độ kiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Y ngầm ngân một hồi cũng nhìn xuống người dười lầu , ở đây ngoài trừ y và biểu ca không ai là thần tiên thì ngửi mùi lạ .

Mùi này định thị là hắn , cũng vừa mới tới thui ,quả nhiên hắn sợ y biến mất nữa .

Y cũng nói "nếu suất hiện vậy đừng trốn nữa , ta biết ngươi đang trốn hay đại quỹ vương , muốn ta gọi thẳng họ tên đây hả ".

"Hạ công tử , Hạ Huyền" !

Hắn hiện thânđến gần chỗ y ngồi , biểu ca thấy vậy cũng chỉ cười , gắp thức ăn bỏ vào miệng .

Thanh Quân nhìn Hạ Huyền chả khác gì cách nhìn của cha y , bọc bạch nói. " ta không biết có y gì , cữu cữu ta đã cảnh báo nhiếu người dám làm hại nó .

"Bổn quân không cần biết chuyện xưa, nó lỗi lầm gì với người , ta sẽ không tha cho"!ll

Y nhìn hắn lại đống thức ăn , gọi tiêu nhị lên soạn mới nữa , lần nay là nồi lầu lớn thơm lừng tỏa hương vị ngọt thanh .

Y lấy chén múc một ít vào bát , cho hắn nói " ăn đi, còn sức mà bám theo ta " mà phải rồi lúc chết là quỹ đói ,nên mấy cái món này không bao giờ đủ .

Ngay sau tiểu hồ ly ngồi đậy bỏ hắn và biểu ca của mình , sau nhiều chuyện y dựa như ít nói hẳn đi .

Trên phồ ngày càng náo nhiệt, tự mình xuống đặt phòng thầm nghĩ " tim mình tại sao lại vậy ".

Ngủ một giấc thật say, dù sao qua nhiều ngày y đã mệt mỏi, muốn được nghĩ ngơi dù mặt trời vẫn mọc, thì y cũng không muốn dậy .

Hạ Huyền thấy y cứ luôn lảng trách hắn mà chả biết làm gì, dù sau chuyện phong sư kia đã làm y sáo trộn.

Màn đêm buông xuống, Thanh Quân đến chỗ chủ  quầy " vị công tử mặc y phục đỏ đi cũng, ở phòng nào ta muốn tìm ".

Vị trưởng quầy nói " người ấy đã đi mất , trước khi đi, để lại cho ngài tờ giấy nhỏ ".

Tờ giấy nhỏ, ghi chữ ngay ngăn " đệ phải đi xa đễ giải tỏa, huynh đừng tìm đệ".

Y  rời Huyết Hõa Xã đi một xa với nó đó, đây là gọi y đang trốn tránh phải nhìn thấy tên đó không , vừa đặt chân đện quan nước nhỏ bên một khu phố .

Vừa ngồi ăn mấy miếng bánh bao, cầm ly trà nóng . Ban đêm trời lạnh nên gọi thêm chén sưởi ấm , cầm chén canh húp trọn vị .

Bên đường người qua lại khá nhiều, y nhìn một chiếc xe ngựa , bên trong tỏa ra mùi bất ổn .

Chạy lại rất nhanh, người đi đường chả biết trong xe là ai. Chỉ nhìn kiểu dáng một chữ hiện lên giàu có, ăn thêm chiếc bánh,muốn xem thứ trong xe là gì .

Thế sau khi trả tiên y đã lén biến vào trong xe , phía trong là thai phụ đang sinh nở , cơ thể vô cùng yếu ơt .

Người hầu bên cạnh thấy y kế bên,chỉ muốn la lên, liền bị bịch miệng.

Luồng tả khi này từng trong bụng sản phụ mà ra , đúng là muốn làm khó y mà.

Bên trong không chỉ có em bé mà còn một thứ khác bên trong, làm thế nào có thể không tổn thương cả mẹ lẫn con .

