phần 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wattpad NgnDngCm
#Camnganduong
Truyện : Sủng ngọt vợ yêu
#8

Cuộc sống cô được bao nhiêu người mơ ước, nó cứ như tiên vậy. Đó là hiện tại, còn quá khứ thì....

[...]

Năm cô 14 tuổi.

_ Lên cấp ba cậu định thi trường nào?

_ Tớ cũng không biết, cậu thi trường nào tớ trường đó. - cậu con trai ấy cười xoa đầu cô.

Đó là một mỗi tình đẹp suốt năm cấp hai của cô với một người con trai bằng tuổi.

[...]

Năm cô 17 tuổi

Suốt 1 tuần, cô chẳng thấy cậu ấy đâu. Dù điện, nhắn tin, qua nhà cũng chẳng có tinh tức gì.

Có người thì bảo cậu đã chuyển nhà, có người thi bảo cậu gặp tai nạn, có người bảo cậu mất tích. Lúc ấy cô chẳng biết phải tinh ai và cũng tuyệt vọng lắm.

[...]

Cô vươn mình nằm lười biếng trên chiếc ghế. Trong miệng nhai những miền bánh ngọt ngon miệng.

_ Đang làm gì thế? - Âu Chung cởi bỏ chiếc cà vạt ra khỏi cơ thể như sự giải thoát.

_ Bộ anh mù à? Miếng bánh ngọt trên tay đây mà còn hỏi! - cô vừa nói vừa cắn một miếng bánh to.

_ À, em ăn để tối nay có sức mà chiến đấu à? - đôi môi anh nhếch lên cười nham hiểm.

_ Bậy nha! Em mệt rồi, đêm nay không muốn chơi xếp hình với anh đâu!

Nói vậy mà lại bỏ đi thiệt, chẳng giống ánh mọi ngày tẹo nào. Vứt cà vạt, áo sơ mi ngay đó mà đi thẳng vào phòng tắm.

[...]

Làn nước nhẹ nhàng bao phủ khắp cơ thể của anh, nó êm dịu xua tan mệt mỏi. Cái giọng độ thích ra lệnh của anh lại bắt đầu.

_ Nhiên Nhiên, em vô đây cho anh!

Ai đó ngoài kia cũng thấy việc không lành. Giờ vô cũng bị hành chết, mà không vô thì cũng chẳng thể ngủ ngon vào ban đêm. Đôi chân cứ rề rà bước tới một cách khó khăn, đôi lúc cũng tìm vãi cớ để dừng lại như làm rơi đồ, ngứa, khiến đường đi chưa đầy năm mét bỗng xa vời vợi.

Ai đó trong kia liền khó chịu, lớn giọng.

_ Nhiên Nhiên!

_ Biết rồi mà, đang vào đây!

_ Em làm gì mà lâu vậy hả?

Cô ngước ánh mắt vô tội lên nhìn cơ thể thỏa thân của anh giọng ngọt nhẹ nói.

_ Hồi nãy em bị vấp, bầm tím cả chân đây nè.

_ Vậy em có tin tối nay tôi làm em bầm tím toàn thân không?

_ ....

_ Lại đây xoa bóp cho tôi.

Cô tiến lại đưa bàn tay nhỏ chạm lấy bờ vai vững chãi kia, tay nhẹ nhàng bóp một cách khó khăn. Chợt cô này ra một ý.

_ Cả người anh đều mỏi cả ư?

_ Ừ, mỏi lắm, lo làm cho tốt.

_ Vậy thì chỗ này....

Cô đưa tay xuống bóp nắn nó, đôi tay mạnh mẽ, dứt khoát bóp chuyên nghiệp..... To be continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net