#j4f: rơi đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

no couple

.

Seokmin chạy tọt lên cầu thang trường học, hôm nay cậu cố tình đi trễ nên khuôn viên trường chỉ còn vài ba bạn học sinh đi lại.

Sau lưng cậu là chiếc balo quen thuộc, bên trong đó có một thứ to lớn nhô lên, làm dây kéo bung ra. Trong lúc cậu chạy lên cầu thang, thứ đó vô tình rơi xuống.

"Này cậu gì ơi, cậu làm rơi gấu bông này!"

Một nam sinh đứng dưới cầu thang nhặt được con gấu. Cậu ta nhìn theo bóng lưng Seokmin chạy đi mà nở một nụ cười.

"Cậu để rơi đấy nhé, tôi, xin phép"

Rồi cậu ta ôm con gấu bông chạy biến về lớp.

Người này họ Jang, là một nam sinh mà ai cũng ghét bởi bộ dạng 'đỏng đảnh' của cậu ta.

Lại còn, ăn cắp vặt nữa chứ? Nhưng gia cảnh cậu ta lớn, không ai dám động vào.

.

"Làm gì mà đi trễ vậy? Anh Seungcheol dặn tụi mình lên cùng lúc xử lí cho nhanh rồi dọt mà"

Mingyu nhìn cậu bạn cùng bàn lau mồ hôi mà trách móc. Seokmin nhăn nhó.

"Cô chưa vào mà, vừa nãy mình để quên con gấu...ủa?"

"Rồi cậu lấy chưa?"

Mingyu nhìn cái cặp trống hoắc mà nhăn nhó cực độ. Cái tên ngốc này cứ mỗi lần làm nhiệm vụ sẽ đều hậu đậu như thế.

"Chết mẹ, con capybara hồng Myungho mới bỏ ngải tối qua, rớt đâu mất rồi?"

Seokmin mặt tái mét nhìn Mingyu.

"Ngải này mạnh, liệu mà đưa cho đúng người"

Lời Myungho nói chạy trong đầu hai cậu bạn. Mingyu lấy bút chì ném thẳng về phía chuông báo cháy khiến nó reng lên. Trong lúc mọi người hỗn loại, cả hai nhảy ra cửa sổ rồi biến mất trên không trung.

.

"Trời ơi bé yêu ơi em dễ thương quá à"

"Dạo này nó khùng khùng ấy nhỉ, cậu có thấy thế không Seungkwan?"

Seungkwan đưa mắt nhìn họ Jang rồi khẽ thở dài.

"Trước giờ có ngày nào cậu ta tỉnh sao, chỉ là khùng hơn một chút, ám ảnh hơn một chút, mất ngủ một chút, rồi dần dần..."

Seungkwan nói trong cơn bực tức. Tại cái tên nhóc đó mà cậu bị bắt ở lại trường theo dõi cả tháng trời.

"Kim Mingyu, Lee Seokmin, hai người sao không tự làm tự chịu đi chứ!"

[...]

19/4/2024


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC