Chương 2 : Sứ Giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2 : Nguồn gốc năng lượng

Cả người tôi tê dại vì hoảng sợ. Bàn tay tôi đang ôm lấy đầu cứng ngắt, chân thì run rẩy như thể chỉ cần một cử động nhỏ thôi, tôi sẽ té nhào xuống ngay lập tức.

Nếu chỉ đơn thuần là sự sợ hãi, tôi sẽ không để bản thân trở nên yếu đuối thế này. Sát khí từ vật thể nguy hiểm ấy, tôi có thể cảm nhận được nó đến từng mạch máu trên cơ thể. Tuy nó ghim chặt chân tôi xuống, luồn gió mà nó mang theo như cơn lốc muốn cuốn phăng tôi đi, và khoảnh khắc tia lửa ấy lao tới gần sát mặt, tôi lập tức nín thở.

Nhưng kì lạ thay, tôi chẳng hề thấy đau chút nào ngay sau đó. Tôi chỉ nghe thấy một tiếng xẹt điện nhẹ bên tai trong vài giây rồi không còn gì nữa.

Tôi hoàng hồn mở mắt và rồi nhận ra điều khác thường. Bao bọc quanh người tôi hiện giờ là một vầng hào quang màu xanh lá cây và trong suốt, giống hệt như kết giới bảo vệ tôi bên trong vậy. Qua bức màn, tôi trông thấy Halenlen công chúa, lúc này đã có thiên thần, ở bên cạnh, đang sững sờ nhìn về phía tôi. Nói đúng hơn là cả Lisa cũng thế,, nếu đó đúng là tên của sinh vật bí ẩn kia. Ờ xin lỗi nha, người ngạc nhiên ở đây là TÔI mới đúng chứ mấy cô nàng quỷ quái này?!

Bức màn trong suốt tan biến mất cũng vừa lúc hai người họ hớt hải chạy đến chỗ tôi. Tôi lùi lại, giơ tay ra phòng vệ.

"Đừng có lại gần đây." - Tôi hăm he. - "Nên nhớ là cô vừa tấn công tôi đấy nhé!"

"Ta không nghĩ em lại có đủ thời gian để dạy cho cô bé đấy Lisa." - Công chúa thốt lên. Lisa lắc đầu nguầy nguậy, thân hình bé nhỏ bay qua bay lại trong bối rối.

"Thần không có, thưa Người ! Thần còn chưa kịp giải thích rõ ràng cho cô ấy!" - Ồ, đó cũng là điều tôi đang cần nè: một lời giải thích.

"Thế thì vừa nãy, chẳng nhẽ là...?" - Halenlen càng lộ vẻ bất ngờ. Đừng bảo tôi là giờ cô mới biết là tất cả chuyện này mỗi lúc một trở nên khùng điên hơn nha? Há há chắc tôi điên thật rồi.

"Bức màn bảo vệ trong truyền thuyết!" - Lisa mừng rỡ la lên. Không không, không có gì vui vẻ ở đây hết thiên thần ạ. Vấn đề cô cần giải quyết là đưa tôi về nhà đi mà...

"Không thể nào. Làm sao có thể chứ?" - Công chúa đưa tay lên má trong thẫn thờ như chẳng tin được lời của thiên thần. - "Từ xưa đến nay, chỉ có năm người trong dãy Ngân Hà này là có được sức mạnh thần kỳ ấy. Năm người ấy đều là những chiến binh hùng mạnh nhất của Liên minh các Hành tinh Khí, và kể từ lần cuối cùng đến nay đã hơn năm vạn năm."

"Khoan khoan, dừng lại đi !" - Tôi tuyệt vọng cắt ngang. Mọi thứ đã đủ tệ lắm rồi. - "Làm ơn cho tôi biết chuyện gì đang diễn ra không? Tôi không đáng được biết mấy người đang làm gì tôi à?"

Halenlen và Lisa giật mình quay sang nhìn tôi, đôi mắt họ chợt ánh lên vẻ hối lỗi. Công chúa bình tĩnh trở lại, rồi từ từ tiến đến gần tôi thật nhẹ nhàng. Quả thật lúc này tôi cũng đã bớt sợ được chút ít.

"Xin lỗi vì tất cả, cô gái ạ." - Cô ta khẽ nói. - "Cô đáng ra có thể nhận được nhiều thứ tốt hơn thế, nhưng thời gian lại không cho phép chúng ta."

"Ta xin tự giới thiệu, ta là công chúa, đồng thời cũng là chiến binh canh giữ hòa bình của Trái Đất, Halender Conssotina." - Halender (cuối cùng cũng gọi đúng tên cô nàng) chỉ sang Lisa - "Còn đây là cố vấn đắc lực của ta, Lisa Meinlys."

Tôi im lặng nhìn đáp lại họ, chẳng biết nên nói thế nào.

"Tên cô là gì, cô bé?" - Cô ta dịu dàng hỏi, ra hiệu cho tôi đừng lo lắng. Tôi hơi ngần ngại, nhưng rồi cũng đáp.

"Rose. Rose Keyes."

"Rose - cái tên thật đẹp. Ta vốn rất thích hoa hồng." - Halender mỉm cười, mi mắt khẽ hạ xuống một cách lơ đãng. Nhưng nụ cười không kéo dài được lâu. - "Ôi không được rồi, chúng ta phải khẩn trương lên thôi. Cô sẽ đi theo ta, Rose ạ. Chúng ta cần biết nguồn gốc năng lượng trong sức mạnh của cô là gì. Chẳng còn thì giờ nữa!"

"Đi đâu cơ chứ?" - Tôi hoảng hốt hỏi. - "Tôi vẫn chưa rõ lý do cho tình trạng lúc này của tôi mà?!"

"Cứ tin tưởng ta nào.'' - Công chúa trấn an bằng một giọng chắc chắn. - "Vừa đi ta sẽ vừa giải thích tất cả."

Nói rồi Halender bước vội về phía bên phải căn phòng, nơi có một tấm màn treo tường đỏ chói khổng lồ gắn từ trên trần thả xuống chạm sàn nhà. Tôi giận dỗi chạy theo sau với Lisa bay song song với tôi.

Khuất sau tấm màn là một cánh cửa gỗ lớn. Halender mở cửa, dẫn ra một hành lanh rộng sáng trưng và dài gần như vô tận. Chúng tôi đi thẳng, và công chúa bắt đầu cất tiếng.

"Điều này nghe có vẻ kì lạ với cô, Rose ạ, nhưng cô chính là người được chọn để thay tôi tiếp tục bảo vệ Trái Đất. Không hiểu vì lý do gì, quả cầu mất khá nhiều thời gian để tìm ra được cô. May thay, mọi chuyện đều vừa kịp lúc."

"Ý cô là tôi sẽ trở thành chiến binh như cô kể ban nãy á?" - Tôi vội vã thắc mắc.

"Phải. Nhưng để làm được điều đó, trước tiên cô phải là Sứ giả Trái Đất và hoàn thành những nhiệm vụ bắt buộc của một người Sứ giả: tham gia những buổi tập huấn sức mạnh trên tám hành tinh trong Hệ Mặt Trời."

"Khoan đã! Tức là có những sứ giả của các hành tinh khác?"

"Đúng thế. Bao gồm những ứng viên đã được quả cầu tiên tri lựa chọn, à, nên nhớ là còn có cả người của Pluto. Họ được cho phép cử học viên đi tham gia buổi tập huấn, nhưng đổi lại những Sứ giả khác sẽ không đến tiểu hành tinh đó."

Không hiểu sao, khi nghe đến đây tôi lại thấy lòng chua xót. Tôi nhớ hồi bé còn ngây dại, khi biết được Pluto không được xếp vào các hành tinh thuộc hệ Mặt Trời, tôi đã rất buồn và luôn vẽ những bức tranh về các hành tinh và có cả Pluto trong đó, như để bướng bỉnh chứng minh niềm tin chung thủy của mình. Sau này tôi mới có thêm kiến thức để hiểu hơn và đã nguôi ngoai phần nào về chuyện ấy.

