Chap 12 : "Thắng làm vua thua làm vợ tớ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nào không nghịch nữa tập trung vào bài này đi"

Tôi cũng gật gù chăm chú nghe cậu ta giảng, cái chất giọng ấm đặc trưng của trai Hà Nội không thể nào chê vào đâu được, nó cứ cuốn cuốn một cách kì lạ, tính ra cậu ta cũng tốt lắm ấy chứ dù là chơi kèo cả hai đứa nhưng vẫn giảng những bài mà tôi không hiểu, cậu ta không sợ tôi thắng

à, đã thế thì không thể phụ sự kì vọng của cậu ấy được.

"Hiểu rồi chứ"

"Ừm, tao nhất định phải thắng kèo này" với lòng quyết tâm không gì sánh bằng của tôi cậu ta nói nhỏ gì đó tôi không nghe rõ lắm

"Thắng làm vua, thua thì làm vợ tớ" (nguyên văn lời của bạn học nào đó😝)

Tôi chưa kịp nghe rõ "Hở, cái gì không nghe rõ nói lại đi"

Cậu ta chỉ thở dài mà tặc lưỡi "Không có gì đâu"

Hết giờ chúng tôi cũng ra hiệu sách mua ít sách ôn luyện, sách mẫu và đề luyện tập, chọn đi chọn lại chúng tôi cũng lọc được gần chục quyển để học. Muốn tìm thêm vài truyện để đọc nhưng nó khá cao khiến tôi với mãi mà chẳng lấy được, định chạy ra lấy cái thang gập thì Huy đi đến ngay sau lưng tôi, cậu vươn tay lấy tập truyện xuống đưa cho tôi.

"Cảm ơn nhé"

"Ừm chọn xong rồi thì đi thôi"

Rồi chúng tôi đi ra Circle K, chọn đồ cũng sương sương thôi, thì hai hộp mì xào chua cay cùng với mấy xiên chả cá với cả hai hũ sữa chua nha đam

"Đi cùng mày nhiều chắc tao thành An ú mất" nhìn tôi bây giờ hai má phồng lên như con sóc ăn hạt dẻ vậy nhìn nó rất là mắc cười. Cậu ta nhìn tôi rồi lấy khăn giấy lau mép miệng dính sữa chua.

Sau khi về đến nhà tôi cũng tạm biệt cậu, vào trong nhà tôi cảm thấy hơi chán nên mở đề ra ôn có một số bài nâng cao tôi không hiểu lắm nên chụp gửi cho Huy xem, cậu cũng chụp cách giải cho tôi nhưng mà nhìn khó hiểu quá nên là cậu ấy gọi luôn video với tôi, cả hai đứa làm đề toán đến gần đêm muộn mới ngủ.

Dù vẫn chưa gần đến ngày thi nhưng vì tôi thi hai môn và có quyết tâm rằng muốn vào giải vào vòng tiếp theo nên cũng chăm làm đề hơn.

Với quyết tâm sắt thép của tôi cứ thế sáng thì đi học ở lớp, chiều thì tập luyện bóng đá với đội ở sân tập đến tối thì đi học ở lớp ôn luyện, đến đêm thì giải đề ở nhà.
Một ngày như thế chắc tôi ngủ được 4 tiếng. Dù Huy cũng khuyên tôi nên để lại thời gian để nghỉ nhưng tôi cũng ậm ừ cho qua.

Cứ thế suốt hai tuần tuần cơ thể tôi có vẻ không chịu nổi nên tôi đã ngã bệnh, vâng sốt đến 38,5 độ

Nhìn mặt tôi bây giờ phờ phạc, xanh xao cơ thể có chút mệt không đứng dậy được mắt thâm như gấu trúc, nhìn không thể tàn hơn được.

Tôi liền nhắn tin cho Hân xin cô cho nghỉ, tiện thể bao giờ về mua ít thuốc và cháo sang vì giờ tôi mệt khó mà lết xác đi mua được.

Xong có tiếng người gọi tôi nghĩ giờ chắc cái Hân tan học nên mang đồ đến nên ra cố lết cái thân ra mở cửa. Vừa mở ra tôi đã thấy các bạn trong lớp đang đứng ngoài cửa trên tay đứa nào cũng cầm một túi đồ túi đồ đầy ắp tôi mở cửa cho mọi người vào thì hết đứa này đứa khác hỏi thăm rồi đưa đồ.

Tôi cũng nhận rồi cảm ơn mọi người, họ ngồi chơi một lúc rồi cũng ra về "Mau khỏe bệnh nhé anh em đang chờ mày đấy"

Tôi khàn tiếng nói nhỏ "Cảm ơn mọi người"

Nhìn họ ra về hết tôi cũng cảm thấy có chút buồn bởi vì không có mặt của Huy.

Sau khi ăn cháo và uống thuốc tôi cũng lăn ra ngủ tiếp, tỉnh dậy cũng cảm thấy có chút khỏe hơn vì chán quá nên lấy đề ra đọc. Giọng nói từ ngoài cửa vọng vào, có vẻ tôi quên chưa đóng cửa rồi

"Mày là robot à, ốm như này rồi còn làm đề để đấy nghỉ đi"

Bỗng bóng dáng người con trai ấy bước vào trên túi trên tay cầm một túi đồ rồi cầm một cả mấy hộp đựng thức ăn có vẻ là do cậu tự nấu, cậu đổ cháo thịt ra bát và đưa cho tôi

"Ăn đi, tẩm bổ cho khỏe" rồi cậu ta lấy hết sách vở trong cặp ra và ngoắc ngoắc tay với tôi

"Này vở ở lớp của mày ở chỗ nào đấy"

Tôi chỉ cho bạn rồi khoanh chân ngồi trên ghế sofa ngắm nhìn bạn chép bài hộ.

Thấy tôi ăn xog câu đun nước nóng rồi lấy thuốc cho tôi, chăm tôi như em bé vậy cũng khá cảm động ấy chứ.

Được chăm sóc như vậy rất nhanh hai ngày sau tôi đã khỏi ốm.

"Mọi người ơi tớ quay trở lại rồi nè"

Tôi cùng Huy xách túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt đến cho mọi người

"Aaa bé An iu dấu" thấy đồ ăn là bọn này sáng mắt liền

Rồi tôi tham gia vào tập luyện cùng mọi người, tôi không khỏi bất ngờ trong những ngày nghỉ đội tôi cũng đá khá hơn không còn gà mờ như trước, có vẻ tôi đang bị tụt sau rồi không thể kéo chân mọi người được.

Thật sự lớp chúng tôi rất để ý đến thể diện nếu không thì chẳng có ai quan tâm đến buổi tập này rồi. Nhìn mọi người ở phía trước tôi cũng chạy lên và cố gắng cùng họ để giật giải về cho lớp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net