Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở giữa bàn nhỏ trong tiệm "Ba bát mì", năm bát mì nóng hỏi chen lấn trên một cái bàn nhỏ, năm cái đầu nhỏ hoà thuận chen chút một chỗ ăn mì.

Cảm xúc Hứa Giai Kỳ theo hai vị khách không mời mà đến nổi lên một chút biến hóa.

Trùng phùng đã thành thói quen của Lạc Lạc,về sau thật có cảm giác "Người một nhà", nhưng lại không thích dáng vẻ lạnh lùng này của Hứa Giai Kỳ, bất mãn lập tức nhắm ngay hai người Đới Mạc.

"Đới thúc thúc cùng Mạc a dì hôm nay sao lại đến đây? Trước đây cuối tuần có thời gian mới đến nha"

"Ai là thúc thúc của con?" Đới Manh lấy chiếc đũa gõ gõ đầu Lạc Lạc, "Hôm nay muốn ăn mì nhà các người liền tới không được sao"

"Nhớ kỹ trả tiền ah, hôm nay có thịt phải tăng gấp đôi"

"Đúng nga", Mạc Hàn cầm bát mì phủ đầy thịt viên nhìn về phía Ngô Triết Hàm, "Các người không phải chỉ bán mì trơn thôi sao?"

"Hôm nay Mama muốn ăn thịt nha!"

Lạc Lạc cười nhìn Hứa Giai Kỳ, Hứa Giai Kỳ vùi đầu ăn mì không phản ứng chút nào.

"Ồ!"

"Ồ!"

Đới Mạc hai người nhìn nhau cười

"Bất quá chị cảm thấy Ngũ Chiết làm mì trơn càng ăn càng ngon là thế nào?"

Vẫn là "bao che" bất quá nhìn Hứa Giai Kỳ không được tự nhiên, tùy ý chuyển đi cái đề tài.

"Cho nên chúng ta chỉ bán mì trơn nha, thịt là cho người trong nhà ăn!"

Ngoại hình đã 20 tuổi, Lạc Lạc "trưởng thành" ở trước mặt mọi người nói chuyện vẫn là một đứa trẻ nhỏ.

Khi đang nói chuyện Lạc Lạc vén tấm màn tiến đến riêng một người, lại là một dáng người thon dài, cô gái trẻ tuổi có vẻ qua 170, Mạc Hàn bất đắc dĩ quay đầu trở lại, "Ở quê chị cũng không tính là lùn nha, ra đây quả thực thiệt không sống nổi mà"

Trong chớp mắt, Lạc Lạc đã đến trước mặt cô gái ngồi một mình bên cửa sổ, để đũa xuống cầm thực đơn nghiêng người, thanh âm ép tới trầm lắng "Mỹ nhân một mình như vậy, cần một bát mì ấm áp chứ."

Hứa Giai Kỳ trong miệng đầy mì trừng mắt về phía Ngô Triết Hàm, Ngô Triết Hàm nắm đũa dang hai tay ra, "Nhìn cái gì, cũng không phải tôi dạy!"

"Cũng là, dựa vào cô cũng không thể dạy."

"Nè, hai người hiện tại rất quen nha?"

Mạc Hàn không quan tâm tiếp tục nhíu mày.

Hứa Giai Kỳ không mất ưu nhã bưng cái chén lên tựa như chén lớn nhấp một hớp canh, lau miệng đứng dậy, "Hai chị từ từ ăn"

Đới Manh xem kịch vui đến nữa ngày cũng chưa cho mì vào miệng, "Em đi đâu vậy?"

"Về nhà a."

"Ít nhất cũng chờ tụi chị về chung a.

"Em còn có việc."

"Em bình thường ngoại trừ đi làm còn có thể có việc gì sao?"

Nói còn chưa dứt lời, Hứa Giai Kỳ đã xách túi rời chỗ, trước khi ra cửa hung hăng đập đầu Lạc Lạc một cái càng giúp cho đầu Lạc Lạc tiến gần hơn đến cô gái kia, lần đầu tiên trong đời, Lạc Lạc bất động như núi, ngay cả tạm biệt cũng không quay lại nói một câu

"Con lớn không nghe lời mẹ."

Hứa Giai Kỳ trong lòng một hồi lạnh lẽo.

Mạc Hàn đẩy đẩy cánh tay Ngô Triết Hàm đang an ổn ăn mì, "Em không đi tiễn sao"

"Ban ngày có gì đâu mà cần phải tiễn"

"Chị thật sự không hiểu hai người các em luôn đó"

Đới Manh miệng đầy mì nói "Có cái gì xem không hiểu, chính là hai ta tới làm hỏng chuyện tốt của Hứa Giai Kỳ rồi."

"Có sao?"

"Chúng ta về sau vẫn là ít đút kết a, đợi họ" Đới Manh đem miệng tiến đến bên tai Mạc Hàn, "Thật tốt khi chị nói điều đó"

"Hứa Giai Kỳ ngày đó cự tuyệt em"

Ngô Triết Hàm như ở trong mơ mới tỉnh đột nhiên mở miệng nói

"A?"

"A?"

Hai người há miệng, chưa có chuẩn bị sẵn sàng đối với lời nói thẳng thắn này

"Em nói, Lạc Lạc muốn chúng ta ba người ở bên nhau, Hứa Giai Kỳ nói, cô ấy sợ chuyện không hợp với lẽ thường."

"Chờ đã", vẫn là Mạc Hàn định thần lại trước, giơ chiếc đũa để ý mạch suy nghĩ, "Cho nên, em cũng không có nói muốn ở cùng với Hứa Giai Kỳ?"

"Không có"

"Hứa Giai Kỳ cũng không nói không muốn ở cùng với em, chỉ nói là sợ chuyện không hợp với lẽ thường"

"Đúng, đúng"

Đới Manh bách chuyển thiên hồi cuối cùng cũng nuốt mì vào trong miệng, "Cái này với không nói gì giống nhau nha."

Mạc Hàn gật đầu, mĩm cười lắc lắc, "Không phải, cái gì cũng chưa nói, nhưng đều đã nói tất cả, chỉ thiếu mỗi Hứa Giai Kỳ."

"Là sao?"

Mạc Hàn không để ý tới Đới Manh, chỉ nhìn chằm chằm Ngô Triết Hàm, "Cho nên, chính em rốt cuộc có muốn ở cùng với Hứa Giai Kỳ?"

Ngô Triết Hàm để đũa xuống, hắng giọng một cái

Không đề phòng Lạc Lạc một cái bước xa vọt tới bắt lấy cánh tay đang cầm bát mì của Ngô Triết Hàm, nước mì đổ ra đầy bàn

"Aba, con không muốn đi đâu cả! Con đang yêu!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#75