Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kiểm tra sức khoẻ xong bác sĩ đã cho cậu uống thuốc an thần cậu đã ngủ thiếp đi vì tác dụng của thuốc
Bác sĩ gọi anh ra với vẻ mặt buồn bã nói
B.sĩ:cậu ấy bị mất trí nhớ tạp thời sẽ quên đi truyện trước kia sự hạnh phúc hay đau khổ tạp thời sẽ không nhớ những gì
T.Khải:".......""trong lòng anh có chút vui có chút buồn"
Buồn vì cậu ko nhớ ra anh là ai
Vui vì cậu tạm thời sẽ không nhớ chuyện của anh và Nana anh có thể ở lại chăm sóc cậu mà không muộn phiền để giải thích cho cậu truyện giữa anh và Nana

~~~~~quay về thực tại nào~~~~~
Sau khi ông bác sĩ nói xong thì bỏ đi anh quay lại phòng bệnh của cậu với vẻ mặt u buồn tiến đến cậu ngồi bên cạnh cậu anh nắm lấy tay cậu nói những câu xin lỗi với cậu nhưng cậu lại chả nghe được gì cả
-------Dãy Phân Cách--------
Sáng hôm sau
Do tác dụng của thuốc an thần cậu đã ngủ 1 mạch tới sáng hôm sau trước khi đến công ty anh có ghé qua thăm cậu khi anh đến ngồi bên cạnh giường cậu những tia nắng len lỏi qua cái màn cửa làm cậu thức giấc cậu mở mắt nhìn thấy anh cậu hỏi
V.Nguyên: anh là ai tại sao tôi lại ở đây "cậu mơ mơ hồ hồ hỏi"
Câu hỏi của cậu làm tim anh nhói lên nhưng anh vẫn cố bình tĩnh trả lời
T.Khải:anh là chồng của em còn tại sao em lại ở đây là em gặp tại nạn nên phải vào đây "nói với giọng ôn nhu "
V.nguyên:tôi không muốn ở trong đây nữa tôi muốn xuất viện "nhìn anh"
T.Khải:không được em mới tỉnh lại đợi bác sĩ kiểm tra sức khoẻ cho em xuất viện thì em mới được về
V.Nguyên:tôi muốn về tôi không muốn ở trong đây nữa "bụi môi"
T.Khải:được rồi ngoan chiều nay sẽ đưa em về nhà được không "ôn nhu hơn bao giờ hết"
V.Nguyên: được rồi chiều tôi sẽ xuất viện "mặt đen như đít nồi"
Nói xong anh đợi bác sĩ kiểm tra sức khoẻ cho cậu xong rồi anh mới về công ty làm việc
Trên đường anh về công ty thì Chí Hoành đến bệnh viện thăm cậu đến nơi nó thấy cậu đang ôn nhu nhìn ra cửa sổ nó lên tiếng
C.hoàng:cậu ăn gì chưa tớ có mang cháo cho cậu nè " buồn nói"
V.Nguyên:cậu là ai tôi quen cậu sao Tuấn Khải anh ấy đâu
C.Hoành:tớ là bạn tri kỉ của cậu đó "nó vẫn giữ bình tĩnh trả lời cậu "
V.Nguyên:Ồ ra vậy!chưa tôi chưa có ăn
C.Hoành:nghe cậu nói vậy liền đưa hộp cháo cho cậu
cậu ăn rất ngon
-----Dãy phân cách------

Chiều đến anh lại đến thăm cậu mục đích chính là đưa cậu về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net