Chương 108 : Nơi Trú Ẩn + chương 9 :Nhà Tù Dưới Lòng Đất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chúng tôi quyết định thảo luận về phần còn lại của câu chuyện ở nơi khác. Tôi leo lên cầu thang và rời khỏi tầng hầm, đó là một căn nhà bình thường. Có vẻ như tầng hầm được kết nối với một trong những ngôi nhà bên trong thành phố.

Barro-san đi trước, mời chúng tôi vào phòng khách. Tôi ngồi trên ghế sofa ở đó.

Meru di chuyển từ cánh tay của tôi trở lại vị trí cố định của nhóc ấy ở trên đầu tôi. Trong khi đó Grave-san và Iura-san đang tận hưởng trong khi cánh tay của họ đang nắm lấy nhau.

Tôi không thèm ghen tị đâu đấy.(tội nghiệp)

Sau đó, khi tôi nhìn vào nội thất trong phòng, hơi nước đột ngột bốc lên trên bàn trước mặt tôi. Trà đã được đặt ở đó trước khi tôi kịp nhận ra.

Tôi nhìn người đã mang trà. Cô ấy là một phụ nữ với tai bò và ngực to. Tôi ngước mắt tôi qua chỗ khác khi tôi nhận ra mắt tôi đang bị lôi kéo xuống ngực bằng một thế lực vô hình. Đôi mắt của chúng tôi gặp nhau nhưng cô chỉ ném một nụ cười vào tôi.

Thật đáng xấu hổ. Tôi quay mặt tôi sang phía bên kia phòng để che giấu khuôn mặt đỏ bừng của tôi, có một bán nhân khác mà tôi chưa bao giờ gặp.

Đó là một nhân điểu. Anh ta dựa lưng vào tường với cánh tay khoanh lại. Mắt anh ta đang nhắm nhưng một hào quang chiến binh đang chảy ra từ hình anh ta. Anh nắm chặt giáo giữa hai cánh tay. Anh ta có thể chiến đấu như vậy sao?(còn chú thì tỏa ra hòa quang hủy cmn diệt)

Grave-san ngồi trên ghế sofa như tôi, đang bận rộn với Iora-san trong thế giới của họ. Tôi nghĩ rằng đã tới lúc hai người nên dừng lại rồi đó !! Hãy xem xét đôi mắt của những người xung quanh đi. Nếu không, chúng tôi sẽ can thiệp bằng cách sử dụng vũ lực.

Sau một thời gian trôi qua, Marao và hầu(khỉ) nhân đi vào phòng với nhau.

Marao ngồi trên ghế sofa ở phía bên kia để đối mặt với tôi. Sau khi xác nhận bên trái và bên phải, Barro-san giơ giọng nói của mình để mọi người trong phòng lắng nghe.

[Và bây giờ, tất cả mọi người đã tập hợp] (Barro)

[Mọi người?] (Wazu)

Tôi đã trả lời câu hỏi của Barro-san với một câu hỏi mà không suy nghĩ ..... Eh? Tất cả mọi người? Chỉ có nhiêu đây? Chỉ có sáu người ngoại trừ tôi và Grave-san, nhưng tất cả họ là ai?

[Fuh, đừng lo. Điều đó không có nghĩa là tất cả mọi người ở đây đều là tổng số của chúng tôi. Bên cạnh ngôi nhà này, có những nơi khác mà những người từ phe cầu bình trú ẩn. Phần lớn thành viên của chúng tôi được phân tán khắp thành phố] (Barro)

Barro-san có thể đọc được tâm trí của tôi. Tôi đã xấu hổ với bản thân mình. Đúng vậy, dù rõ ràng nếu tôi nghĩ về nó một cách cẩn thận.

[Đó không phải lỗi của Wazu vì đã giả định như vậy. Ông không nói với chúng tôi toàn bộ tình huống]

Grave-san nói với giọng điệu nghiêm túc với Barro-san. Eh? Anh đã tán tỉnh xong rồi à? Anh ta đang bận rộn cho tới thời điểm trước thôi mà.

