nói đầy bực tức


"Hả?"


-Thôi, cậu lên nhanh nhé!


Jiyeon cúp máy rồi thở dài


-Qua 15 phút rồi đó anh yêu!


Cô chuẩn bị bước xuống cầu thang thì ngay lập tức Sunny, Ginger,Miranda từ đâu lù lù xuất hiện trước mặt và nhnì cô bằng ánh mắt khiêu khích.Jiyeon không hiểu họ muốn gì?


-Các cậu lại muốn gì nữa đây?


Sunny bước tới trước, cô nàng đứng chống nạnh, bĩu môi:


-Muốn gì hả? Mày quên là bọn tao đã từng nói mày sẽ phải trả giá sao.Mau quên thế?


Jiyeon  "À" ra một tiếng.Cô khoanh tay lại, cười nhạt nhẽo.


-Thật là...cứ tưởng các cậu còn "bận" ở trong ấy ve vãn Yoseob.Hóa ra còn nhớ là trả thù tôi à? Các cậu tính làm thế nào đây?


-Con nhỏ này hình như không biết sợ?-Ginger nói với Miranda.


Học sinh bắt đầu kéo đến hành lang nagỳ một đông, họ muốn xem jiyeon sẽ "bị" như thế nào.Bọn họ bắt đầu cười rúc rich và chỉ trỏ.


Sunny chép miệng, cô ta lấy trong túi ra một tờ giấy nhỏ đưa trước mặt jiyeon


-Biết gì không? Là bản thành tích của mày đó...bọn tao nghe nói mày rất coi trọng việc học, và rất chú trong đến những bài luận.Nếu mất đi một bài thì mày sẽ thế nào nhỉ?


Ginger lao tới giật phắt bài luận hơn 100 trang mà jiyeon đang cầm trên tay.jiyeon hoàn toàn không phản ứng kịp, đến khi cô định thần lại được  thì những tờ giấy đã bị xé nát và hất tung lên trời.


Tiếng cười vang lên giòn giã.


jiyeon nghẹn đắng cả họng.Cô đứng gần như bất động, nhìn bài luận mà cô đã dành bao công sức làm nó bây giờ chẵng khác nào những mãnh giấy vụn.Khóe mắt cô đã cay cay nhưng jiyeon vẫn cố giữ bình tĩnh , cô nói như không :


-Nhiêu đây không làm gì được tôi đâu. Mất cái này tôi có thể làm cái khác.Thử cái khác  xem? Tôi nói... ngày mai các cậu còn có ở đây để học không hay là ngồi ở nhà khóc lóc xem gia đình mình đang trên bờ vực phá sản.Tôi không hù đâu?


Sunny,Ginger và Miranda phá ra cười , nhìn jiyeon giễu cợt.


-Mày nghĩ mày là ai hả con nhỏ kia? Hù bọn tao chắc.Bọn này sợ quá! sợ quá.Trừ phi mày là con gái của chủ tịch tập đoàn Queens hay liên quan gì đó đến Cube hay IS hay F.T.Shine ..còn không chẳng làm gì được bọn tao đâu?


Jiyeon tí nữa là ôm bụng xuống mà cười.Cô cười sự nông cạn của 3 cô gái này. 4 tập đoàn đó cô không liên quan chứ ai liên quan.


-Uổng cho các cậu tự xưng là Chân-Thiện-Mĩ mà không biết.....


<ÀO.. ÀO..>


Nước từ đâu đổ ập xuống người Jiyeon.Trong phút chốc cả người cô ướt mèm, Nước bắt đầu rỉ trên tóc xuống .Jiyeon siết chặt hai nắm aty lại, cô không ngờ là họ lại làm đến mứcn ày .Cả đám học sinh thấy jiyeon như thế thì cười ầm lên, chúng chỉ trỏ rồi cười với nhau.


-Cái này là dành tặng cho việc mày dám mặc bộ đồ y chang Yoseob sunbae.Thật chẳng ra cái gì? Cái này vốn dĩ trong kịch bản lúc đầu không hề có...mới nảy ra đó-Ginger nhái nhái cái giọng rồi phá lên cười.


jiyeon vén mái tóc ướt sũng sang một bên.Từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ gặp phải tình huống này, cô thấy như mình bị xúc phạm.Nhưng jiyeon vốn bản lĩnh.Cô nhất định sẽ không để yên cho họ.jiyeon nhếch mép lên cười và nói :


-Các cậu sẽ phải hối hận về những gì đã gây ra với tôi ngày hôm nay.


Nói rồi jiyeon quay lại bước đi xuống cầu thang.Tự trong lòng cô nuốt  những giọt nước mắt vào trong...


-Chưa hết đâu...!!!!!


Sunny hét lớn rồi bước tới xô thẳng jiyeon xuống cầu thang.


<RẦM>


Jiyeon không còn biết gì nữa.Hàng ngàn ông sao cứ bay xung quanh cô.Jiyeon rơi xuống như những tờ giấy ban nãy, va thẳng vào tường.Jiyeon hét lên thất thanh rồi chỉ còn những hình ảnh mờ mờ trước mắt cô.Jiyeon cố ngồi dậy nhưngcả người cô ê ẩm.Cô đưa  tay lên đầu...Máu! Máu!...GaEul sờ lên trán mình.Máu! ....jiyeon rất sợ máu....


-JIYEON.....JIYEON...TRÁNH RA..CÁC NGƯỜI TRÁNH RA.........


Dù không nhìn rõ nhưng Jiyeon biết đó là Hyomin.


-Jiyeon...cậu sao thế này?


Hyomin vội vàng đỡ lấy Jiyen.Cô khóc òa lên khi thấy máu chảy ra từ đầu JIyeon và cả người bạn mình ướt nhẹp.Từ đằng xa cô đã thấy đám đông, cô nghĩ có cái gì đó không bình thường nhưng không ngờ đó lại là jiyeon.


-Máu...-Hyomin lắp bắp, cô gào lên- Các người đã làm gì cậu ấy????????????-Nước mắt cô rơi lã chã, cô vội vàng lấy đinệ thoại ra và nói trong tiếng nấc- Oppa...đến cầu thang khu H nhanh lên, Jiyeon xảy ra chuyện rồi!


-JHyomin à...-Jiyeon thều thào


-Jiyeon cậu ổn không? Đừng lo tớ gọi các oppa đến rồi..sao cậu lại như thế này.CÁC NGƯỜI ĐÃ LÀM GÌ BẠN TÔI????????-Hyomin nhướn cặp mắt sắc bén đẫm nước mắt về phía Sunny, Ginger và Miranda đang cười hả hê.


-Đó là việc nó phải đón nhận vì dám xúc phạm bọn tao.



Ginger nói chưa dứt lời , cô đã bị tống sập vào người Sunny.Một bóng người từ đằng sau đang lao nhanh xuống cầu thang.


-JIYEON...JIYEON...EM SAO THẾ NÀY?????????


Yoseob hét lên, anh lao tới ôm lấy , nhấc bổng jiyeon lên.Tự nhiên trái tim anh như bị ai bóp chặt lai.Anh vén mái tóc của Jiyeon sang một bên, hơi thở của cô đang rất yếu.Anh hỏi dồn dập, đôi mắt đỏ hoe:


-Hyomin chuyện gì thế này? Sao Jiyeon lại ra như thế này?


-Họ...họ...-Hyomin chỉ lên trên


-CÁC NGƯỜI LÀM GÌ VỢ TÔI THẾ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net