Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì nhiều người góp ý rằng diễn biến của fic chậm trong khi lại là shortfic nên Jenny sẽ đẩy nhanh cốt truyện. Chap này mọi chuyện sẽ được giải đáp. Và có yếu tố tâm linh ở đây nha. Nếu dở thì mong mọi người thông cảm bỏ qua cho. 

.

.

- ta rất nghiêm túc, không một chút đùa cợt. Ta tôn trọng con nên muốn con biết và chấp thuận cho ta ĐI BƯỚC NỮA – ông Jung giương đôi mắt nâu sâu thẳm nhìn cô

- ông nói dễ nghe ghê! Ông nói tôn trọng tôi mà trong khi đã có 1 đứa con lớn như thế sao? – cô chỉ tay về phía Krystal

- ta có muốn nói sớm hơn nhưng tại thấy không đúng lúc và lúc đó con đang rất giận ta. Coi như đây là lỗi của ta , MinAh và Krystal không có lỗi. Trước giờ, ta luôn sống trong đau khổ, dằn vặt nhưng khi tới tuổi xế chiều ta muốn hưởng một chút hạnh phúc chẳng lẽ không được và ta không muốn phải che dấu mãi – ông Jung nắm lấy tay bà MinAh tâm sự

- đúng rồi ông thì muốn được hạnh phúc trong khi đó lại đi phá hạnh phúc của con mình. Ông nói đau khổ, dằn vặt mà đi có con riêng coi như đã lừa dối umma tôi từ trước rồi. Không lẽ bà ta chính là người khiến ông bỏ mẹ tôi và khiến bà ấy phải rời khỏi tôi mãi mãi – cô phản bác

Đối với cô hình ảnh người mẹ quá cố của mình luôn hiện hữu và khiến cho cô tự nhắc nhở bản thân nên căm ghét con người mà cô gọi là appa kia. Tuy lúc đó cô còn rất nhỏ không hiểu chuyện chỉ biết rằng hằng đêm umma thường khóc một mình nhưng cô lại rất chắc chắn người khiến mẹ cô phải chết đó chính là appa cô. Thật trớ trếu!

- ý con muốn nói đến chuyện cô Hara gì đó đúng không? Ta làm thế vì muốn tốt cho con mà thôi. Cô ta không xứng đáng với tình yêu của con, ta thấy ở cô ấy là một con người mưu mẹo, toan tính và tốt nhất không nên cưới hạng người đó. Một ngày nào đó, con sẽ cảm ơn ta về điều đó. Còn về chuyện umma con thì sẵn tiện hôm nay ta sẽ nói còn biết những chuyện mà trước đây ta đã không nói ra. Giờ con đã lớn chắc sẽ hiểu được ta – ông Jung là người thông minh nên nhận ra ngay ý có muốn nói gì

- Sooyeon à vì 2 ta có nỗi khổ riêng nên không muốn cho con biết thôi. Con không nên hà khắc với appa mình như thế. Ông ấy lúc nào cũng lo lắng cho con cả - bà MinAh mở miệng nói giúp cho ông Jung

- cái tên Sooyeon không phải để ai muốn gọi là gọi. Hãy gọi tôi là Jessica – cô khó chịu khi cái tên Sooyeon mà cô chỉ muốn umma gọi mình mà thôi

- Sica ăn nói lễ phép vào. Bà ấy tương lai sẽ là umma con đó – ông Jung không đồng ý với cách cư xử của cô

- tới lúc đó đi hãy nói đến chuyện đó. Ông nói là muốn nói gì mà, tôi đang lắng nghe đây- cô lấy ghế gần đó mà ngồi xuống

- sự thật là giữa ta và umma con từ trước đó không nảy sinh tình cảm gì cả. Cả 2 lấy nhau chỉ vì 2 bên gia đình sắp xếp thế. Mới đầu ta chỉ muốn cưới được vài năm rồi li hôn nhưng không ngờ lại kéo dài cho đến khi sinh con ra, ta luôn đề nghị li hôn nhưng umma con luôn dùng đủ cách trói buộc ta. Có thể nói ta bị tra tấn cả về tinh thần lẫn thể xác. Vì thế mà ta luôn diện lí do công việc để không về nhà. Umma con hay ghen tuông đủ thứ. Thư kí đến nhà đưa hồ sơ thì nghĩ đó là bồ nhí. Đi làm về khuya thì nói đi với gái. Ta nghĩ cho con mà kéo dài cuộc hôn nhân vì muốn con phải sống khi thiếu tình thương ở cả ba và mẹ– ông Jung bắt đầu xúc động

Cô thừ người nghĩ đến những gì ông ấy nói, cô chưa hề biết đến chuyện đó, vậy những đêm cô nghe 2 người cãi nhau là vì ...... Cô không tin umma mình lại như thế. Sống với nhau từng ấy năm mà không có tình cảm ư, nhưng theo lời ông ấy kể hình như chỉ có mỗi umma cô si tình thôi. Chẳng lẽ cô đã trách nhầm appa mình sao?

- ta bị stress nặng và có 1 lần nghĩ quẩn kết thúc đời mình nhưng lúc đó nhờ có MinAh, người đã khuyên nhủ ta, trở thành người bạn tâm giao của ta và ta dần có tình cảm với bà ấy. Một lần nữa ta đề nghị li hôn vì MinAh nhưng lại thất bại. Ta và bà ấy lén lút gặp nhau và vượt qua giới hạn cho phép. Năm con 7 tuổi, mặc dù đã hứa sẽ chở con đi chơi nhưng ta đã nói không về được là do hôm đó MinAh bất ngờ trở dạ. 

- đương nhiên ta không che giấu được lâu và umma con phát hiện ra. Ta ngạc nhiên là bà ấy không làm ầm lên mà chỉ biết khóc và bỏ đi. Tối hôm bà ấy biết ta đã lừa dối cũng chính là ngày cuối cùng mà ta và con được gặp bà ấy. Thật ra umma con bị tai nạn vì uống rượu khi lái xe. Ta thừa nhận lỗi của ta rất lớn mà ân hận rất nhiều. Bao năm nay, ta luôn chịu đựng những lời trách móc của con vì ta biết ta đáng bị thế. 

- mọi chuyện ông nói là sự thật? Không thể nào umma là người nhỏ mọn. Suốt bao nhiêu năm chịu đựng sống cô đơn mà lại không chịu li hôn. Làm gì mà có chuyện phi lý như thế. – cô bối rối, lắc đầu muốn phủ nhận

- đó là 100% sự thật. Con có biết bà ấy lấy gì ra để ép ta không? Đó chính là ông bà nội của con đấy. Đối gia đình cả hai thì gia đình umma con bề thế hơn, quyền lực hơn, gia đình ta chỉ là kinh doanh nhỏ chả giàu có gì. Ta không muốn ông bà của con vì thế mà ảnh hưởng đến sức khỏe nên nhẫn nhịn. Ta biết con yêu quý umma con rất nhiều nên tự khiến mình trở thành kẻ xấu, cho con chửi bới.

Thật là ở đời khó biết được chữ ngờ. Đâu phải nói kết hôn rồi sẽ được hạnh phúc. Mặt trái của hôn nhân là đau khổ triền miên khi cưới mà không có tình yêu hay mới bắt đầu xây dựng khi đã cưới. Cô không ngờ mối quan hệ giữa ba người lớn này phức tạp đến vậy. Đúng là ông ấy quyết định đúng khi không cho cô biết vì không biết lúc đó cô sẽ làm chuyện động trời gì đây vì vốn dĩ cô rất ngang bướng.

Thế mà cô mãi nghĩ những điều không tốt về appa mình. Luôn giận hờn, đối xử tệ bạc với ông ấy trong khi ông ấy luôn nghĩ cho cô. Cô biết ông ấy cũng có phần sai nhưng con người ai mà chả có sai sót và lỗi lầm của mình. Cô mãi sống với quá khứ đau buồn mà chối bỏ một tương lai tươi sáng. 

- đó là tất cả những gì con chưa biết. Ta mong con hiểu cho ta và chấp nhận cho ta và MinAh có thể chính thức sống với nhau. MinAh là người phụ nữ luôn biết biết chăm sóc cho chồng con, ta nghĩ rằng bà ấy sẽ mang lại cho con cảm giác như sống với umma con vậy- ông Jung nhìn cô trầm mặt là biết ngay cô đã xiêu lòng mà suy nghĩ lại

- unnie à, unnie chấp nhận nha, chúng ta sẽ trở thành 1 gia đình hạnh phúc mà – Krystal nắm lấy tay cô, dịu dàng nói. Tất cả các ánh mắt giờ luôn hướng về phía cô mà chờ đợi.

- JESSI LÀ ĐỒ GIẢ DỐI – tiếng hét từ đâu phát ra làm cô giật mình thoát khỏi trạng thái suy nghĩ nội tâm.

Người con gái cô yêu đang nóng giận bước tới, mặt đằng đằng sát khí. Chuyện cô giấu giếm bấy lâu đã bị phát hiện. Sao có thể trùng hợp khi Fany cũng tới đây thế này. Mãi nói dối cũng không tốt, cô cũng không muốn đi trên vết xe đổ của appa nên lấy dũng khí đối diện để sau này phải hối hận. Fany là người duy nhất mà cô muốn cưới làm vợ và cô không thể bỏ lỡ dù cho cả 2 gia đình là đối thủ của nhau.

- Fany sau em lại ở .......

BỐP – cô chưa nói xong thì nhận lấy 1 bạt tay từ Fany khiến những người xung quanh phải há hốc mồm. 

- tôi nghĩ Jessi đang ở quán thì ra lại đến đây hò hẹn, chắc đây là ex-grilfriend của Jessi  đúng không? Trẻ đẹp quá nhỉ  - Fany nhìn Krystal như ăn tươi nuốt sống. Thật ra hôm nay Fany đi với Hyoyeon để gặp đối tác, ai ngờ lại thấy cô và người con gái lạ nắm tay với nhau thì nổi cơn ghen

- Fany em hiểu lầm rồi, chuyện không như em nghĩ đâu. Krystal không phải là ex-girlfriend gì cả mà là......mà là ......- cô ngập ngừng khó nói làm Fany càng nghi ngờ 

- ô chẳng phải đây là 2 tiểu thư họ Hwang sao? Ta không ngờ con lại quen biết được 2 vị này. Thế cũng tốt tương lai con cũng sẽ thừa kế tập đoàn nên quen biết rộng cũng là chuyện cần thiết – ông Jung chào hỏi mà không biết điều đó càng làm Fany giận cô thêm

- Sica em là con gái của chủ tịch Jung đây sao? – Hyoyeon bất ngờ 

- em...đúng vậy – cô ái ngại thừa nhận nhìn Fany một cách có lỗi

BỐP – cô hưởng thêm 1 bạt tay ở bên má bên kia. Cả hàm cô đau nhức lên.

- tôi không ngờ Jessi quen tôi vì muốn lợi dụng tôi. Muốn hãm hại tập đoàn của tôi. Tôi không muốn nhìn mặt Jessi nữa, Jessi không xứng đáng đáng để Yoong nó gọi là appa  – Fany hiểu lầm cô tưởng rằng cô muốn hại gia đình cô ấy chỉ vì hai bên là đối thủ. Fany bỏ đi khỏi nhà hàng với hai hàng nước mắt.

- Fany àh – cô định đuổi theo nhưng Hyoyeon chặn lại

- tốt nhất nên để nó bình tâm lại rồi giải thích sau – sau đó Hyoyeon cũng rời đi

- con và cô ấy có quan hệ gì mà đến nỗi con phải ấm ức chịu 2 bạt tay như thế ? Coi bộ cô ấy hiểu lầm con rồi - Ông Jung khó hiểu nhìn cô hỏi

- là người yêu với nhau. Lần này ông đừng hòng mà ngăn cấm tôi và cô ấy – cô ngồi xuống, xoa 2 bên má đỏ ứng kia 

- ai nói ta ngăn cản chứ. Chẳng lẽ con nghĩ là tại tập đoàn ta với gia đình là đối thủ của nhau. Ta nói cho con biết cả 2 đấu đá lẫn nhau cũng vì umma con đấy. Vì vợ chồng họ Hwang từng là bạn bè thân của umma nên muốn làm khó dễ ta đấy thôi. Con không có lỗi gì nên ta sẽ không can thiệp ngoài ra Tiffany là một cô gái có tài nhưng rất tiếc là có 1 đứa con. Nếu con muốn ta có thể ra mặt hỏi cưới cho – ông Jung thấu hiểu cô. Vì trước giờ chỉ có người nào mà cô yêu thương thật sự mới khiến cô nhún nhường như thế.

- không cần, tôi tự biết cách giải quyết. Nếu hết chuyện để nói rồi thì tôi đi trước đây – cô nặng lòng đứng lên 

- Sica còn chuyện ta nói thì sao? Con đồng ý chứ, chúng ta sẽ xây dựng lại gia đình 

- tôi cần thời gian để suy nghĩ

.

.

Fany từ khi trở về thì mặt mày nhăn nhó, đụng đâu chém đó khiến tất cả nhân viên lo sợ mình sẽ bị đuổi việc nên cẩn thận trong từng việc làm tránh làm cô ấy tức thêm. Đến nỗi Hyoyeon còn phải tránh xa.

- tôi nói lấy trà lạnh ai kêu lạnh trà nóng. Đổi cái khác cho tôi – cô thư kí trở thành nạn nhân đầu tiên

- thiết kế kiểu gì thế hả. Đồ cho người điên mặc sao? Làm lại cho tôi 

- Làm việc cẩu thả .........Đuổi việc

- Chơi game trong giờ làm việc........Đuổi việc

..................

 Mới 1 buổi sáng mà trước cửa tập đoàn là mười mấy nhân viên mặt méo mó , cầm vật dụng cá nhân đi ra. Dần dần Fany đã được mọi người đã tên là MA NỮ.

Reng reng – Fany nhìn vào điện thoại thấy người gọi là cô liền tắt máy

- dám nói dối tôi thì chỉ có nước ĂN BƠ thôi – Fany sau khi nghe Hyoyeon khuyên nhủ cũng bớt giận hơn vì không có gì mà cô lại đi hãm hại tập đoàn Fany cả mà thay vào đó còn giúp tập đoàn cho ra 1 bộ sưu tập thời trang tuyệt đẹp nữa cơ mà.

.

.

- umma à, cô ấy giận con thật rồi – cô buồn bã ngồi kế bên phần mộ của bà Jung

Để suy nghĩ và có quyết định sáng suốt và chính xác cô đã đến mộ umma mình. Nhờ bà ấy giúp cô lựa chọn đúng đắn. Cô không thể mãi ích kỉ, sống trong thù hận. Dù gì ông Jung đã có tuổi, bệnh tim lâu lâu lại tái phát, ông ấy cần có người chăm sóc. Cô luôn mong ước sẽ có em gái giờ cũng có luôn. Điều gì còn hạnh phúc hơn nữa. Cô nghĩ rằng umma cũng sẽ hiểu được mà tha thứ cho appa nơi suối vàng.

- umma nếu đồng ý với những điều con nói thì hãy cho con thấy một dấu hiệu gì đi. Con muốn mọi người được hạnh phúc và chắc umma cũng thế đúng không? – cô đưa tay nhỏ lấy nhưng nắm cỏ non trên mộ

Và dường như bà ấy đã nghe được cô nói gì và dấu hiệu là trời đổ mưa. Cô nằm xuống, đưa mặt lên trời, mặc cho những giọt mưa làm cay mắt. Một nỗi lo đã giải quyết xong và còn một chuyện nữa chính là cô gái mắt cười đang hiểu lầm kia. Cô nắm đó chừng nửa tiếng, tâm sự với umma mình về cô bạn gái và đứa con bất đắc dĩ của mình.

Đâu đó một bóng trắng lướt qua với nụ cười trên môi

Con phải hạnh phúc đó con gái yêu của mẹ

.

.

Cô đứng trước căn hộ của Fany, tay bấm lia lịa lên màn hình điện thoại với những biểu tượng mặt khóc, những lời xin lỗi ngọt ngào đến Fany. Dầm mưa lâu nên trong người thấy rất mệt nhưng vẫn đứng chờ Fany mở cửa cho mình vào nhà. Lúc này, trên người cô là vest hồng hồi sáng, ai đi qua đi lại đều nhìn cô như người lạ. Nếu giờ mà cúp điện chắc nhờ cô mà cả khu được thắp sáng 

Bé Yoong ló đầu nhìn ra ngoài thấy appa mình đứng chờ lâu cũng xót xa vô cùng, chạy vào năn nỉ umma nấm hường. 

- umma à, mở cửa cho appa vào nhà đi, ngoài trời giờ lạnh lắm – Yoong chu mỏ kéo chân Fany trong bếp

- không là không, umma không chứa chấp con người dối trá đó. Và umma không muốn con gọi người đó là appa nữa – Fany căn dặn

- umma nói gì kì vậy, appa là appa của con tại sao không cho gọi chứ - Yoong khoanh tay, nhăn mặt

- Yoong à, cô ấy thực sự không phải là appa của con, chỉ vì con bị bệnh nên mới nghĩ thế - Fany khó lòng giải thích

- con không có bị bệnh. Bà ấy nói đó chính là appa con mà – Yoong lí sự

- con đang nói đến bà nào? 

- con không biết rõ nữa. Mấy tuần trước, mỗi tối bà ấy lại xuất hiện nói chuyện với con. Nói rằng hôm đó con sẽ gặp được appa và đó chính là người mà umma hay ngủ chung đó – Yoong ngây thơ nói

- con tưởng tượng quá đấy. Từ nay cấm con coi phim hình sự hay kinh dị nữa. Nói chuyện gì đâu không – Fany nghe tới lạnh sóng lưng

Nhưng cô ấy đâu biết đó là điều đã xảy ra thật đó chính là umma của cô – bà Jung

Flashback

Nhiều người theo quan niệm tâm linh hay nói nếu một ai đó khi chết mà còn gì vướng bận nơi trần gian thì sẽ chưa được siêu thoát. Trường hợp bà Jung cũng giống vậy. Ngoài ra trẻ con rất dễ thấy những linh hồn. 

Bà ấy đã ở lại vì cô con gái ngốc của mình. Làm con người ta có thai mà không biết, ngây thơ vô số tội. Bà đã nhờ người giám sát mình khi còn ở trần gian cho mình biết được tương lai và giúp bà sắp xếp để cô và Fany gặp nhau như định mệnh. Thấy mọi chuyện đã ổn, bà ấy mới yên lòng mà ra đi.

End flashback

Fany nghe Yoong nói cô đứng đợi ở ngoài trong lòng cũng rất lo lắng mà đi đến cửa sổ nhìn ra nhưng vừa lúc đó cô đã lên xe rời đi.

- thiệt tình, mới đứng chút xíu 2 TIẾNG MẤY chứ nhiêu mà đã bỏ cuộc rồi – Fany bĩu môi kéo rèm lại trách cô

Thật sự là cô chỉ đi mua vài thứ để dỗ ngọt cô vợ và đứa con của mình thôi vậy mà cũng bị nghi quan. Cầm bánh kem màu hồng hình Totoro và thú bông cá sâu trong tay đi qua đường vì xe cô đậu hơi xa. Thầm cười chắc nếu cô ấy thấy mấy cái này sẽ bớt giận thôi.

Bỗng nhiên điện thoại có tin nhắn, cô khá vất vả mới lấy ra được để xem vì trên tay xách nhiều đồ . Người ta nói  khi qua đường đừng nên nhắn tin hay gọi điện thoại rất nguy hiểm nhưng cô đã phạm vào nên sẽ thấy hậu quả.

Là tin nhắn của ông chủ quán bar Soshi. Nội dung tin nhắn khiến cô khựng lại giữa đường.

- tôi đã điều tra xong và có bất ngờ cho cô, người ngủ chung với cô gái mà cô nói không ai khác chính là CÔ – JESSICA JUNG - Đầu óc cô quay vòng vòng, cô không tin vào mắt mình mà đọc đi đọc lại.

Khi cô đang rối bời vì tin nhắn này thì từ đâu có một chiếc xe phóng tới với tốc độ nhanh thế là 

RẦM – cô ngã xuống

TBC Rds đọc nhớ cmt và vote nhé. Chúc mọi người 1 ngày 20/10 vui vẻ ^.^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net