Nhưng mà khoan đã, hình như tôi đang bỏ sót điều gì đó.

"Theo như cô nói, nghĩa là có sự sống ngoài Trái Đất sao?"

"Trong thế giới của chúng ta thì có, Rose à. Họ vô hình với cư dân nơi đây, cho nên đến nay các nhà khoa học vẫn chưa tìm được bằng chứng dù cho họ cố đến cỡ nào. Cách sống của những người đấy tất nhiên là phải khác chúng ta rồi. Cũng giống như những sinh vật trên Trái Đất này, mỗi một giống loài đều có cách sinh tồn trong môi trường của riêng chúng."

"Trở lại chủ đề chính. Như cô thấy đấy, lát nữa thôi cô sẽ tìm ra được nguồn gốc năng lượng tiềm ẩn trong mình là gì. Có điều cần biết là, ngoại trừ đa số người Trái Đất, tất cả những cư dân trên hành tinh khác đều có sức mạnh, dù lớn hay nhỏ. Mỗi một người sẽ có nguồn gốc năng lượng riêng, và có rất nhiều loại: khí, chất lỏng, lửa, điện, ánh sáng, đất đá, cây cối, ... Ánh sáng, và nhất là khí là hai loại năng lượng mạnh nhất. Tuy chúng hiện diện khắp vũ trụ, nhưng chỉ những người thật sự đặc biệt mới sở hữu được nó."

"Lợi thế của chúng ta là nước cùng cây cối. Trái Đất có sẵn nước ở dạng chất lỏng và cô không cần phải chuyển hóa nó. Nếu cô tò mò, thì tôi có nguồn gốc năng lượng là nước và đất đá."

"Thế Bức màn bảo vệ mà cô nhắc tới là gì? Cái đó có vẻ hiếm lắm hả?"

Đến đây, Halender hơi ngừng lại và quay sang quan sát tôi, đôi mắt ánh lên niềm hi vọng.

"Đó là loại phép thuật bẩm sinh, không phải từ luyện tập khổ cực đơn thuần. Vô số người tài trước đây sở hữu những sức mạnh vô cùng lớn nhưng vẫn không tài nào đạt được. Sẽ không ai có thể làm thương tổn nặng đến cô nếu cô có trong mình Bức màn ấy. Tuy nhiên chỉ khi thực sự nguy hiểm đến tính mạng thì nó mới được kích hoạt, cô vẫn sẽ bị những vết trầy xước hay đứt tay, những vết thương thông thường."

"Vậy là hồi nãy cô tính giết tôi?" - Tôi tức giận rống lên.

"Nào nào, chỉ là phép thử thôi. Nó mang tính ... đe dọa là chủ yếu." - Halender bật cười, xoa xoa bàn tay. Wow, tuyệt vời thật ha.

"Chưa bao giờ Trái Đất có một người như thế." - Halender mơ màng. - "Cô nên tự tin lên đi Rose ạ, người Trái đất đầu tiên sở hữu sức mạnh của truyền thuyết."

Tôi sẽ cực kỳ phấn khởi nếu như sáng giờ không có mấy chuyện này xảy ra một cách đột ngột như vậy. Nhưng mà, tôi thầm hi vọng trong thâm tâm, có vẻ như nó cũng nhiều hứa hẹn trong tương lai lắm chứ. Du hành trong không gian, khám phá những bí mật chưa ai tìm ra, đó chẳng phải những gì tôi hăng mong ước sao?

Rồi cả ba dừng lại trước một cánh cổng trông còn to gấp mấy lần cái cửa vài phút trước trong phòng của Halender. Chi chít họa tiết được khắc tỉ mỉ trên đó, Mặt Trời, con người, thiên hà ... Chúng đều theo kiểu hội họa ngày xưa của khoảng thế kỉ 17 18, khi người ta có nhiều cái nhìn mới hơn về vũ trụ.

Công chúa đứng yên một lúc lâu rồi vươn hai tay chạm nhẹ vào cánh cổng. Không hơn gì một cái phủi tay, vậy mà cánh cổng nặng nề ấy liền từ từ mở ra, để lộ một lối đi ngắn trong một căn phòng tối om.