Hmm? Cái gì thế này? Bằng cách nào đó, Grave trông rất chín chắn ..... Thật là đáng tiếc! Tôi không thể như anh ta!

[Đúng rồi. Nhưng trước tiên, chúng ta hãy giới thiệu bản thân mình với nhau. Như tôi đã nói ở trên, Tên tôi là Barro, một cựu vệ binh của lâu đài. Cô ấy là Iora, nhưng có vẻ như giới thiệu không cần thiết cho cô ấy] (Barro)

Vâng, cô ấy là một trong những người vợ của Grave. Ông không cần phải nói. Tôi có đủ thông tin khi xem cô ấy tán tỉnh với Grave-san.

[Còn hầu nhân này là Gunki và bán nhân này là Lau. Hai người là bạn đồng nghiệp vệ binh của lâu đài, cấp dưới của tôi. Nhân ngưu này là Rino, một cô hầu phục vụ lâu đài.] (Barro)

[Tôi là Grave, mạo hiểm giả mức S, mọi người có thể tin tưởng vào tôi] (Grave)

[Tôi là Wazu, đứa trẻ trên đầu tôi là Meru] (Wazu)

[Kyuii ~] (Meru)

Nói như vậy, Barro-san cúi đầu xuống nhẹ nhàng với chúng tôi, trong khi những bán nhân khác lại giơ tay lên như lời chúc mừng. Tôi cũng cúi đầu một chút để đáp lại Barro-san.

[Bây giờ, tôi sẽ giải thích tình hình hiện tại của chúng tôi ..... thẳng thắn thì, tình hình hiện thời đang rất xấu. Người có ảnh hưởng từ phe cầu bình đã bị xiên rồi. Có khoảng 20 người hàng đầu, bao gồm cả nhà lãnh đạo của chúng tôi, vua Geo Leganile-sama. Kết quả là mất lãnh đạo, phần còn lại của phe cầu bình không thể tụ họp lại cùng nhau. Thậm chí nếu chúng ta thách thức chúng với quy mô nhỏ, sức mạnh của chúng ta không thể so sánh với chúng, và chúng ta sẽ bị nghiền nát ngay lập tức] (Barro)

Barro-san nói với chúng tôi với gương mặt buồn. Dường như ông ta đang hướng ánh nhìn tới một góc nào đó trong phòng.

Vâng, đó là lý do Marao đang tìm Haosui để được giúp đỡ. Chắc chắn, có thể với sức mạnh của Haosui. Đó sẽ là một việt vô cùng đơn giản với sức mạnh của cô ấy. Tôi cũng có thể làm điều đó đấy thôi. Nhưng có vấn đề về con tin. Đầu tiên chúng ta cần phải cứu họ.

Dường như mọi thứ đều rõ ràng cho đến thời điểm này. Grave-san thúc giục Barro-san tiếp tục. Eh? Kể từ khi nào mà Grave trở thành nhân vật chính thế? Có vẻ như tôi chỉ là quần chúng ở đây. Vâng, vẫn vậy thôi.

[Tôi hiểu rồi. Vậy ông có biết nơi con tin bị giam giữ không?] (Grave)

[Yeah, họ đang bị giam giữ bên trong nhà tù dưới lòng đất của lâu đài ngay bây giờ] (Barro)

[Và rồi, trước tiên chúng ta phải giải cứu con tin trước khi tiếp tục những chuyện khác] (Grave)

[Đúng vậy. Tôi cũng nghĩ đến chuyện lẻn vào trong lâu đài đêm mai] (Barro)

[Nếu ông đi đến nơi đó, để tôi đi theo nữa !! Tôi biết con đường bí mật ở nơi đó] (Marao)

Marao ưỡng ngực cô với một bầu không khí như thể nói "để nó cho tôi". Tuy nhiên, Barro-san đã nhìn thấy hành vi như thế này và cảnh báo Marao.

