Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đăng lại ạ
W

attpad NgnDngCm
#Camnganduong
Truyện : Sủng ngọt vợ yêu.
#7

_ A... Sâu quá rồi!! Rút ra.... ưm....

Mặc kệ ai kia đang than dưới cơ thể dục vọng của mình, anh đâm sâu vào nữa, nó càng bóp chặt kích thích. Số tinh dịch được phóng vô trong một cách mạnh bạo. Khát vọng tình dục cũng được giải tỏa, anh nhẹ nhàng rút vật thô cứng kia ra. Ngón tay nhẹ nhàng âu yếm cô gái nhỏ, mò dần tới phần bầu ngực, vân vê nụ hoa. Rồi đặt nụ hôn nhẹ.

_ Sao giờ chưa có con nhỉ?

_ Không phải do anh sinh lý yếu sao. - ai kia trong vô thức nói mà không biết mình đang chọc giận sói.

Nói người đàn ông sinh lý yếu chẳng khác nào lăng nhục họ, đụng tới lòng tự trọng. Anh hơi nổi cơn bực, đâm mạnh vật còn cứng đã ướt sủng trong cô bé vào. Bất ngờ cô kêu tiếng to lên.

Đôi môi quyến rũ đưa lại gần tai thỏ, nhẹ nhàng thì thào.

_ Em nói lại xem.

_ ưm... Tha em!!

Anh đâm thêm, sâu hơn, lại nhẹ nhàng di chuyển. Một hiệp đấu lại diễn ra trên bàn làm việc ướt sủng.

_ Em mệt rồi mà!! - gương mặt kia thảm thương cầu xin anh.

Lúc này anh mới nhẹ nhàng rút vật kia ra sau cơn chừng phạt.

Nhiên Nhiên cả thân mềm nhũn nằm trên bàn, mặc sự đời. Ai kia như không có chuyện gì xảy ra, mặc lại quần áo chỉnh tề.

Ôm cô vào trong lòng ủ ấm, nhẹ nhàng khoác lại lớp áo mỏng.

[...]

_ Nấu cháo hầm thịt mang cho thiếu phu nhân. - Âu Chung trên tay cốc cà phê, nhẹ nhàng thổi, căn dặn người giúp việc.

Phu nhân Triệu Hàn ánh mắt vui tươi nhìn cậu con trai, tỏ vẻ thăm dò.

_ Con trai, sao rồi?

_ Con đi làm việc.

Âu Chung vốn như thế, chuyện riêng ít khi chia sẻ cùng người khác, ánh mắt chẳng thèm quay lại nhìn mẹ một cái mà bỏ hẳn đi.

"cốc... cốc"

Triệu Hàn bước vào phòng nhìn con dâu đang nằm liệt giường, vẻ mặt lại có vẻ hài lòng, nhưng cũng thương con.

_ Thưa phu nhân, đây là cháo của thiếu phu nhân do thiếu gia dặn. - người giúp việc bưng tô cháo cúi đầu ngoài cửa.

_ Ừm, đưa đây.

Ánh mắt diệu dàng nhìn Nhiên Nhiên, tay khoáy nhẹ cháo thổi.

_ Con dâu, dậy ăn nào! - giọng bà nhẹ nhàng âu yếm gọi con dâu.

Nhiên Nhiên mắt nhắm mắt mở, cả thân nhứt mỏi, nhìn người phụ nữ cạnh mình mà giật mình tỉnh dậy.

_ Con chào mẹ.

Ánh mắt biểu lộ rõ nụ cười của Triệu Hàn nhìn cô.

_ Há miệng ra.

Đôi bàn tay của phụ nữ trung niên được chăm sóc kĩ nên nếp nhăn cũng không hiện rõ, nhẹ nhàng đưa muỗng cháo lại gần miệng cô. Như vô thức, đôi môi cô hé mở đón nhận, rồi nuốt một cách ngon miệng.

Cách Âu phu nhân chăm sóc cho cô như mẹ cô vậy. Thật khiến Nhiên Nhiên cảm động.

Vô thức nhớ lại hình bóng mẹ ở quê nhà, lỡ tiếng gọi "mẹ"

Triệu Hàn nụ cười vẫn đẹp lắm, tỏa sáng nhìn cô. Âu yếm gọi "con gái"

Tình cảm nàng dâu mẹ chồng hiếm khi tốt như vậy, cảnh tượng này thật khiến người ta ghen tị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net