Chapter 3. Anh bị ảo tưởng à?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Song Tử sau khi thổ lộ một hồi thì lặng im đứng nhìn phản ứng của Thiên Bình. Anh hơi sốt ruột khi nhìn trên mặt cô vẫn không có chút biểu cảm gì. Bỗng môi Thiên Thiên nhếch lên thành một nụ cười tuyệt đẹp nhưng có chút mỉa mai...

-Anh bị ảo tưởng à? Tôi còn đâu biết anh là ai thì ngày xưa cái gì?

-Nhưng chẳng phải lúc nãy em...-Song Tử bàng hoàng

-Coi như anh nợ tôi vậy. Thà để thế còn hơn, anh làm ở đây chắc cũng biết anh tôi tính thế nào- Thiên Bình nhăn mặt, thì thầm.

Song Tử hết sức bất ngờ. Dẫu biết là cô rất thông minh nên việc này chỉ có thể là một trò đùa thôi đúng chứ? Nhưng cũng có thể là thật, ai biết được...Anh dường như đã có được câu trả lời cho chính mình, nhìn Thiên đầy khiêu khích, ẩn ý

-Trò cũ rích này em vẫn thích lấy ra gạt tôi nhỉ? Chuyện năm xưa tôi còn nhớ rất rõ...

Thiên Bình nhíu mày, không ngờ anh vẫn có trí nhớ rất tốt nhỉ ? Nhưng như dự tính, cô vẫn có thể an tâm. Chỉ là phát hiện ra sớm thì cuộc chơi sẽ càng thú vị hơn thôi... Cô không nói gì, rút điện thoại ra gọi cho ai đó :

-Anh yêu, đến đón em đi. Hôm nay em nghỉ làm sớm.

-*Đợi anh trước cổng, 15' nữa anh đến nha eiu*

Cô cố tình mở loa ngoài cho anh nghe được. Chỉ cần vỏn vẹn hai câu nói ướt át thế thôi nhưng rất hiệu lực nha. Anh nghe được thì mặt đen lại, sát khí lan xung quanh làm cô cũng hơi run sợ nhưng vẫn cố điềm tĩnh cười đầy ngạo mạn, đắc thắng.

"Cuộc đua này sẽ sớm có hồi kết, và em sẽ là người kết thúc nó..."

o0o

-Ủa bữa nay em về sớm hả tiểu Bình ?- Song Ngư đang ngồi trong phòng nhân viên thì thấy Thiên Bình bước vào dọn dẹp, thay đồ.
-Vâng, hôm nay lại nhờ chị giúp.

-Oki eiu <3 Nhưng mà chuyện khi nãy...à Yết có nói với chị rồi...E-

-Thế thì càng tốt, em đang định nói với chị đấy- Thiên Bình cắt lời Ngư nhi, khuôn mặt trầm xuống, thấp giọng nói

-Em...thế này có ổn không ?- Song Ngư lo lắng

-...

Thiên Bình không nói gì, chỉ giơ ngón cái lên rồi mỉm cười, bước ra khỏi phòng nhân viên...

Song Tử đứng đằng sau cửa kéo gỗ, cố gắng nhìn vào và nghe được chút ít chuyện, thầm nghĩ biết đâu nếu là Song Ngư thì Thiên Bình sẽ kể. Nhưng đúng tính cô vẫn vậy, luôn luôn cẩn trọng. Cả đoạn hội thoại vừa rồi tất nhiên là anh nghe được, nhưng việc nó có ý nghĩa gì thì...
Điều quan trọng hơn, cuộc nói chuyện trên điện thoại vừa rồi của cô với ai đó, nhớ lại làm anh muốn nổi điên đập cửa xông thẳng vào hỏi cho ra lẽ. Nhưng tốt nhất vẫn nên bình tĩnh, tìm hiểu cho rõ rồi mới nên động thủ. Nghĩ vậy, anh lập tức chạy ra cổng. Lúc này Thiên Bình đang đứng chờ ở đấy, chờ một người không phải anh. Anh biết chứ, thế nên đã không đến bên cô, bởi cô mong manh lắm, chạm vào không biết anh sẽ còn giữ được ý thức mà không làm gì điên rồ để cô lại nhẹ nhàng thầm lặng đi mất...

Đang còn chìm trong dòng suy nghĩ mông lung của mình thì một chiếc xe ô tô sang trọng màu xám bạc đỗ ngay trước chỗ Bình đang đứng. Khuôn mặt cô trong có vẻ vui hẳn lên, háo hức vô cùng. Từ trong xe bước ra một người đàn ông rất hảo soái, lại còn toát lên một khí chất rất quyến rũ, cuốn hút khiến cả Song Tử cũng không thể rời mắt. Nhưng xin chớ hiểu lầm, anh ý là đang tia "aiu" của pé người thương trên điện thoại đó thôi =)))

-Tiểu Bình, Ngưu Ngưu đẹp trai hiền lành của em đến rồi đây ~

-Em chờ anh mãi biết không? Lâu chết đi được !- Thiên Bình nũng nịu sà vào lòng người đàn ông đó, cất giọng ngọt đến chết người.

-Ranh con, chỉ giỏi nịnh nọt anh. Lên xe anh chở đến Hứa thị chơi, chịu không?

-Phải mua cả 5 hộp kem Haagen-Dazs vị dâu nữa ~~~

-Chiều ý em.

"Dám cả gan đùa giỡn với người đàn ông khác trước mặt tôi, nếu như không có chuyện năm ấy chắc em giờ đã liệt giường rồi"

Tình hình là Song Tử đang rất là muốn bùng cháy rồi đó. Nhìn Thiên Bình âu yếm với cái tên mặt trâu nào đấy sao không điên lên cho được.

Anh cố giữ bình tĩnh vớ đại cái chổi, vờ bước đến chỗ họ như không có gì xảy ra, vừa đi vừa quét lá. Thiên Bình là người đầu tiên nhận ra hành động kì dị ấy, cô khẽ đằng hắng lên. Hứa Tô Kim Ngưu nghe, tất nhiên là hiểu ý cô.

-Đang nơi làm việc, em làm thế không thấy ngượng ư?- Song Tử lên tiếng trước, giọng nói pha chút mỉa mai gai góc, nghe rất khó chịu.

-Gai quá thì anh đi chỗ khác đi. Không tiễn anh, đồ thô lỗ- Thiên Bình lạnh lùng đáp lại, lườm anh một cái sắc lẹm rồi quay lưng bước vào xe cùng Kim Ngưu. Ngưu chỉ im lặng nhìn Song không nói gì, rồi cũng lên xe đi mất hút.

Còn mỗi Song Tử lặng người đứng đó. Từ khi nào cô đã thấy đổi nhiều đến vậy? Thật lòng anh rất hận mình năm ấy đã buông tay cô, đi thẳng không một lần ngoái đầu lại. Phải chăng vì thế mà cô cũng trở thành một con người khác để hứng chịu việc không có anh ở bên. Quãng thời gian cô đau khổ đến nhường nào, anh biết rõ hơn ai khác chứ. Chính anh thật kì lạ, buông rồi lại muốn nắm. Tất nhiên, anh nào dám hỏi xin cô một lời thứ tha, bởi chính anh còn đâu thể tha thứ cho chính mình...

                                                                            o0o

Mới nãy còn vui vẻ lắm, mà lên xe rồi mới biết tình hình. Thiên Bình im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng nói lấy một lời với Kim Ngưu. Anh cũng không để tâm lắm, quan trọng là tập trung lái xe.

-Em đã tìm ra cô ấy chưa?- Kim Ngưu mở lời, nội dung câu nói rất mập mờ, nghe thật khó hiểu và cũng chẳng muốn hiểu

-Sắp rồi, chỉ biết là hình như em và cô ấy có mối quan hệ với nhau...

-... Chuyện của anh đến thế thôi. Còn em, mới gặp hắn mà khủng bố ghê thế à?-Kim Ngưu nói đầy châm chọc

-...Em không vui tí nào kể cả khi là anh chọc cười lúc này.

-Em vẫn vậy nhỉ, lạnh lùng quá giết chết con tim đó. Anh vừa mới hạ cánh từ Nice về mà phải chạy qua rước em rồi, thật phải khổ anh quá không?

-Anh trai thì nên làm vậy

-Kể cả khi là anh trai nuôi ư? Anh rất ghen tị với Thiên Yết đấy, không thể ngọt ngào với anh nhiều hơn như Yết à?

-Có crush rồi còn bắt em gái nuôi quan tâm, anh ngộ nghĩnh thiệt...:vvv

Vâng đến đây mới vỡ lẽ, Hứa Tô Kim Ngưu chỉ là anh trai nuôi của Thiên Bình, chứ không phải kiểu any đâu nha, hú hồn chưa :33

                                                                 o0o Bonus o0o

Có lẽ các bạn chưa biết :

Vừa nãy khi Song Tử "múa chổi" trước Thiên Bình và Kim Ngưu thì cũng là lúc Ma Kết đang đi vòng vòng trong lữ quán để kiểm tra tiến độ việc làm của nhân viên, tình cờ thấy ba người kia qua ô cửa sổ (cách âm). Thì đã có những dòng suy nghĩ như sau

"Bữa nay sao nhóc Song Tử siêng bất chợt luôn vậy? Ngộ thiệt"
=)))))))

                                                                              o0o

Còn ai nhớ mình không nhỉ =))) Sắp thi rồi mng cố lên nhak 💜💜💜💜
-From Yuki with love

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net