[Không, công chúa sẽ ở trong căn nhà này. Tôi sẽ đi với cấp dưới và hai người giúp đỡ này (Barro)

[Tại sao vậy!? Tôi cũng muốn giải cứu phụ vương!] (Marao)

[Không thể được. Nó quá nguy hiểm. Công chúa là hy vọng cuối cùng cho phe cầu bình. Chúng ta không thể để cái gì đó xảy ra với công chúa. Xin hãy hiểu cho thần] (Barro)

Nói xong, Barro-san cúi đầu xuống thật sâu vào Marao và ở lại trong một khoảng thời gian. Với tình trạng như vậy, Marao thở dài và cô run rẩy nhìn lên khoảng không ở trần nhà.

[Haaa ~ ..... tôi hiểu. Tôi sẽ đợi ở đây !! Để đổi lấy, ông hãy hoàn toàn phải giải cứu phụ vương và những người còn lại !!] (Marao)

[.......... Ou, hãy để đó cho thần!!] (Barro)

Một khi Marao và Barro-san kết thúc cuộc trao đổi, chúng tôi kết thúc cuộc thảo luận này. Beastmen nhạy cảm với mùi cơ thể, bởi vậy nên Grave-san và tôi bị cấm rời khỏi căn nhà này cho đến tối mai.

Barro-san nói rằng chỉ có bán nhân sống ở thành phố này, nó sẽ rất nổi bật nếu con người bình thường đi bộ quanh thành phố. Mọi góc của thành phố này đang được theo dõi bởi phe hardliner, vì vậy nó chỉ để đảm bảo.

Họ cho chúng tôi một căn phòng trong nhà để nghỉ đêm. Grave-san và Iura-san đang ngủ trong cùng một phòng như mong đợi. Tôi không cảm thấy cô đơn, được sự !




==========================================================================
chương 9 
Tôi không thể đi ra thành phố và phải dành thời gian của tôi bên trong nơi ẩn náu ..... nhưng không có gì đặc biệt tôi có thể làm ở đây. Không có ai tôi có thể nói chuyện để giết thời gian.

Marao, Barro-san, và những bán nhân khác đang bận rộn để chuẩn bị để hành động. Những người còn lại là Grave-san nhưng ..... anh ta vẫn tận hưởng thời gian của mình với Iura-san. Tất cả thời gian ..... quên đi, chúng ta hãy ngủ thôi !!

Tôi đéo careeeeee !! Uwaa a ~ a ~ a ~ a ~ a! Tôi không ghen tị chút nào !! Tôi không ghen tị chút nào !!(tội nghiệp thằng bé)

Tôi đang ở trên giường trong khi ôm Meru để giết thời gian cho đến khi bắt đầu hoạt động giải cứu.

[Hao-chan .......... tôi có thể thực sự phụ thuộc vào người này ..........] (Marao)

[Tôi xin lỗi ..........] (Wazu)

Tôi chỉ nhắm mắt lại khi nằm xuống, nhưng không bao giờ nghĩ rằng sẽ ngủ thật. Hơn nữa, hóa ra là Marao đã đánh thức tôi dậy.

Tôi nhớ thời gian bắt đầu hoạt động giải cứu. Tôi nhớ nó đúng nhưng ..... tôi nghiêm túc không có ý định ngủ.

Ugh, tôi thực sự xin lỗi !!

Tôi che mặt tôi bằng cả hai tay khỏi sự xấu hổ.

Ngay bây giờ đã gần nửa đêm. Tôi, Grave-san, và Barro-san đang chuẩn bị ở lối vào của nơi ẩn náu. Vâng, tôi chỉ đứng đó vì tôi không có gì để mang theo. Tôi giao Meru cho Marao để chắc ăn.

Khi nói đến trường hợp khẩn cấp, tôi sẽ bảo nhóc ấy trốn thoát một mình. Khi tôi đang xem Grave-san và Barro-san chuẩn bị, tôi nghe thấy một tiếng nói từ Rino-san là nhân ngưu kia.