Nhìn người mẹ này ,nếu bỏ mặc chẳng khác gì để cô ấy bị con quỹ kia nuốt đứa con trong bụng .

Sau đó kiểm soát cơ thể , không chừng sẽ làm nhiều chuyện ghê hơn nữa , y đang nghĩ cách giải quyết .

Đột nhiên nghĩ ra một cách táo bạo, nếu y dùng nguyên thần đi vào bụng sản phụ này .

Y buông tay để cho nô tì kia thở, biết vị cô nương sợ nên cũng nhẹ nhàngxoa dịu giọng nhẹ nhàng .

"Cô nương , ta sợ cô không tin , nên bây giờ ta muốn nói rõ ".

"Ta là tu tiên xuống núi vui chơi , hôm nay thấy trong xe có quỹ khí nặng nệ "

"Muốn xem thứ bên trong có gì , cô hứa với ta. Lúc mà ta dùng thần hồn chui vào bụng phu nhân,nếu không may ta mà không thể ra ngoài , cô hay ném quả này tức khắc sư huynh ta sẽ tời ".

Vị nô tỳ kia không biết,người này thế nào rất muốn bảo vệ chủ tử , sau đó chỉ thấy vị đó dùng thuật gì đó.

Một thứ ánh sáng đạo quang từ vị công tử xinh đẹp,y vừa trong bụng người phụ nữ xinh đẹp.

Người dung mạo xinh đẹp, là phu nhân của tướng quân ,cũng là nữ tướng quân .

Cô sinh liền đừa con trai cho phu quân, lần này tướng có việc lên triều. Cô lại bụng mang da chửa , không biết thế nào chứ phu quân cô rất mong có con gái .

Phải nói ngài mong ngày mong đêm, dù có đã ba đứa trai, có thể nói trai gai chả quan trọng .

Nhưng mà sinh ra con trai mãi, chỉ biết bám mẹ mà thui , thật đáng buốn cho phu quân .

Y vào bụng lớn vị nữ chủ này , bên trong bụng khá là tối y dùng tay pha ngọn lửa, nhìn kỹ đây quả chiếc bụng lớn .

Y đi xung quang tìm con quỹ đó, đi tới phát hiện một quỹ quái , đây vốn là quỹ như cấp thấp .

Hình như nó thém khát thai trong bụng của người đàn bà này , thấy con quỷ kỳ dị nanh dài tám thước .

Móng vuốt sắt nhọn , y đã né sang một bên. Tại cũng là quỹ mà dung mạo tên này xấu chết , nghĩ lại tên Hạ Huyền kia là quỹ sao lại đẹp chứ .

Thấy nó đang muốn lấy đứa bé còn ở bụng ăn thịt , y tung chân đá nó một phát, hắn bị văng ra trùng thành bụng của người mẹ .

Vị nữ tử trong xe gào lên , y chấp tay nói xin lỗi . Y lại đánh nhau với , càng đánh y càng không hiểu ,con quỹ này lấy đâu ra nhiều quỹ lực .

Nó đâu phải cấp tuyệt đâu , đánh nhau một .y chợt nhớ có một loại quỹ không sinh ra từ người đã chết, mà là từ tâm tình con người mà ra .

Nó có thể sinh ra từ tâm khí của nhiều người , nếu người đó tâm lòng thanh tịnh sẽ không có .

Ngoài ra nó có thể hút nổi sợ , hoặc tham sân si của bất kỳ ai làm nổi lực .

Hiện giờ y và nó đánh nhau rất đã qua hai canh giờ , xe ngựa dừng ở tướng phủ hầu .

Người mẹ bây giờ đang sợ hãi vô cùng, dù thần là nữ tướng , nhưng ở đời ai chả có sợ của bản thân .

Y thầm nghĩ nếu đã vậy, muốn để cho người mẹ vượt nổi sợ , chỉ có thể là đứa bé nhưng nó còn nhỏ lại ở bụng mẹ .

Biết gì mà nói chuyện , đột nhiên y cất tiếng gọi "Mẹ ơi ".

"Mẹ phải cố lên , con  không xong rồi, mẹ hãy vì con mà gắng ngượm ".

Rõ ràng đây chỉ là lời nói , giúp cho mẹ của đứa bé không còn sợ .

Nhưng y không biết , nó đã mở ra mối duyên sau này ,mà càng y không ngờ tới nữa .

Con quỹ không còn nguồn sức mạnh, tức giận vô cùng.

Y càng để đánh bại nó để hơn bao giờ hết , y thừa biết nếu không ra ngoài sớm bản thân mình không biết sẽ thành gì .

Tiểu nô tì bắn cây pháo lên , thập lục ở Khung sơn nhìn thấy pháo,liền một chạy đi kéo mặc cho Minh yên khó hiểu .

Vừa tời nơi chổ bắn phóng , y sẵn bấm tay, hôm nay ngày đệ ấy độ kiếp .

Hắn vội đến trước phụ , sau đó biến hình cải trang trước mặt tên lính .

"Ta đây chính là đạo trượng, hôm nay nữ phu nhân nhà ngươi lâm bồn , các người mau cho ta vào "

Đám lính chờ nghe vậy liền muốn báo cho phu nhân hoặc quản sự, bây giờ tướng quân được hoàng thượng gọi vào cung ,hiện tại không có ở đây, hắn không chờ được nên đã định thân bọn lính .

Bọn lính bất động tại chỗ ,hắn nói ta xin lỗi vì đã làm như vậy.

Các ngươi chịu khổ một chút,ta phải giúp  phu nhân nhà các ngươi, sau đó hắn vào trong trước sự bất động của đám lính .

Thầm nghĩ lần này đệ phải cảm ơn ta đó thập cữu , sau khi vào trong phủ, kéo gia nô hỏi chuyện .

Đệ rõ ràng biết làm vậy là nguy hiểm, mà vẫn không cấm đầu vào , con quỹ bên trong nó vốn là quỹ đặc biệt .

Có thể so tuyệt cảnh quỹ vương nó chả đáng gì , nhưng du sao khó đánh được khi ở trong bụng của người phàm .

Y biết sự sợ hãi của người mẹ đần không còn , vị này vững chảy ôm bụng nói " là gọi mẹ sao, mẹ ơi yên tâm, mẹ nhất định không sao .

Y lúc này cũng ngại mà thui, cũng may đứa bé trong bụng không sao. Y dùng thân bảo vệ nó, không nó bị thương xem ra y cũng bị thương khá nặng .

Dù sao vào trong đây là lợi thế của con quỹ xấu xí ,còn y chỉ dùng nguyên thân đi vào nên rất nguy hiểm, pháp lực giảm một nữa.

Y phi cây quạt sắt vào người quỹ khiến con quỹ này rít lên, máu chảy như nhơn xanh vậy .

Đánh nhau một y đần kiệt sức, con quỹ kia vì không có nỗi sợ của người mẹ , lần này y có thế nào thì đánh bại nó để hơn .

Lần vị sư huynh của y dùng thuật đến phòng phu nhân , bà ta tùy biết mình đau vẫn cố nhịn không la lên .

Hắn đến chiếc bụng bà , cũng may pháp bảo này có ở đây, pháp bảo vừa trong quỹ quái kia đã hút vào .

Hắn muốn đệ ấy ra nhưng không được, lý do bản thân đệ dùng nguyên thân vào bụng thai phụ .

Thêm nưa cái này chỉ hút yêu quái , quỹ nguyệt cấp thấp mà thui , còn đệ ấy là thượng tiên pháp lực đã hơn rất nhiều.

Mà cho dù có tùi thần của đệ ấy ,chả thể cản thiên kiếp mà đã được định .

Đột nhiên bụng cô đau nhất, hắn lại nói với nô tỳ người mau , thiếu niên kia đâu rồi .

" cậu ấy được nghĩ ngơi ở phòng khác , mà người là sư huynh của vị đó à ".

