C2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay bọn tôi phải đi dựng trại, cuối cùng cũng có thể tách hắn ra một lúc.

Hwan : Bin.
Bin : Gì ?
Hwan : Sao mày không thử cho Kim Ji Won một cơ hội đi,dù sao trước đây mày cũng thích anh ta dữ lắm mà,giờ người ta thích lại thì lại lạnh nhạt phớt lờ.
Bin : Mày thôi đi,tao đã nói bao nhiêu lần là tao với hắn ta không thể,tao được sống lại rồi nên không bao giờ ngu ngốc bị tên khốn đó lừa lần nữa đâu.
Hwan : Gì mà sống lại ?
Bin : Thôi mệt quá,lo làm liều đi.

Nawon : Ố ô ô.

Nghe thấy tiếng la nên tôi xoay đầu lại nhìn,là cô gái đó,cô gái mà hắn thà chia tay với thôi chứ không hủy hôn với cô ta.

Hwan : Mày qua giúp em ấy đi,đồ nhiều vậy mình em ấy không mang hết được đâu.

Dù sao cô ta cũng vô tội,cô ta cũng chỉ là miếng mồi mà hắn thích hơn tôi thôi.

Bin : Để tôi giúp cô một tay.

Tôi đứng dậy định đi qua giúp thì hắn tự nhiên nhào ra ngăn tôi lại.

Bin : Tránh ra.
Bob : Xem nào,sao trông em lúc nào cũng sợ tôi thế ?
Bin : Tôi không sợ anh,tránh ra.
Bob : Ấy ấy,đừng vội.
Bin : Tôi nói anh tránh ra.
Bob : Giúp cô ta,chi bằng giúp tôi đi,tôi thật sự cần em giúp đó.

Hắn đột nhiên khom người vác tôi lên vai và mang.

Bin : Thả tôi xuống,thả tôi xuống,thả tôi xuống.
Bob : Em ồn thật đấy,thú vị.
Bin : Kim Ji Won thả tôi xuống,thả tôi xuống ngay Kim Ji Won.

Hắn vác tôi đi đến một cái liều rồi thả xuống,tôi đẩy hắn ra muốn đi thì lại bị kéo lại.

Bin : Tránh ra.
Bob : Không tránh.
Bin : Rốt cuộc anh muốn gì ở tôi hả ?
Bob : Tôi muốn trong mắt em chỉ chứa một mình tôi thôi.
Bin : Haizz lại nữa sao ? Đừng tưởng anh có thể dùng câu này để lừa tôi lần thứ hai,không bao giờ.

Tôi hất tay hắn ra.
Hắn lại tiến gần lại chổ tôi.

Bob : Đây là lần đầu tôi nói câu này với em cơ mà,lần thứ hai nào chứ,em đã nghe câu đó từ tôi lần nào rồi sao ?
Bin : Tránh ra.

Hắn đưa tay lên chạm lấy mặt tôi rồi áp sát mặt mà nói.

Bob : Đưa nó cho anh đi,đưa phần còn lại của cuốn nhật kí đó cho anh thì anh sẽ tránh.

Tôi lắp bắp trả lời hắn.

Bin : Nhật... ký... gì... chứ !?
Bob : Quyển nhật ký mà em đã viết về anh đó,nhật ký tràn đầy tình yêu đơn phương của em với anh. Mau đưa cho anh,đưa hết toàn bộ.

Tại sao hắn lại biết về nó chứ ? Tại sao hắn lại biết tôi đơn phương hắn chứ ?

Bob : Mau đưa nó cho anh nào,ngoan anh thương.
Bin : Không còn nữa,đốt hết rồi,tôi dùng nó để nướng khoai ăn hết rồi.

Tôi đẩy hắn ra muốn đi,hắn lại kéo tôi trở vào.

Bob : Dùng để nướng khoai ăn sao ? Coi bộ em viết khá nhiều giấy đó chứ.
Bin : Tôi không có thứ anh cần nữa rồi nên mau tránh ra để tôi đi,tránh ra.

Hắn nắm chặt cổ tay tôi.

Bin : Bỏ tôi ra,bỏ tay tôi ra Kim Ji Won.
Bob : Tại sao lại đốt nó hả ? Tại sao em lại đốt nó hả ?
Bin : Tôi không cần nó nữa thì tôi đốt,liên quan gì đến anh chứ,bỏ tôi ra.
Bob : Sao lại không liên quan chứ hả ? Cuốn nhật ký đó em viết về tôi,viết về mối tình đơn phương của em với tôi,ai cho em cái quyền đốt nó hả !?

Bin : Mối tình đơn phương đó chấm hết rồi,tôi từ bỏ nó rồi hiểu chưa hả !!?
Bob : Sao lại từ bỏ ? Sao không tiếp tục yêu anh nữa mà lại tự bỏ hả ? Tại sao hả ?
Bin : Tôi không thích anh nữa nên từ bỏ,như vậy được chưa hả,giờ thì bỏ tay tôi ra ngay.

Hắn lại lần nữa vác tôi lên và ném vào cái giường hơi trong liều.