[Tôi có thể xin cậu một phút không?] (Rino)

[Vâng?] (Wazu)

Cô ấy nói như vậy và bắt đầu lây lan một số loại bột trên cao. Huh? Cái gì thế này?

[Bột này là gì?] (Wazu)

* Pan-pan * Tôi nhẹ nhàng phủi bụi trên người tôi ngay lúc ấy. Tôi khép và mở lòng bàn tay nhưng tôi không nhìn thấy bất kỳ sự bất thường nào.

[Đây là một chất khử mùi. Hôm qua Barro-san nói rằng chúng tôi, những bán nhân rất nhạy cảm với mùi. Chất khử mùi này sẽ xóa mùi hôi, do đó cậu sẽ không bị phát hiện(bị phát hiện thì chỉ cần lên FULL đồ sát là xong thôi). Hiệu quả kéo dài trong khoảng 30 phút. Đây là phần còn lại của chất khử mùi. Hãy cẩn thận vì chúng ta chỉ có nhiêu đây thôi] (Rino)

[Được rồi, tôi hiểu!] (Wazu)

Tôi nhận được một túi đựng chất khử mùi từ Rino-san. Nhìn quanh, Grave-san đang nói chuyện với Iura-san, Barro-san đang truyền một chất khử mùi cho Gunki một hầu nhân.

[Hãy cẩn thận, Grave-san] (Iura)

[Yeah, anh chắc chắn sẽ trở lại] (Grave)

[Hãy cẩn thận] (Rino)

[Vâng .....] (Wazu)

Tôi tự hỏi những gì ..... ngực của tôi hơi thắt chặt với những cảnh như vậy. Sau khi chúng tôi chuẩn bị xong, chúng tôi rời khỏi nơi trú ẩn để giải cứu con tin.

Khoảng cách từ nơi ẩn náu đến lâu đài không phải là xa. Nhưng phải mất một thời gian bởi vì chúng tôi đang di chuyển trong khi ẩn mình trong bóng tối của những ngôi nhà để không bị phát hiện bởi các hardliners.

Một lần nữa, chúng ta không thể sử dụng cổng chính để xâm nhập trong thời gian này. Chúng tôi dành nhiều thời gian hơn để đi vòng quanh lâu đài.

30 phút gần như đã trôi qua kể từ khi chúng tôi bắt đầu hành động. Tôi lại khử mùi một lần nữa theo chỉ dẫn của Rino-san.

Tôi thường không hành động như thế này vì vậy tôi hơi lo lắng, nhưng đồng thời tôi đang rất phấn khích. Đây là một cái gì đó mới mẻ. Tôi tự hỏi những thứ gì đang đợi chúng ta khi chúng ta bước vào lâu đài.

Có các đồn canh trên các tường của lâu đài để ngăn chặn đột nhập từ bên ngoài. Mặc dù chúng tôi đã đi vào phía sau của lâu đài, không có đường bí mật như lần cuối cùng chúng tôi đến. Chúng tôi đang ẩn nấp sau bóng cây ở một bụi rậm gần đó.

Nếu đó là tôi, tôi sẽ phá vỡ bức tường với một cú đấm duy nhất và vào lâu đài. Tuy nhiên, nó sẽ thông báo cho kẻ thù về vị trí của chúng tôi, vì vậy tôi hỏi Barro-san về bước đi tiếp theo của chúng tôi.

Vì vậy, chúng ta sẽ làm gì bây giờ? (Wazu)

[Bình tĩnh. Vẫn còn một số đồng minh bên trong lâu đài. Tôi đã gửi tin cho họ vào sáng nay] (Barro)

Một bậc thang dây đã được ném từ trên bức tường lâu đài để chứng minh lời nói của ông. Khi tôi nhìn vào nơi cuộn thang được ném xuống, tôi thấy một người bảo vệ quay trở lại vòng tuần tra sau khi đưa cho chúng tôi một tín hiệu. Chúng tôi ngay lập tức leo lên bằng cách sử dụng những bậc thang dây.

Tất cả các thành viên đều đến trên đầu tường thành. Tiếp theo, chúng tôi đi theo hướng dẫn của Barro-san trong khi vẫn cúi thất người xuống để giảm nguy cơ bị phát hiện. Như dự kiến của cựu đội trưởng vệ binh, Barro-san nắm bất được tất cả địa hình ở đây. Chúng tôi dần dần tiến hành theo cách của chúng tôi qua lâu đài dưới sự dẫn dắt của ông.

Chúng tôi cũng gặp một số lính tuần tra trên đường nhưng đã có thể vượt qua mà không gây chú ý. Chất khử mùi này cũng có vẻ như đóng vai trò tích cực trong lần này.

Chúng tôi đến gần cầu thang dẫn tới nhà tù dưới lòng đất bằng cách chỉ cần đi về phía trước. Bằng cách nào đó nó là một chút thất vọng. Mọi thứ trở nên trơn tru.

Tôi tự hỏi nếu sự hiện diện của tôi thậm chí cần ở đây? Tôi có những ý tưởng như chúng ta đang tiến lên phía trước mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Chúng tôi dừng lại trước phòng giam, nơi con tin bị giam. Nó không phải là một nhà tù ngầm, đúng không? Hay tôi nghĩ. Cho dù câu hỏi đó được viết trên khuôn mặt của tôi, Barro-san cho tôi câu trả lời.

[Những người khác bị giam trong nhà tù dưới đất nhưng Gio-sama bị giam trong căn phòng này. Tôi sẽ đi đầu tiên để giải cứu Garb-sama với tư cách là một quan chức cao cấp của phe cầu bình, đi theo sau tôi .....] (Barro)

Tôi đã có một cảm giác xấu về tình hình. Thật dễ dàng cho chúng tôi đến những điều xa xỉ này cũng khiến mọi thứ trở nên nghi ngờ.

Tại sao ông ta lại muốn đi đầu tiên? Tại sao không có người bảo vệ trước phòng mà nhà vua bị bắt giam?

Grave-san dường như cũng có cùng ý tưởng với tôi. Anh ta chỉ cho tôi một cái nhìn nghi ngờ. Tuy nhiên, Barro-san đã đột nhập vào phòng trước khi chúng tôi có thể đặt câu hỏi. Tôi và Grave-san cũng bắt đầu hành động sau khi tặc lưỡi của chúng tôi.

Khi vào phòng, không có gì chúng ta có thể nhìn thấy được vì bóng tối đang che phủ hoàn toàn căn phòng. Tuy nhiên, chúng tôi tiếp tục tiến lên phía trước.

Tôi có thể cảm thấy dấu hiệu của Grave-san nhưng tôi không thể tìm thấy Barro-san. Ngay khi tôi nghĩ vậy, tôi nghe tiếng ầm ầm từ phía sau.

Tôi quay mặt về hướng âm thanh được nghe. Đột nhiên, ánh sáng rực rỡ tràn ngập căn phòng và khiến tôi không thể nhìn thấy được gì trong một lúc.

Tôi dần quen với độ sáng. Nhưng ở đó, tôi thấy một cái gì đó giống như những song sắt của nhà tù.

Có Barro-san với biểu hiện đau đớn ở phía bên kia của song sắt. Bên cạnh ông ta là một bán nhân mạnh mẽ với những bán nhân có ngoại hình từa tựa như Marao.

Tôi đã quang sát xung quanh một lần nữa và phát hiện ra rằng chỉ có tôi và Grave-san ở bên kia của song sắt. Nói cách khác, chúng tôi đã bị mắc kẹt.

Gửi đường nhìn của tôi về phía Barro-san, người đã bẫy chúng tôi, ông thốt ra chỉ có một từ với khuôn mặt đau buồn.

[Xin lỗi ..........] (Barro)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net