Hắn nghĩ phải đem thế xác trở về Thanh khâu là điều tốt nhất, đệ ấy độ kiếp là vô cùng hệ trọng .

Huống chi thiên kiếp lần này, lần lại là  thượng thần,nghĩ mãi tốt nhất phải lo cho phu nhân nhà này lâm bồn .

Hắn nói " bà đỡ tới chưa, nếu không ta tự mình đỡ đẻ cho phu nhân người .

Vốn dĩ hắn là nam nhân làm sao có thể vào phòng sinh , huống chi đây hắn chưa từng đỡ đẻ cho ai .

Hắn chuẩn bị bàn tế lễ, bỏ mấy ủm rượu khánh phun khắp phóng, thần tiên độ kiệp như đệ ấy quả là đặc biệt .

Đây không ngờ cũng là cách thức luân hồi , mà hắn không tin được , với lại nghĩ đem con quỹ nay giao cho thượng thiên đình là tốt .

Hăn lập bàn tế ở đây là có mục đính, đệ ấy luân hồi khác với mấy thần tiên khác, rất để bị quấy phá .

Cách này giúp đệ ấy an toàn hơn,tiện thể gọi số vị của các thượng tới giúp,vừa mới gọi thì luồng linh quang chiếu từ thanh kiếm gỗ bay lên trời .

Linh văn nghe được liền lệnh cho hai người đặc biệt thích cãi nhau , chính là Nam Dương và Huyền Chân xuống dưới xem tình hình .

Y nghĩ ung dung gọi thêm người nữa, chính là địa sư bị Hắc thủy,đã tụ hồn trở về làm thần chính là Minh Nghi.

Minh Nghi cùng với hai người kia xuống trần , vừa tới nơi bọn họ phải hành lễ "tham kiến điện hạ Nhật Nam  ".

Hắn biết hai kẻ thích cãi nhau, nên chia ra làm việc sẽ tốt hơn nhiều , nếu không việc sẽ khó mà thành .

Mộ Tình đi chung với Minh Nghi, hai kẻ  vừa vào trong, hắn không thể tin đây lại là phong sư trước kia.

Chẳng phải đã chết rồi sao , sao lại ở đây được cơ chứ .

Buột Miệng gọi " Sư Thanh Huyền "

Minh Nghi gặp lại kẻ gián tiếp hại mình, rất muốn nghiền nát cái xác này , cũng may Mộ Tình ngăn lại .

Hắn nhìn thấy đạo quan này, hình như giống tộc nào đó của tiên tộc, từ lúc đem đem cơ thể Thanh Huyền ra ngoài .

Vừa ra ngoài phòng,Mộ tình cõng vị công tử đang ngủ phia sau ." Thưa điện hạ, ta muốn vị đang ngủ , có thân phận gì ".

Phong tìn vừa nhìn " quả là giống phong sư năm xưa "

Nhật Nam cưới "các người từng gặp đệ ấy một lần , đệ chính tiểu đế cơ Thanh khâu Bạch Thanh Huyền ".

Cả bả người chết trăng, Phong Tìn giúp pháp trận quay lại hỏi " đây chính cháu cưng hồ đề , là người mà thiên giới chả ai giám đụng ".

Nhật Nam gật đầu " ưm "

Mộ tình không muốn cho điện hạ nghe thấy,hắn đành thông linh cho Minh Nghi nghe .

Dù gì cũng phải cho hắn biết , là đây con cháu nhà không tầm thường .

Vừa thông linh hắn đã nói " ngươi rât căm thù vị phong sư , hay hắc thủy cho dù tiểu đế cơ này có phải là người năm xưa hay không" .

"Nếu người đụng vào ngón tay , sợi tóc tứ hải bát hoang này là kẻ thù không đội trời chung ".

"Thiên cung cũng không tha, thanh khâu chả nương tay đâu, người của họ ngươi biết mà ".