Bin : Để tôi đi,anh còn muốn gì ở tôi hả ? Tôi đã nói hết thích anh rồi,tôi đã nói cuốn nhật ký đó tôi đốt rồi,anh còn muốn gì ở tôi nữa ?
Bob : Anh còn muốn gì ngoài em đâu chứ,nếu em đã hết thích anh rồi thì anh giúp em,giups em thích anh thêm lần nữa.
Bin : Yahh Kim Ji Won,anh làm gì vậy hả ? Ngừng lại Kim Ji Won,ngừng lại cho tôi.
Bob : Thứ Kim Ji Won anh thích thì nhất định phải có cho bằng được,em cũng không ngoại lệ.
Bin : Không... không.. ah ah...

Hắn đè chặt tôi xuống và hôn khắp cổ tôi,tay thì đưa xuống bên dưới nhào nắn,cơ thể tôi sắp không chịu được rồi.

Bin : Dừng lại... mau ... dừng... lại.
Bin : Tên khốn Kim Ji Won... dừng.. dừng.

Hwan : Bin ơi,mày đâu rồi Bin ?

Bin : Jinhwan,cứu tao với Jinhwan, cứu ummm...

Hắn hôn tôi,cái nụ hôn chết tiệt đó,cái nụ hôn chết tiệt ngọt ngào đó. Không được Kim Han Bin,mày không thể bị hắn làm mê luyến nữa,không thể nữa.

Đơi khi Hwan đi mất thì hắn mới chịu rời môi,tôi cố hít lấy chút dưỡng khí .

Bob : Dáng vẻ em bây giờ thật gợi tình lắm biết không ?
Bin : Tên... khốn...
Bob : Xem kìa,chẳng phải em cũng có phản ứng với anh hay sao ?

Tôi gượng dậy,hắn lại đè xuống,tôi cố gắng hết sức để phản kháng nhưng vô dụng.

Bob : Phản ứng của em kịch liệt thật đấy,anh thích lắm.
Bin : Không umm...

Hắn lại cưỡng hôn tôi,hắn đưa tay vào áo tôi mà sờ nắn liên tục,tôi lại run rẫy mà thở dốc khi ngực bị hắn ngậm lấy. Tay hắn luồn vào quần tôi mà xoa,ý thức của tôi sắp mất tôi,miệng cũng bắt đầu rên rỉ vài chữ.

June : KIM HAN BIN,BÉ CƯNG ĐANG TÌM EM KÌA.
June : KIM HAN BINNNNN.

Tiếng của anh June khiến tôi bừng tỉnh khỏi dục vọng,tôi cố thoát nhưng hắn vẫn giữ chặt tôi.

June : Kim Ji Won,mày có thấy...

Anh June đi vào,hắn liền mất tập trung mà nới lỏng tay. Tôi đẩy mạnh hắn ra khỏi người và chạy vội đi, suýt nữa thì tôi phạm sai lầm rồi.
Tim tôi lẫn cơ thể tôi đều không nghe lời tôi nữa rồi,tôi đúng là tên ngu ngốc mà,đúng là tên ngốc.

--------

Thời gian sau đó hắn cứ liên tục bám theo tôi, khi tôi ở một mình là hắn lại nhào tới giờ soạn người rồi cưỡng hôn tôi. Hắn như thể một tên biến thái dâm dục vậy, luôn bám dính lấy tôi mặc cho tôi có tỏ ra chán ghét bao nhiêu đi nữa.

Bin : Tránh ra.
Bob : Hôn anh,thì anh sẽ tránh.
Bin : TRÁNH RA.
Bob : Xem ai đang tức giận kìa,vẻ mặt đỏ ửng của em rất đáng yêu đấy biết không ?
Bin : KIM JI WON.
Bob : Anh nghe đây Hanbin.
Bin : Rốt cuộc tôi phải làm gì anh mới chịu buông tha cho tôi hả ?
Bob : Đơn giản lắm,chỉ cần em tiếp tục yêu anh như hai năm trước đây thôi,nếu em yêu anh thì anh sẽ tha cho em.
Bin : Tôi không yêu anh,tôi ghét anh,căm ghét tên khốn như anh. Tôi xin anh hãy tránh xa tôi ra,làm ơn cút khỏi cuộc sống của tôi đi.
Bob : Anh không thể Kim Han Bin,anh không biết lí do tại sao nhưng anh thích em mất rồi,anh thật sự thích em lắm Kim Han Bin. Tâm trí anh lúc nào cũng nhớ đến em hết,anh không thể kìm chế bản thân mình ham muốn em,xin hãy yêu anh đi.
Bin : Đừng hòng dùng mấy lời ngon ngọt đó dụ dỗ tôi,tôi bây giờ không giống như xưa mà dễ dàng bị anh lôi kéo đâu.Tôi không bao giờ yêu anh,không sẽ bao giờ yêu tên khốn như anh lần...

Hắn lại kéo tôi lại mà cưỡng hôn,cái lưỡi yêu nghiệt thật sự lôi kéo tôi,thật sự khiến tôi mất lí trí. Tay tôi dần yếu đi,mắt cũng nhắm dần,cái lưỡi cũng muốn đáp lại hắn.

Hwan : Bin ơi,mày...ăn...cơm..chưa...?

Hwan xuất hiện thật đúng lúc,ta ơn chúa.

Hwan : Xin.. xin lỗi,tao... tao.
Bin : Đi thôi,đi thôi.

Tôi đẩy mạnh hắn ra và chạy tới nắm lấy tay Hwan chạy đi,tôi suýt nữa lại phạm sai lầm,tôi điên lên mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net