Mỗi người có một cách yêu khác nhau: MinSeul - Thư không gửi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Busan, ngày... tháng... năm 2009
Gửi tình yêu đầu của tớ,
Có những mối quan hệ, chưa bắt đầu đã khẳng định kết thúc rồi.
Cậu ấy, người mà tôi sáng nào cũng chống cằm nhìn ra ngoài cửa lớp, mong chỉ là một bóng dáng lướt qua thôi, cũng khiến tim tôi đập nhanh rộn ràng.
Cậu ấy, đôi lúc chạm mặt nhau ngoài bãi giữ xe, hay căn tin, hay thi thoảng chỉ là đi ngang qua lớp tôi.
Cậu ấy, người mà chẳng biết tôi là ai cả, người mà tôi lặng lẽ xem tất tần tật những thứ từ trang cá nhán của cậu ấy, lặng lẽ ấn nút like, lặng lẽ đi qua mà không để lại bất cứ comment nào.
Cậu ấy, người không hề biết rằng, chỉ một nụ cười nhẹ vô tình vào sáng sớm, hay một cái bĩu môi khi bất mãn điều gì, cũng khiến tâm trí người khác vô thức bị cuốn theo, vô thức mỉm cười, rồi lại vô thức hướng về cậu ấy mà không mảy may để ý xung quanh đang xảy ra chuyện gì.
Cậu ấy, người mà tôi âm thầm dõi theo mỗi sáng, đến cả bắt chuyện cũng không dám, nhìn thấy ai kia lóng nga lóng ngóng trước cửa lớp là đã ngại ngùng.
Cậu này, tớ chỉ muốn đứng ở xa nhìn cậu như thế thôi, ở một khoảng cách nào đó thấy cậu luôn vui vẻ như vậy, luôn hồn nhiên và yên bình như vậy. Dù cho tớ không có tư cách bảo rằng cậu là của riêng tớ, nhưng hãy cho tớ được quyền ngắm nhìn mọi thứ tốt đẹp nhất của cậu, nhé?
Cho dù có lẽ cậu không biết tớ là ai, nhưng tớ vẫn giận cậu, vì đã dẫn tâm hồn của tớ đi mất rồi.
Đây không hẳn là một mối quan hệ, cho nên việc bắt đầu hay kết thúc của nó không còn quan trọng nữa. Chỉ cần cho phép tớ được đứng ở một nơi nào đó, nhìn thấy cậu mỉm cười và bất giác cười cùng với cậu (chắc cậu không biết đâu nhỉ?).
Gửi thanh xuân của tớ, vì nó dành cho cậu mất rồi.
Kang Seul Gi.

.

.

.

.

.

Seulgi cười nhẹ khép cuốn nhật kí lại, hàng lông mi thanh tú khẽ dao động, theo đó là một giọt nước mắt tinh tế rơi xuống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net