Hắn biết rõ là vậy , dù sao hồ đề có ơn với hắn . Nếu làm vậy chẳng khác nào lấy oán báo ơn, hắn hiện nay rất rối .

Đột nhiên nghĩ nên người về tộc thanh khâu ,sau đó hỏi chuyện hồ đế, hắn bây giờ phải đến thanh khâu một chuyến .

Sau khi pháp trận tế đàn được mở, lúc này bà đỡ cũng đến, người bà đừng vào phòng đỡ đẻ .

Vào trong không lâu thì tiếng khóc vang lên , bà ấy nói " là một thiên kim đại tiểu thư , vừa mời sinh ".

Hắn ngẩm nghĩ đệ chẳng lẻ luân hồi là nữ sao , mà chuyện cũng có thể điễn ra, nhưng mà trước hết phải vào xem embé.

Hắn vào phòng sinh nhìn kỹ đứa bé gái, thầm nhủ chẳng lẽ mình tính sai ta, thì đột nhiên phu nhân trên giường lại đau bụng lần này còn dữ dội hơn lần trước .

Rốt cuộc cũng hiểu, lần này mới thật là đệ ấy luân hồi, bà đỡ tức tốc hiểu ra ở bên trong còn một đứa chưa sinh.

Lúc này đám lính được giải phong ấn, cử động như thường , tướng quân sau khi biết nương tử đã xin từ biệt hành lễ đệ hạ.

Hoàng thượng biết phu nhân ngài ấy, nên đã cho người về sớm, vứa tới cống thấy đám lính bất động.

Sao khi pháp thuật không còn mới kể lại, hắn tứ tốc chạy vào nhà thấy đạo trưởng bế một đứa bé,nghe tiếng thê tử la hét. Hốt hoảng hỏi "phu nhân nhà ta sao rồi , nếu có thể hãy cứu phu nhân ta không cần đứa bé " .

"Ta cầu xin đạo trưởng,mong đạo trưởng cứu người ."

Nhật Nam quát hắn "phu nhân ngươi chả làm cả ,nên đừng lo chỉ là đang sinh con mà thôi" .

Hắn bình tâm lại. Hỏi" chẳng phải con ta được ngài bế hay sao , còn con nào nữa".

Cả ba người kia cười không nhịn được, nhưng cũng phải kìm lại nói " phu nhân nhà ngươi là sinh đôi, vị tiểu thư được bế kia là con gái ngươi, đứa còn lại chưa ra ''

Bình thường hắn thống lĩnh vạn quân đâu có như vậy , nhưng hôm nay thê tử sinh con , không thể nào không lo lắng.

Phu nhân nhà hắn không phải lần đầu mang thai , lần nào hắn cũng hồi hợp như vậy .

Mong cho hài tử kia và phu nhân, mẹ tròn con vuông. Một lát sau nghe tiếng khóc của một hài tử , bà mụ bước ra một đứa bé bụm bẩm được bế trên tay .

Hắn cũng biết nhiệm vụ tới đây là hết quơ tay biến mất ,thu Thế xác Thanh Huyền vào tay ,mấy vị thần khác cũng vậy .

Lúc di chuyển địa sư không biết có nên hỏi không, cuối cùng hắn nói "thượng tiên, muốn đến thanh khâu mộtchuyến.

Thập lục nghi ngoặc , ung dung nói " ta không biết có gì muốn với Thanh Khâu, nhớ lúc trước hồ đế giúp người tụ hồn ".

"Sau khi trở lại thượng thiên đình ngươi rất muốn trả thù , nhưng mà ta cho kẻ như người rằng".

"Dù thế nào hồ đế có ơn với ngươi , nếu người nhà thanh khâu vô tình hại ngươi thì họ cũng đã chuột lỗi cho ngươi làm thần ".

Lời nói quả là nhắt khéo hắn, có điều hắn muốn đến Thanh khâu hỏi rõ , xem năm đó Hồ đế Thanh Khâu cứu hắn vì lý do gì .








  















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC