«15»

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Asahi chẳng ngờ chuyện Jaehyuk và Haruto nhất mực giấu mình mấy ngày hôm nay chỉ đơn giản là việc cử đại diện đi công tác, cậu tưởng là chuyện gì to tác lắm nên cứ phải vắt óc suy nghĩ suốt mấy ngày trời. Lạ hơn cả là lý do Haruto nhờ vả anh chứ không phải cậu, dù gì Asahi cũng là anh trai, chẳng phải sẽ dễ dàng hơn là người ngoài hay sao, thêm vào với tình huống hiện tại, có thể Jaehyuk sẽ chẳng tốt bụng và cao thượng để giúp đỡ em như vậy. Nhưng điều đặc biệt khiến Asahi ngạc nhiên hơn cả chính là việc Jaehyuk đã chủ động tác hợp cho Haruto cùng Jeongwoo, cậu còn nhớ rõ khuôn mặt khó đăm đăm của anh ngày hôm đó, nó khiến Asahi cảm thấy vừa lo sợ lại có chút buồn phiền. Vậy nên sự đối lập giữa thái độ và hành động của Jaehyuk lúc này khiến Asahi không khỏi thắc mắc.

Rời khỏi phòng họp khi mọi thứ đã được quyết định ổn thỏa, Asahi không đến làm khách của Jeongwoo nữa mà chủ động trở về phòng làm việc cùng Jaehyuk. Với danh nghĩa là anh trai của Haruto, cậu cảm thấy mình cần điều tra một chút về động cơ của Jaehyuk, nếu có dấu hiệu bất thường sẽ ngăn chặn ngay để bảo vệ hạnh phúc của em trai mình. Mặc dù Jaehyuk đã bảo sẽ không nghĩ nhiều đến Jeongwoo nữa, nhưng Asahi vẫn cảm thấy anh vẫn còn cái gì đó quyết liệt và chờ thời cơ để bùng nổ.

Nhìn thấy Asahi thu dọn đồ đạc quay về, Jaehyuk ngó qua một chút rồi nhanh chóng đi pha cà phê cho cậu, khi về đến phòng đã thấy người kia nằm dài trên ghế, để laptop trên bụng làm việc gì đó. Nhìn thấy anh cũng chẳng thèm để ý, Jaehyuk thấy thế chỉ lặng lẽ đặt cà phê lên bàn cho cậu rồi trở lại làm việc. Qua một khoảng thời gian ngắn, càng ngày anh lại càng nghe tiếng gõ máy của cậu trở nên lớn hơn, sau cùng Asahi mất kiên nhẫn thật sự, cậu quăng máy tính sang một bên rồi vùng dậy trước mặt anh.

"Này, cậu không có gì để nói với tôi sao, cậu không có gì muốn giải thích à."

"Cậu muốn tôi giải thích với cậu chuyện gì đây." Jaehyuk dừng làm việc, tựa đầu ra ghế nhìn cậu.

"Thì chuyện hôm nay, chuyện công tác."

Asahi nhìn chăm chăm, ánh mắt kiên định muốn chất vấn anh và hiện tại chưa dừng lại.

"Chuyện cũng chẳng có gì to tát cả, chỉ là tôi cảm thấy Haruto có chút trẻ con và chưa có nhiều kinh nghiệm tình yêu cho lắm, và Jeongwoo cũng có vẻ còn thương em ấy, nên thế thôi." Jaehyuk nhún vai giải thích, quả thật không biết từ khi nào, câu chuyện của Jeongwoo đối với anh đã có thể thoải mái đón nhận hơn, chí ít là so với khoảng thời gian trước.

"Vậy ý của cậu chính là cậu có nhiều kinh nghiệm tình trường hơn đúng không." Asahi lườm ngang Jaehyuk.

"Không, ý tôi không phải thế." Jaehyuk vội vã xua tay.

"Có thật không đấy, cậu không có gì giấu tôi đấy chứ, ngày hôm trước cậu còn..." Nói đến đây Asahi lại nhớ tới việc trước đó, cảm thấy cơn bực tức tự nhiên lại nổi lên.

"À chuyện ngày hôm đó, quả thật là lỗi của tôi, tôi không nên nóng tính như thế." Jaehyuk chột dạ lên tiếng, thực sự rất cảm thấy có lỗi với cậu.

"Thôi, bỏ qua chuyện đó đi, tôi sẽ từ từ quan sát hành vi của cậu, nếu có gì sẽ ra tay ngay."

Asahi không bàn tiếp nữa mà nằm dài ra ghế tiếp tục hưởng thụ, bỏ lại Jaehyuk mắt tròn mắt dẹt nhìn mình, rõ ràng anh chẳng có ý xấu gì, bỗng chốc trở thành đối tượng tình nghi số một trong lòng cậu. Anh thở dài một cái, tự nhiên ý tốt lại bị hiểu lầm, cảm thấy oan ức không sao giải bày được. Nhưng Jaehyuk chỉ tự sầu được một lúc, vì như nhớ ra điều gì đó, Asahi ngóc đầu về sau hỏi anh.

"Mà này, khi nào thì chúng ta mới đi thế."

"Chiều mai."

"Gì cơ, sao mà sớm thế, ông đây còn chưa kịp mua sắm gì cả."

Để đền bù cho thái độ bất mãn của Asahi vì Jaehyuk thông báo công tác quá sát không có nhiều thời gian để chuẩn bị, sau cùng Jaehyuk phải xuống nước nhỏ chở cậu đi mua ít đồ, và Asahi cũng đã dõng dạc tuyên bố sẽ bào hết ví tiền của anh.

Cả hai tan ca lúc 7 giờ tối, trước đó còn ăn nhẹ một bữa rồi mới thong thả đi đến trung tâm thương mại. Chủ yếu chỉ có Asahi đắn đo suy nghĩ phải chọn phối đồ thế nào cho đẹp, ngược lại Jaehyuk cảm thấy chỉ cần có thứ mặc lên người đã là quá tốt rồi. Cậu nhanh lẹ chạy đi trước, anh cứ từ tốn đi theo sau, thi thoảng lại đưa cho cậu một vài lời khuyên, nhưng Asahi lại có vẻ không ưng bụng cho lắm.

Kết quả sau vài tiếng lựa chọn, Asahi tạm chọn cho mình một vài bộ ưng ý, trước đó còn tiện tay mua cho Jaehyuk hai chiếc áo sơ mi trắng, và tất nhiên tất cả đều được thành toán bằng thẻ của Yoon Jaehyuk. Trong lúc chờ thanh toán, ánh mắt cậu lại vô tình dừng lại ở giá hàng áo thun sweater, một ý tưởng lém lỉnh tự nhiên hiện ra trong đầu cậu, Asahi nhanh nhảu chạy đến lấy hai chiếc áo màu nâu cùng size đem đến quầy thanh toán.

"Gói hai chiếc áo này giúp tôi và giao hàng đến hai địa chỉ X và Y nhé, chỉ cần ghi là Anh Asahi tặng áo công tác là được."

Asahi hào hứng thanh toán và cực kì vui vẻ trước sự thông minh đột xuất của mình, Jaehyuk bên cạnh cũng đã lờ mờ đoán được ý đồ của cậu.

"Cậu lại định bày trò nữa à, cậu có nghĩ là hai đứa có chịu mặc không."

"Tôi cũng đang cố để theo kịp cậu thôi, tôi tự có cách của mình." Asahi nói, không quên đâm chọt ai kia một câu, sau cùng cảm ơn rồi đem theo cả túi đồ lớn ra về.

...

Ngày công tác, khi Jaehyuk và Asahi đến thì Haruto đã ở đó trước, em đã thực sự mặc chiếc áo Asahi mua cho tối qua, nhưng thật ra thì Haruto chỉ mặc vì anh trai bảo như thế, em nào biết ý đồ của Asahi là gì, nhưng đến khi biết, chắc Haruto cũng phải cảm ơn anh trai mình mấy tiếng.

Vì cả ba đến sớm hơn giờ hẹn, nên chỉ đành nhàn hạ ngồi lại uống nước chờ Jeongwoo đến, trong lúc đó Asahi lại bắt đầu chất vấn Haruto đủ thứ chuyện, em bắt đầu nhận ra anh trai mình đã ngã về phía Jeongwoo mất rồi, xem ra hành trình theo đuổi lại tình yêu về sau tự nhiên khó lên hẳn vài phần.

Khi Jeongwoo đến ba người kia đang ngồi quay lưng lại nên không nhìn thấy, em đã vô cùng hớn hở định gọi thật lớn, nhưng giữa chừng lại phải dừng lại vì sự chú ý đổ dồn vào chiếc áo Haruto đang mặc. Không cần phải suy nghĩ sâu xa, Jeongwoo mặc định được lí do cả mình và người kia lại ăn mặc như thế, tất cả chỉ liên quan đến một người, người đã gửi tặng áo cho em ngày hôm qua. Em cảm thấy may mắn vì mình đã mặc thêm một chiếc áo khoác ngoài thay vì chỉ mặc mỗi chiếc sweater này như dự định trước đó, kéo khóa áo lên tận cổ, Jeongwoo đảm bảo cho chiếc áo kia không bị lộ ra bên ngoài rồi mới dám bước lên.

"Em tới rồi đây, mọi người đến sớm quá nhỉ."

Jeongwoo lên tiếng chào hỏi, Asahi quay lại nhìn em một lượt từ đầu đến cuối, người em đã lọt thỏm cái chiếc áo khoác dài đến tận đầu gối dù cho thời tiết hiện tại chỉ còn hơi se se lạnh. Cậu đoán là em đã biết ý đồ của mình nên đành im lặng, chỉ có Jaehyuk là vẫn vô tư đẩy em vào thế khó.

"Jeongwoo lạnh lắm hả em, sao lại mặc áo dày như thế."

"Dạ có một chút thôi ạ."

Jeongwoo ngờ nghệch trả lời qua loa, chỉ mong rằng Jaehyuk hãy im lặng chứ đừng hỏi thêm câu nào nữa. Và rồi người lên tiếng lại là Haruto, bằng tất cả sự quan tâm và lo lắng của mình, em tưởng rằng Jeongwoo không khỏe thật nên đã tình nguyện đi mua ít trà ấm cho bốn người. Nhìn người đi khuất, Jeongwoo mới chịu kéo dây khóa xuống rồi quay sang hai người kia trách móc.

"Là hai người bày trò này đúng không, em thật là thất vọng về hai người mà." Em quên mất rằng Asahi là anh trai của Haruto, nhưng em chính là không hiểu Haruto đã làm gì mới có thể mua chuộc được anh trưởng nhóm kiêm bạn thân lâu năm của em đến độ năm lần bảy lượt đến thế.

"Anh đã im lặng không nói gì rồi, tại cậu ta cứ hỏi em thôi."

"Thế không phải cậu chính là người bày ra trò này ư." Jaehyuk lên tiếng phản bác.

"Thì ngay từ đầu cậu cũng đã không phản đối tôi làm thế rồi còn gì nữa."

Asahi dõng dạc đáp trả, Jaehyuk về sau đuối lí chẳng nói được gì thêm, cũng chỉ vì anh đã thực sự dung túng cho cậu. Jeongwoo đang là người chất vấn, bỗng nhiên bị đẩy sang một bên nhìn hai người nọ cãi nhau, trong khi vấn đề của mình chưa được giải quyết, em tức quá la lớn cắt ngang cuộc nói chuyện của hai anh.

"Em không biết đâu, chuyện này thực sự rất kì cục, hai anh đừng cố tìm cách bày trò trêu chọc em nữa đấy."

Nhìn em tức giận, Asahi và Jaehyuk im bặt rồi lẳng lặng nhìn nhau, trước đó trên xe còn nghĩ ra vô số chuyện xấu không muốn người ta biết.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net