CHAP 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Thôi tui về đây nha nay tạm tha cho anh đó. Nó nói với G.Huy xong định chạy về thì...

-Đi đâu hả nhóc??? N.Anh kéo tay nó lại

-Hở anh là ai vậy?? Sao kéo tay tui vậy tránh ra tránh ra đi. Nó giả bộ không biết cậu

-Hỏi anh là ai hả??? Anh là anh của em đó. Anh nó gằn giọng

-Hở chắc anh nhận lầm người rồi á buông tay ra cho tui về...Nó cố gắng thoát khỏi tay của N.Anh mà không được

-Về hả em đừng có mơ...Ừ mà thôi về đi để anh điện hỏi thăm sức khỏe của ba mẹ sẵn tiện.....

-Thôi mà hai đừng có điện mà hai nói gì em cũng nghe hết á nha hai đẹp troai. Nó làm mặt cún con năn nỉ anh hai nó nhưng anh hai nó không bao giờ bị nó dụ nhưng có một người lại vướng vào ải mĩ nhân của nó rồi>< (ai vậy ta...từ từ gòy biết @@)

-Ủa sao tự nhiên kiu tui là anh hai bộ có quen nhau hả??? N.Anh giận lẫy

-Quen chứ quen chứ...hìhì

-Nãy giờ hai người nói sao tui không hiểu gì hết trơn vậy . G.Huy nhảy vào

-Ờ thì.....

-Chuyện của tui anh hỏi làm gì tại lúc nãy tui lỡ nói tha cho anh rồi đó nếu không tui đánh anh hông biết đường về luôn. N.Anh mới định nói thì nó nhảy vào mắng G.Huy một trận

-Nè sao không bao giờ em cho anh nói hết câu vậy??? N.Anh bực mình

-Thì giờ anh nói đi. Nó

-Tui xin giới thiệu đây.....

-Thôi khỏi giới thiệu tui cũng biết đây là ai rồi có phải là.........

-"Tên này cũng hay ấy chứ chưa nói mà đã biết mình là ai mình nổi tiếng quá nhở...hahaha" Nó nghĩ thầm

-Bà nội cậu hả sao mà mắng cậu dữ vậy gặp tui là tui.......là tui

-Tui sao hả??? Anh có tin là anh mà nói thêm một câu nữa là nguyên nắm đấm của tui vào mặt anh không??? Anh nghĩ sao tui mà già vậy hả??? Còn anh anh là cái gì miệng còn hôi sữa mà bày đặt nói người khác hả??? Đồ con nít ranh. Nó mắng xong rồi đi ra ngoài với tư thế ứng dụng như vừa mới trút được cơn giận vậy (đúng rồi chứ như gì nữa) nhưng nó đâu biết rằng nó đi như vậy bỏ lại 1 2 3 4 ...bốn người bốn bộ mặt y chang là đều ngạc nhiên tột độ đó chính là G.Huy, hắn, G.Như và người quản lí bar còn anh hai nó à??? đừng có mơ không có chuyện anh hai nó ngạc nhiên đâu vì những chuyện đó xảy ra như ăn cơm bữa thôi nhưng mà ngày nào nó không gây chuyện thì N.Anh mới ngạc nhiên @@

-N.Anh cậu........

-À chuyện này là bình thường thôi như cơm bữa vậy mà. N.Anh giải thích

-Vậy mà cậu không nói sớm để tui khỏi phải đụng vào đứa em sư tử hà đông nhà cậu. G.Huy lắc đầu

-Mà sao cậu biết Bảo Bảo là em tui???

-Tại đoán đại thôi - Này M.Phong sao cậu không nói gì hết vậy???

-À không có gì mà mai cậu có nhập học luôn không vậy???

