Tháng năm qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Tĩnh Thủy Biên.

Thể loại: hiện đại, vườn trường.

________

"Năm tháng trôi mãi không ngừng, thời gian chầm chậm quyến luyến, dần dần dần dần, tháng ngày sẽ hết luyến lưu.
Nụ cười em như hạt tuyết trắng, rơi vào lòng tôi, dần dần dần dần, che lấp những tháng năm qua."

Quý Khâm Dương

________

"Không biết viết thơ, cũng không biết hát. Chỉ có một trái tim yêu cậu, không biết có đủ hay không?"

Tạ Mạnh

________

"Cậu có được tớ là may mắn lắm đấy. Lớn lên đẹp trai, tính tình cũng không tồi, biết hát biết làm thơ, thân thủ tiến bộ nhanh, còn có thể yêu cậu một vạn năm không thay lòng."

Quý Khâm Dương

________

Về sau không biết vì nguyên do gì mà ánh mắt hai người sẽ thường xuyên chạm nhau. Có đôi khi chỉ là tình cờ, có đôi khi là vì đôi bên cố ý quan sát đối phương.

________

"Cậu làm nũng đó hả?"

"Không phải làm nũng, là sạc điện. Tớ phải sạc đầy giá trị hạnh phúc, như thế mới đủ cam đảm chia sẻ cậu với người khác."

________

"Trước kia cậu luôn nói tôi vô tâm vô phế, muốn biết lúc tôi thật sư thích ai sẽ như thế nào không? Chính là thế này. Muốn ở bên người đó, muốn hôn người đó, muốn vì người đó mà viết mà hát những bản tình ca bất tận. Muốn cả thế giới này đều không biết đến người đó, chỉ một mình tôi biết là đủ rồi."

Quý Khâm Dương

________

"Đó là chàng trai tôi yêu. Người cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân tao nhã khi xưa."

________

"Không được nói bản thân chẳng còn gì hết. Anh còn có em."

Tạ Mạnh

________

"Chờ khi già đi, ngoài mấy việc trồng hoa uống trà làm thơ, ngày nào cũng sẽ ôm nhau."

"Ngày nào cũng nói lời tình tứ."

"Cái đó xin kiếu."

"?"

"Lớn tuổi, tim không chịu nổi đâu."

________

"Em là máu thịt anh, làm đau em chẳng phải làm đau chính mình ư."

Quý Khâm Dương

________

Đám đông tìm người trăm nghìn lần.
Bỗng nhiên quay đầu, người ở ngay đó, dưới chốn hoa đăng đã lụi tàn.

(Chúng lý tầm tha thiên bách độ.
Mạch nhiên hồi phủ, na nhân khước tại, đăng hỏa lan san xử).

Thanh ngọc án_(Tân Khí Tật)

________

Nắm tay ra đi, cùng chết cùng già.

(Chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão).

Kinh Thi

________

"Đi trên mặt đất, giày kiểu gì cũng dính bụi, ta khom lưng vỗ quần, dưới ánh Mặt Trời bước tiếp không lui."

Quý Khâm Dương

________

"Đàn ông từng trải nhiều, mới biết đâu là quan trọng. Lúc còn trẻ không biết trời cao đất rộng, chẳng biết sợ, cũng chẳng biết cười. Chờ đến khi bản thân thật sự biết mình muốn gì, mới ít làm mấy chuyện trời cao đất rộng kia đi."

Sở Khang Lâm

________

"Sớm lặn chiều tan, dẫu biết sinh mệnh chuyển lưu muôn vàn, vẫn cứ trao đi yêu thương vô tận."

Hàn Đông

________

"Thanh xuân bất diệt, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau."

Trương Giang Giang

________

Thanh xuân trong ống kính sẽ mãi không phai, cùng thời gian dịu dàng rải trên gương mặt các thiếu niên.

________

"Dù trong đời sẽ có vô số lần đứng trước sai lầm và chọn lựa, nhưng rồi cuối cùng, tình yêu và ước mơ sẽ nói cho bạn biết, đường ở nơi đâu."

________




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net