Chap2: Người hoá SÓI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Lộc Hàm về nhà cũng đã là giờ cơm, nhìn thấy 2 người bằng tuổi cha mẹ mình đang ngồi đợi ở phòng khách  trong lòng liền cảm thấy ấm áp  liền lễ phép cúi đầu :" Ba mẹ con đã về!"
Ông bà Ngô đang xem chương trình chứng khoáng thấy cậu liền mừng rỡ:"Về rồi thì tốt mau lên thay đồ, thằng Huân đang ở trên lầu 2 đứa chào hỏi 1 chút, sẵn tiện gọi nó xuống đây ăn chung!" Sau đó hăng hái dặn dò Tường quản gia đem cơm lên.  Lộc Hàm gật đầu rồi bước lên lầu cái nội tâm xấu xa nào đó thầm nghĩ"X~X ngươi về làm gì! Ta con cầu cho ngươi đi không về" (au: :))) nhà có con dâu ngoan~ :)
Về phòng,  liền ngửi thấy mùi bạc hà nhẹ nhẹ trong phòng thì phát hiện tên hôn thê của mình đang "nude" nằm trên giường, cái vật nằm giữa 2 chân của hắn ta đang hùng vĩ mà ngoi lên, Lộc Hàm đỏ mặt rồi nghĩ tới "cái vật" nho nhỏ của mình không khỏi ủy khuất cớ gì của hắn lại to thế a~ (au: anh Lộc :) lâm vào trang thái JPG :)))
Cậu nhẹ nhàng tiến về phía hắn lay lay nói:" nà dậy ăn cơm kìa, tên họ Ngô kia dậy nha~, nếu không ta méc mẹ ngươi nga~" làm cho xong nhiệm vụ kêu hắn ( không quan tâm dậy hay chưa ) Lộc Hàm vui vẻ tới tủ quần áo lấy bộ đồ ở nhà in hình người nào đó nghe đồn là tiểu cương thi đang làm điên đảo cộng đồng ""HỦ"" rồi tung tăng chạy zào phòng tắm. Còn cái tên giả chết ngoài kia==" hiện cũng đang lâm zào trạng thái JPG vì ko ngờ "cái thứ" đáng tự hào của mình bị người nào làm chỉ bằng một cái đỏ mặt chưa đầy 1 phút "shit" bước tới phía phòng tắm.Nhìn bóng người nhỏ nhắn qua cánh cửa bằng thủy tinh 1 phần vì hơi nước nóng bốc lên .  Bà xã nhìn cũng không tệ :3 xem ra có thể làm ấm giường, Ngô Thế Huân hoá sói đứng trước cửa phòng tắm,  suy tư ,... Đúng lúc đó tiếng nước chảy cũng ngừng , chàng trai nhỏ nhắn mặc chiếc áo thun trắng  in hình 1 nhân vật nhỏ, quần thun ngắn tới đùi , má ửng hồng, trên đầu còn có chiếc khăn tắm. Ngô Thế Huân đứng sát mép cửa cổ họng lên xuống, hảo mê người!!! Lộc Hàm khi tắm xong tinh thần phấn chấn đi ra ngoài, vừa ra đã thấy người nọ nhìn mình chằm chằm liền "Á" 1 tiếng hoảng sợ lùi sát về phía vách tường.
        "Tên khốn làm ông đây sợ muốn chết!" - Tay để trên ngực miệng không ngừng mở
Tên họ Ngô kia đích thực là không quan tâm tới lời nói của cậu 2 tay chống trên tường, khuôn mặt ép lại gần "Bà xã~, chúng ta có nên..."
  Lộc Hàm hoảng sợ 1 phen, trong tâm nghĩ "WTF, nên gì chứ ta van ông Thiên nha~. Cầu cho hắn ta có ý nghĩ trong sáng 1 chút..." Giãy dụa không thoát, dù sao hắn cũng là CÔNG nha~ cậu chỉ là 1 tiểu THỤ nhỏ bé T^T làm sao đêy????
    "2 đứa kia xuống nhanh lên" đúng lúc đó giọng bà Oh từ dưới vang lên thừa thời cơ Ngô Thế Huân không chú ý liền nâng chân lên 1 phát"Hự" nhanh chân chạy đi mặc cho kẻ nào đó lăn lộn ôm chân "giữa".
~~~~~~END chap 2~~~~~~
Vote ta ik ta sẽ chăm chỉ đăng chap mờ sẽ không lười âu T^T

         

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net