-Ừ đủ ba đứa rồi vào học luôn cho vui

-Hả anh Huy cũng học luôn hả vậy trường mình nay nhiều hotboy quá ta. G.Như nãy giờ mới nói được một câu

-Thôi cũng khuya rồi tui về trước đây. Hắn nói rồi đứng dậy ra về còn G.Như thì chạy theo

-Cái thằng này lúc nào cũng vậy. G.Huy lắc đầu -Nè sao cậu không về đi sao ở đây quài vậy??? Quay qua N.Anh

-Nè cậu muốn đuổi tui à

-Ừ ngồi với cậu rất dễ bị ám đấy

-Cậu nói ai ám hả???

-Thì ngồi gần cậu cứ như ngồi gần em gái cậu ấy ám khí nặng quá

-Cậu muốn nói gì thì nói tui dự đoán là có một quả bơm sắp nổ đâu đây

-Hả??? cậu nói gì mà tui...tui...tui......G.Huy cà lăm

-ANH NÓI AI ÁM KHÍ NẶNG HẢ CÁI ĐỒ CON NÍT RANH KIA TUI GIẾT ANH.Nó đứng từ ngoài cửa nhào tới bóp cổ G.Huy ( Chuyện là lúc đi ra nó nhớ lại lúc đi nó đi với anh hai nên nó định quay lại gọi anh hai nó nhưng lúc đi vào nó lại gặp G.Như nên nó đứng lại nói chuyện vì lúc nãy có G.Như thấy nó chứ nó có để ý ai đâu mà thấy nên nó vào trễ không nghe được G.Huy gọi nó là sư tử hà đông còn nếu không chắc G.Huy không còn biết đường về nhà luôn)

-Ơ nè...buông...ra...chết..ặc ặc..chết người...đó. G.Huy khó khăn nói

-Thì tui cho anh chết luôn

-Thôi Bảo Bảo buông ra đi. N.Anh nãy giờ cười đã rồi giờ vô can

-Tha cho anh lần này đó còn lần sau thì chết với tui. Nó hâm G.Huy rồi ra ngoài lôi theo ông anh hai yêu quý của nó

-N.Anh nhớ mặt cậu đó đồ phản bạn. G.Huy lấy lại hơi thở nhưng cũng không quên với theo mắng N.Anh

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *

-Nè Bảo Bảo sao em quen với G.Huy vậy??? N.Anh hỏi khi ở trên xe

-Hở??? G.Huy nào?? Nó quay lại hỏi

-Thì cái người mà suýt chút nữa bị em bóp cổ chết đó

-À thì ra là anh ta. Nó nhớ lại - Tại vì em đi theo hai tới đó chơi sợ hai không cho nên mới lén nắp dưới yên xe khi hai vừa vào thì em chạy theo ai ngờ bị ông bảo vệ bắt lại cũng nhờ cậu ta nên em mới thoát nhưng ai biểu anh ta nhốt em vào phòng đó làm gì nên em mới.........?????? Nó đang kể thì thấy khuôn mặt anh nó đỏ bừng vì tức giận nó mới nhớ lại mình không đánh mà khai

-TRẦN BẢO BẢO AI CHO EM ĐI THEO ANH HẢẢẢẢ?????? N.Anh la vào tai nó

-Hai...em xin lỗi...

-...........

-Hai.......

-........

-Xin lỗi mà

-..............

-.............

-Được anh sẽ tha lỗi cho em với một điều kiện

-Tha lỗi cũng có điều kiện nữa hả???? Nó nhăn nhó

-Chịu không???

-Thì chịu. Mặt nó bí xị

-Ngày mai em phải nấu ăn

-Có chị Mai rồi mà

-Chị Mai có chồng nên xin nghỉ luôn rồi

-Hả??? vậy mà không nói em

-Bây giờ có chịu nấu ăn hay không???

-Được rồi nấu thì nấu

-Nhưng phải nấu nhiều món ngon vào đó mai anh có khách

-Nhiều món thì được nhưng còn ngon thì chắc đối với heo còn với người thì chưa biết được

-Anh không biết nhưng phải ăn được

-Ủa mà khách là ai vậy hai???

-Mai rồi biết

-Ờ

Nó và N.Anh cứ như vậy chạy về nhà rồi lăn ra ngủ

* * * * * * * * * * * * * ** * * * * * * * * * * * * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net