Confession

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải công nhận sức mạnh môn văn không phải chuyện đùa.

Jaeyoon về đến nhà ngồi cả tiếng đồng hồ rồi vẫn còn ong ong bên tai lời thầy Min, mấy chữ mạnh dạn theo đuổi mạnh dạn yêu đương cứ quẩn đi quẩn lại trong đầu nó. Bất chợt nó nghĩ đến Jungwon, giờ này tỏ tình thì em có đồng ý không nhỉ?

Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo có mặt ngay, vừa mới nghĩ đến thôi mà Jungwon đã gọi điện rồi, Jaeyoon vội vàng điều chỉnh lại cảm xúc rồi bắt máy em.

"Anh đây"

"Hôm nay mình học đàn mà, anh không nhớ hả?"

Vậy ra đây là lý do khiến nó ngồi cả tiếng đồng hồ cũng không hiểu sao hôm nay thấy khang khác. Jaeyoon cuống cuồng đứng dậy sửa soạn, nhưng rồi lại nghĩ ngợi.

Thầy Min nói đúng, mà mình thích em cũng lâu vậy rồi, chẳng lẽ cứ thế này mãi.

Mạnh mẽ lên nào Sim Jaeyoon, mày sẽ tỏ tình thành công mà.

Jaeyoon hít một hơi thật sâu, tự động viên mình nhiều chút, rồi lại trả lời em nhỏ.

"Hay Jungwon sang nhà anh nhỉ? Sang nhà anh học rồi lát anh dẫn đi chơi luôn nhé?"

"Yay~~ Vậy giờ em sang nhé?"

Jungwon một thân xinh yêu ôm đàn tung tăng đến nhà người ta, không hề hay biết người ta đang cố bình tĩnh trong hoảng loạn.

Đời vẫn luôn dạy kẻ yêu trước là kẻ thua cuộc, thật ra sai rồi.

Kẻ yêu trước là kẻ hoảng loạn chạy lên chạy xuống trong bất lực, ví dụ cụ thể là Sim Jaeyoon. Nó đợi em nhỏ cúp máy xong là chạy quanh dọn dẹp, vừa dọn vừa gọi hội anh em cột chèo, không biết là nhờ chúng nó an ủi tịnh tâm hay nhờ chúng nó thêm dầu vào lửa.

"Giờ mày nghe tao hít thở đi, hít thở nhiều vào, hít thở như thể vào phòng cấp cứu ý"

"Mày nói thế nó ngất ra đấy bây giờ Nicholas. Giờ bình tĩnh đi, được thì được không được thì tạch thôi, gì căng"

"Èo ôi Park Jongseong nói không biết tự nhìn lại mình"

"Chúng mày có đang giúp tao không đấy?" - Jaeyoon gào lên qua điện thoại.

"Thì mọi người bảo mày bình tĩnh đi mày có nghe đâu. Tao bảo này, cứ tỏ tình như bình thường, em nó đồng ý thì tốt, không đồng ý thì em nó vẫn đang ở địa bàn của mày cơ mà, sợ sệt cái gì?"

Vẫn là Park Sunghoon lí trí nhất, Jaeyoon thở phào một cái, chỉnh đốn lại cơ mặt rồi sẵn sàng đón em người yêu tương lai.

Đính đoong. Bác giúp việc ra mở cửa liền thấy Yang Jungwon cả một thân thơm mùi sữa tít mắt cúi đầu chào, lễ phép có thừa bảo sao ai cũng cưng.

"Con chào bác, anh Jaeyoon nói con sang học đàn ạ"

Con nhà ai mà đáng yêu quá, bác giúp việc nhìn mà cũng ước ao phải chi con mình cũng ngoan ngoãn xinh yêu như vậy. Bác dẫn Jungwon vào phòng khách rồi lại đi gọi Jaeyoon-bình-tĩnh-khum-hề-hoảng-loạn trong phòng.

"Em ấy sang rồi à? Cố lên Jaeyoon ơi mày mà không thành công là khỏi nhìn mặt bọn tao đấy nhé"

Nicholas la lên rồi cúp máy cùng đám bạn, chừa lại mỗi Jaeyoon đang hoảng loạn đến ngất. Run thì run chứ vẫn phải mở cửa đón em, Jungwon chào anh bằng nụ cười đáng yêu cùng đôi mắt cong tít, làm Jaeyoon đã thích rồi lại thích thêm nhiều chút.

"Xin lỗi, anh lỡ quên mất lịch dạy"

"Không sao, lát nữa anh đền cho em là được" - Jungwon lại cười, lại còn đưa tay ra đòi Jaeyoon móc ngoéo với mình.

"Anh đã thất hứa với em bao giờ chưa?"

Jaeyoon đến là bất lực với độ trẻ con của Jungwon, nhưng rồi vẫn ngoắc tay với em để giữ uy tín.

Buổi học đàn 2 tiếng thì Jaeyoon hít thở sâu lấy tinh thần hết 1 tiếng rưỡi. Cứ nhìn Jungwon là nó lại không có dũng khí gì hết, chỉ muốn lăn đùng ra ngất xỉu rồi gọi bạn bè đến giải quyết giùm, chứ nhỡ bị từ chối thì Sim Jaeyoon chết mất.

"Anh ơi anh bị ốm ạ?"

Giọng nói của Jungwon kéo Jaeyoon trở về với thực tại, nó vuốt tóc tai mấy cái rồi mỉm cười xoa đầu em.

"Không sao, anh đang nghĩ chút chuyện thôi"

"Anh nghĩ gì thế ạ? Kể cho em được không?"

"Cơ hội của mình đây sao?" - Jaeyoon tự hỏi. Nó ngồi thẳng dậy, đàn cũng đặt xuống bàn, chẳng còn ngân nga những nốt nhạc nữa.

"Anh nói anh nghĩ về em thì em có tin không?"

"Có phải do em đàn sai không ạ?" - Jungwon giật mình, hai tay xoắn vào nhau, trông em hơi bối rối, pha với chút có lỗi nữa. Em mà đàn sai thì xấu hổ lắm, đã học lâu thế rồi mà...

"Không có, Jungwon học giỏi lắm, anh chưa dạy ai nhanh như em đâu..."

Jungwon thở phào một cái, nhưng rồi lại tiếp tục níu lấy áo người trước mặt mình.

"Vậy anh nghĩ cái gì thế ạ?"

"Jungwon muốn biết à? Vậy mình chơi trò chơi này Jungwon nhé" - Jaeyoon kéo em ngồi xuống ghế sofa, mặt đối mặt, nó hít sâu một hơi, tự nhủ không phải bây giờ thì không còn lúc nào nữa.

"Anh cho em biết cái này, nhưng biết rồi thì Jungwon không được tránh anh. Jungwon cũng làm giống anh nhé, ai mà tránh mặt người còn lại là đồ nhát gan, chịu không?"

Jungwon dè dặt gật đầu, trong lòng là cả nghìn câu hỏi, anh Jaeyoon định làm gì thế nhỉ? Mình còn chưa thấy trò này bao giờ nữa. Thắc mắc thế thôi nhưng em cũng chờ đợi lắm, cứ giục Jaeyoon hoài.

Jungwon là một em bé ngoan, nên Jaeyoon tin em không nuốt lời.

"Anh đang nghĩ anh muốn được ở bên em"

Jungwon đỏ mặt rồi, hai tay em cũng run luôn, nhưng lại cực kì mạnh dạn nhìn thẳng vào mắt Sim Jaeyoon.

Chủ yếu em cũng sợ bị gọi là đồ nhát gan, chứ không là em trốn luôn rồi. Jaeyoon tất nhiên không biết em bé nghĩ gì, nên cũng có can đảm mà tiếp tục.

"Anh nghĩ là anh thích em"

Lần này thì Jungwon ngại thật, vệt hồng hồng lan dần trên đôi má trắng mềm, đôi mắt tròn không còn nhìn vào Jaeyoon nữa.

"Hóa ra Jungwon là đồ nhát gan sao? Vậy thì Jungwon cũng phải nói cho anh rồi"

Jaeyoon muốn trêu em bé quá, nhưng lại sợ em dỗi, nên chỉ dám cười một chút rồi tiếp tục chủ đề chính. Hôm nay không thể để vuột mất Yang Jungwon được, sẽ hối tiếc cả đời mất.

"Trong đầu em nghĩ gì, em cứ nói y nguyên như vậy, anh không buồn đâu"

"Nhưng mà em có nghĩ gì đâu..."

Jungwon không nghĩ gì là thật, vì nãy giờ Jungwon bị anh Jaeyoon làm cho bối rối thấy sợ, làm gì có tâm trí mà nghĩ linh tinh.

"Vậy cho anh hỏi một câu nữa thôi nhé, Jungwon có thích anh không?"

"Em không biết..."

Jungwon không biết cũng là thật, vì trước giờ em không nghĩ đến chuyện này. Em mới quen anh Jaeyoon chưa lâu, cũng chưa biết nhiều về anh ấy, mà quan trọng hơn là Jungwon không biết rốt cuộc những điều em nghĩ có phải là thích như anh Jaeyoon nói không. Em rất quý anh Jaeyoon, cũng rất ngưỡng mộ anh ấy, nhưng còn tiến xa hơn thì em không chắc chắn gì cả.

Jaeyoon nghe xong câu trả lời thì hụt hẫng vài phần, nó vẫn tin tưởng mình sẽ thành công mà, em không nói rõ, nhưng vẫn có ý từ chối nó. Trong phút chốc, Jaeyoon tự dưng không muốn làm gì nữa cả.

"Không sao, Jungwon giỏi ghê, dám nói thật luôn này. Cũng vừa hết giờ học rồi, anh đưa em về nhé?"

Thất tình xong thì chỉ biết thốt lên "cố tỏ ra mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng", Jaeyoon dù có muốn giấu đến đâu thì nét buồn vẫn còn trên gương mặt. Jungwon biết chứ, nhìn người anh dạy dỗ mình bấy lâu nay buồn như vậy em cũng chẳng thấy thoải mái gì.

"Hay là...hay là anh chờ em được không? Em không biết thật mà, anh Jaeyoon chờ em thêm một chút nhé. Em sẽ trả lời anh..."

"Không sao, anh ổn mà, Jungwon cứ nghĩ từ từ nhé, anh không vội đâu, anh đợi được"

Jaeyoon cố nặn ra một nụ cười trấn an Jungwon, đứng dậy mặc áo khoác cho em rồi dắt em xuống lầu.

"Đi nào, anh đưa em đi ăn tối"

Jungwon bối rối rõ, không biết nên từ chối hay đồng ý nữa. Anh Jaeyoon đang buồn, mà còn vì mình nên mới buồn, thế mà vẫn muốn đưa mình đi ăn.

"Em xin lỗi..."

"Jungwon có lỗi gì đâu nhỉ? Em có quyền từ chối mà"

Jaeyoon lại xoa đầu em lần nữa, mà Jungwon như sắp khóc tới nơi rồi.

Lạy chúa, anh rút hộ em cái quyền từ chối đi, em gật đầu liền, năn nỉ đấy anh đừng buồn nữa mà.

Nhưng đời mà, lời đã nói ra sao mà rút lại được, nên Jungwon chỉ có thể về nhà và tiếp tục giả vờ suy nghĩ thôi. Trước giờ người tỏ tình với em không thiếu, nhưng chân thành đến mức như anh Jaeyoon thì em mới gặp lần đầu. Nói thật là lúc thấy anh Jaeyoon buồn nhưng vẫn cố an ủi mình, Jungwon đã muốn đồng ý ngay lập tức rồi.

Mà em cũng có bài xích gì anh Jaeyoon đâu, này nhớ, anh Jaeyoon vừa đẹp trai, vừa giỏi, cái gì cũng biết mà lại tốt tính nữa, cái gì anh Jaeyoon cũng nhường em hết, lại còn hay khen em ngoan. Jungwon chưa bao giờ phải lo lắng điều gì khi ở cạnh anh Jaeyoon, cảm giác vững chãi an toàn lắm, cứ như anh ấy có thể dành hết mọi thứ tốt đẹp nhất cho em vậy.

Jungwon còn từng nói với bạn mình "anh thầy" mà có cãi nhau với ai thì chắc chắn người kia sai chứ không thể là anh thầy được. Em cũng biết anh Jaeyoon là người lí trí, anh không bao giờ nói ra điều gì mà anh chưa chắc chắn, và chuyện tỏ tình kia cũng vậy, có lẽ anh đã muốn nói từ lâu lắm rồi nhưng không tìm được cơ hội thích hợp. Người tốt ngay trước mắt như vậy, em còn muốn đi tìm ở đâu nữa?

.

Jungwon nằm dài trên giường trằn trọc cả đêm, không hề nhận ra cả một ngày mình toàn nghĩ về anh Jaeyoon, trong những dòng suy nghĩ đó không hề có một chút tiêu cực.

Trong khi đó, Jaeyoon nằm trên giường cũng chẳng thể ngủ được, đôi mắt nhìn mãi lên trần nhà, tâm trí lại ở một nơi xa. Nó nghĩ linh tinh một hồi, cảm thấy tay chân thừa thãi quá lại lôi điện thoại ra nhắn tin cho Jongseong.

"Tao tỏ tình thất bại rồi"

Jongseong đọc ngay lập tức, có vẻ đêm nay có hai người không ngủ.

"Chúc mừng"

Jaeyoon đọc được hai chữ ngắn gọn của thằng bạn mà muốn rớt nước mắt, tao support mày hết mình mà mày đối xử với tao hết hồn như thế à đồ quỷ?

"Xin lỗi đồng chí, Sunghoon vừa đăng nhập vào kakaotalk của tao"

" :)? Chúng mày có cần như thế với tao không?"

Jaeyoon đến là dỗi hai đứa bạn, không thèm nhắn tin với chúng nó nữa, nó nhìn đi nhìn lại trong danh sách bạn bè còn hoạt động, ngoài dự tính lại thấy Byun Euijoo.

"Tao tỏ tình thất bại rồi Euijoo ơi"

"Thế à? Thảo nào ban nãy đi siêu thị toàn bốc phải đồ không tươi"

Có lẽ hội anh em cột chèo của Jaeyoon không đứa nào bình thường thật.

Nhưng khác với mọi người, Euijoo hiền lắm, cũng dễ bị cảm xúc bạn bè tác động. Thấy Jaeyoon có vẻ buồn thật là hỏi han an ủi ngay.

"Không sao cả, thua keo này bày keo khác. Mày là Sim Jaeyoon cơ mà, Jungwon cũng có phải từ chối thẳng thừng đâu mà sợ?"

"Biết là thế, nhưng vẫn là từ chối đó thôi"

"Khồngggggg, mày chưa thấy cục cưng của mày từ chối người ta đúng không? Em nó mà từ chối ai là y như rằng tớ có người yêu rồi cảm ơn cậu nha còn chocolate tớ nhận cho cậu đỡ buồn. Có mình mày em nó mới vậy thôi"

Nếu là như vậy, liệu anh có cơ hội nào không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net