Nhưng thứ ở trong đó mới là điều khiến tôi ngẩn người chú ý nhất.

Chẳng thể tin được, tôi đang đứng trước một cột thác rộng chừng cả trăm thước đang đổ từ theo kiểu lốc xoáy tuốt từ trên cao, và tôi không thể nhìn thấy điểm dừng của nó. Cột thác tỏa sáng nhiều màu, chỗ khi thì xanh lam chỗ thì trắng xóa, còn có chỗ thì rực màu lửa chói lóa.

Tôi há hốc mồm nhìn mà không hề hay rằng Halender đang dắt tôi đi. Chỉ khi Lisa vỗ vào vai mấy cái, tôi mới giật mình và nhìn xuống tay mình đang nằm gọn trong tay công chúa.

"Đây là dòng chảy năng lượng, chảy xuyên suốt từ lòng vũ trụ đến mọi ngóc ngách của từng vật thể ở trong nó. Nào, sẵn sàng nhé, tôi và cô sẽ cùng nhảy xuống đó đấy."

"Hả?" - Tôi đứng hình. Halender làm bộ không nghe tôi nói, rồi giơ hai tay của cô và tôi lên cao.

"Chuẩn bị... NHẢY!"

"Ê ê tôi chưa... áááááááá!!!" - Tôi hét thất thanh. Tôi không có kế hoạch chơi trò bungeejump ở tuổi mười bảy đâu mà.

Hai chúng tôi đang rơi tự do không phanh xuống vực thẳm không đáy, bên trái là dòng chảy năng lượng đang liên tục phát ra những âm thanh ầm ầm rồ rồ. Gió liên tục quất vào mặt tôi, và tôi chẳng thở nổi nữa. Tôi bỗng thấy buồn nôn quá chừng. Chắc nôn hết cả tim gan lòng ruột ra quá đi mất.

Rồi bỗng dưng tốc độ rơi của hai đứa chậm dần đi. Tôi mừng thầm, cố hớp lấy hớp để không khí vào lồng ngực, cổ họng đến là khô rát.

"Trọng lực bây giờ tác dụng không đáng kể nữa, tôi đang dùng sức mạnh để giúp chúng ta di chuyển." - Halender nói.

"Xin đừng làm thế lần sau nữa nhé." - Tôi thều thào, vẫn chưa hết thấy kinh hoàng. Công chúa ngửa cổ cười lớn, lắc đầu.

"Sẽ còn nhiều lúc giống như thế lắm Rose của ta ơi." - Halender nháy mắt.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" - Tôi hỏi.

"Chạy theo dòng chảy năng lượng." - Cô đáp. - "Ở đây, nguồn gốc năng lượng tiềm ẩn trong cô sẽ trỗi dậy. Nó sẽ thu hút dạng năng lượng cùng loại với nó trong cột thác này, và cô sẽ biết mình có sức mạnh gì."

Vừa dứt lời, có hai quả cầu màu xám nhỏ như hòn bi liền trồi lên từ dòng chảy và bay đến chạm vào ngón tay của Halender và tôi. Cô nàng reo lên đầy phấn khởi:

"Là đất đá ! Cô và tôi có chung một nguồn gốc năng lượng rồi !"

Tôi cũng mỉm cười theo, cảm thấy bản thân mình vui lây. Đất đá sao? Xem ra cũng không tệ nhỉ?

Cả hai đi thêm một đoạn nữa thì xuất hiện thêm hai quả cầu xanh nước biển đậu trên tay chúng tôi. Tôi đoán chắc đây là nước.

"Chúng ta cũng giống nhau quá ha?" - Tôi cười, và Halender gật đầu trong ngỡ ngàng.

"Ta nên đi một đoạn nữa, để xem cô có khả năng có ba loại năng lượng không. Đó cũng không phải trường hợp hiếm thấy."

Và thế là chúng tôi tiếp tục trôi đi. Lần này mất gần cả phút, chúng tôi cứ ngỡ là sẽ không còn gì nữa rồi, thế mà lại có được một hòn bi vàng nhạt bay đến. Tôi khó hiểu nhìn Halender, mong được nghe giải đáp. Cô ấy chỉ trơ mắt nhìn ngón tôi, miệng hơi hé ra.

"Ôi chao ! Ánh sáng ư? Cô có sức mạnh của ánh sáng, của ánh sáng Rose à !" - Công chúa cười hạnh phúc và xoa mái tóc nâu của tôi, đôi mắt long lanh hơn bao giờ hết.

Tôi ngạc nhiên nhìn xuống ngón tay mình, lòng vừa bối rối vừa sung sướng thay. Đây đâu phải chuyện đùa, là năng lượng ánh sáng, một trong hai loại năng lượng mạnh nhất đấy thôi! Ngay lúc này, bỗng dưng trong tôi tràn trề tự tin đến lạ. Có lẽ tôi sẽ làm được chuyện này, dám lắm chứ!

"Có lẽ chúng ta nên trở về. Ta không chắc sẽ có thêm quả cầu nào nữa đâu." - Halender nắm lấy tay tôi, và tôi liền xoay cả người theo hướng ngược lại. Không biết Lisa bé bỏng sẽ phản ứng như thế nào khi hay chuyện này nhỉ?

Ngay khi công chúa định kéo cả hai bay lên, thì dòng chảy năng lượng đột nhiên chuyển mình, kêu những tiếng rồ rồ còn lớn hơn ban nãy. Gió quất mạnh hơn như thể ngăn không cho bọn tôi đi tiếp vậy.

"Hình như dòng chảy muốn ảm chỉ điều gì đó." - Halender nói.

Chợt phía trên đầu tôi, từ cột thác trồi lên hai quả cầu cái màu xanh lá cái màu bạc. Chúng di chuyển thật nhanh chóng, xoay nhiều vòng chóng mặt rồi hạ cánh ngay bên cạnh tôi. Luồn gió ngưng thổi từng đợt mạnh mẽ và dịu dần đi.

"Không thể nào." - Halender lẩm bẩm. Đây là lần thứ hai tôi nghe cô ấy nói từ này.

"Năm loại nguồn gốc năng lượng ! Chỉ nhiêu đó thôi đã có thể phong cô lên hàng ngũ Sứ giả bậc cao trong Hệ Mặt Trời rồi ! Thật quá kinh ngạc!"

Tôi chẳng biết nói gì hơn ngoài há hốc mồm nhìn những quả cầu chuyển động.

"Xem nào. Là cây cối. Tuyệt vời. Chắc chắn sau này cô sẽ giúp ích rất nhiều đấy Rosie yêu dấu ạ." - Halender khen ngợi. Ô thế tôi có khả năng làm cho mọc cây à?

"Tôi cũng hi vọng thế, thưa công chúa." - Tôi lí nhí đáp. Nghe thật đầy triển vọng.

"Cái còn lại. Tôi đoán là lửa, hoặc là điệnnn ..." - Cô ấy kéo dài rồi ngưng bặt. Một lúc lâu sau cô ấy vẫn chẳng lên tiếng. Cơn tò mò càng lúc càng tăng, nhưng tôi lại không dám hối thúc cô ấy. Halender hết quan sát quả cầu rồi lại nhìn lên tôi, đầy nghi hoặc. Cứ như cô ấy đang tìm lời lẽ để nói cho tôi nghe vậy.

"Rose này, cô có biết vì sao lại có tên Liên minh Hành tinh Khí không?" - Halender nghiêng đầu hỏi, đôi môi mím lại.

"Ờ ... tại sao?" - Tôi nhíu mày. Hình như tôi mới gặp hai người có khoảng nửa tiếng chứ mấy?

"Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng trong đó lý do chủ yếu chính là bởi vì bốn hành tinh đó được biết đến là nơi sinh ra những đứa con của khí, những vị chiến binh đáng kính mạnh bậc nhất dãy Ngân Hà."

Tôi chợt nhận ra điều Halender đang muốn ám chỉ.

"Xin chúc mừng cô, Rose Keyes. Nguồn gốc năng lượng cuối cùng của cô, là khí."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC