5. Q&A cùng 1 con quỷ đang ngồi trong thùng giấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Bọn họ tìm thấy Faker trong một chiếc thùng giấy.

Wooje đã đến phòng ký túc xá của Hyunjoon và Minseok, nơi dường như đã trở thành điểm gặp gỡ ưa thích của Faker. Cậu gõ cửa và Minhyung ra mở cửa cho cậu- Wooje là người đến cuối cùng. Wooje bước vào và được chào đón bởi cảnh tượng Faker ngồi trong một chiếc thùng các tông, đầu gối co lên trước ngực, trông anh ta hoàn toàn thoả mãn.

"Tại sao..." Wooje ngập ngừng nói, "...anh lại ngồi trong thùng giấy?"

"Thật thoải mái~" Faker nói và sau đó từ chối giải thích thêm.

Vì vậy, bây giờ bọn họ đang nằm dài trong phòng với Hyunjoon và Minseok trên giường riêng của họ. Minhyung ngồi cùng Faker trên sàn, lưng dựa vào tủ. Wooje chọn ngồi cạnh Hyunjoon trên giường của anh ấy.

Wooje bồn chồn trong sự im lặng một cách khó chịu khi chờ ai đó lên tiếng trước. Không đời nào cậu lại là người hỏi câu hỏi đầu tiên.

Faker thở dài. "Có ai muốn hỏi gì không?"

"Hãy kể cho bọn em nghe về Địa ngục đi" Minseok kiên quyết nói.

Faker chớp mắt nhìn anh, khuôn mặt nhăn nhó. "Tàn khốc lắm" anh nói, anh ta cố tỏ ra đáng sợ mặc dù đang ngồi trong một chiếc thùng các tông.

Minseok chớp mắt nhìn con quỷ đang cuộn tròn trong thùng giấy và trao đổi ánh mắt cảnh giác với Wooje. "Tại sao?"

Ánh mắt lạnh lùng của Faker hơi nheo lại khi anh tìm kiếm ký ức của mình. "Nơi đó tàn khốc lắm" anh lặp lại. "Em sẽ thức dậy mỗi ngày bởi tiếng la hét của những linh hồn bị nguyền rủa. Thức ăn là thứ xa xỉ. Khi em tắm rửa, nước sôi sẽ làm bỏng da thịt. Mọi tòa nhà em đi qua đều xếp đầy thi thể của những tội nhân, tứ chi căng cứng, xương sắp gãy nhưng không bao giờ đứt, nên chúng sẽ không bao giờ được giải thoát khỏi sự đau đớn..."

Ánh mắt anh hướng về phía cửa sổ. "Quỷ dữ sẽ làm bất cứ điều gì để đến được thế giới phàm trần. Bất cứ điều gì để thoát khỏi nơi đó..." Một nụ cười gượng gạo thoáng hiện trên môi anh nhưng nhanh chóng biến mất. "...cái Địa ngục theo đúng nghĩa đen đó. Khi em đi dạo trên đường phố, những kẻ tội lỗi sẽ bám lấy chân em, cầu xin em cứu họ khỏi số phận mà họ đã bị kết án mãi mãi."

Một sự im lặng ngột ngạt, khó chịu bao trùm những người trong phòng khi bọn họ lén nhìn nhau một cách khó xử, không ai trong số họ biết phải trả lời thế nào.

Ánh mắt của Faker quay lại nhìn bọn họ. Anh nhìn chằm chằm một lúc lâu rồi bật cười.

"Đùa đấy!" Anh cười khoái chí, vẫy bàn tay nhợt nhạt về phía họ.

Hyunjoon bật ra một tiếng cười khúc khích, và sau đó cả bọn đều cười một cách nhẹ nhõm.

"Vậy địa ngục thực sự không tệ đến thế ạ?" Minseok nói, đôi mắt anh tràn đầy hy vọng.

"Tệ hơn" Faker nói, vẫn mỉm cười.

Sự im lặng khó chịu bao trùm căn phòng. Không một ai dám lên tiếng

Faker nhướn mày khi thấy phản ứng của 4 nhóc. "Nhưng tôi là Quỷ Vương, nên những thứ đó không ảnh hưởng đến tôi. Công việc của tôi là biến kiếp sau của những kẻ tội đồ thành Địa ngục tàn nhẫn nhất" anh nói một cách trấn an.

Wooje muốn nói rằng nếu Faker lấy đi linh hồn của một trong bốn người bọn họ, người đó sẽ chôn vùi cuộc đời mình ở cái nơi khủng khiếp do chính tay anh tạo ra, nhưng cậu vẫn chọn im lặng.

"Câu hỏi tiếp theo" Faker vui vẻ nói, cuộn chặt hơn trong chiếc hộp của mình.

Wooje quan sát các anh của mình bàn luận với nhau khi họ đang cố nghĩ ra một câu hỏi hay. Sau đó cậu nhớ đến con quỷ mà Faker đã giết trước mặt họ. Nó đã cải trang thành một người đàn ông, nhưng khi Faker giết nó, nó đã biến thành một sinh vật nhợt nhạt, hơi giống con người.

"Đây có phải là hình dạng thật của anh không?" Wooje buột miệng. Tai cậu nóng bừng vì xấu hổ ngay khi lời nói đó thoát ra khỏi miệng. Hình dạng thật? Gì vậy trời, nghe như thể cậu đang ở trong một bộ anime vậy.

Faker nghiêng đầu. "Hình dạng thật của tôi?"

"Ừm" Wooje nói, tìm những từ phù hợp để giải thích, "Anh biết đấy, những con quỷ mà anh giết ở bãi đậu xe trông khá kỳ dị, nhưng anh trông giống con người hơn chúng."

Faker ậm ừ, suy nghĩ. "Chà, tôi là con quỷ mạnh nhất nên đương nhiên tôi khác biệt với những con quỷ cấp thấp hơn. Tôi có những năng lực mà chúng không có, và một con quỷ càng mạnh mẽ thì chúng sẽ càng trông giống con người hơn."

Wooje gật đầu hiểu ý. Cậu liếc nhìn Minhyung, người có đôi lông mày hơi nhướn lên.

"Không có ý gì đâu" Minhyung bắt đầu, "Nhưng trước giờ em cứ nghĩ Quỷ Vương sẽ... tàn ác hơn những con quỷ khác?"

Nụ cười của Faker kéo dài. "Điều gì khiến em nghĩ tôi không xấu xa?"

Minhyung nhún vai. "Em tin anh."

Nụ cười ranh mãnh của Faker chuyển thành một nụ cười dịu dàng. "Em tin anh" anh lặp lại, có vẻ hài lòng.

Wooje cau mày. Cậu không thể nói rằng mình hoàn toàn đồng ý với Minhyung, nhưng Faker đã chứng tỏ anh ta là một người đáng tin cậy cho đến thời điểm hiện tại. Liệu quỷ có đáng tin không?

"Để trả lời câu hỏi của em thì" Faker nói, "Tôi từng là một con người, khi mà Hàn Quốc vẫn còn là Triều đại Goryeo."

Wooje kinh ngạc quay đầu về phía Faker, những người khác cũng sốc giống cậu.

"Tất cả các em đều trông rất ngạc nhiên," Faker cười khúc khích. "Phải, tôi từng là một con người. Quỷ có thể bị lừa, các em biết đấy. Con người rất ranh mãnh mà. Tôi đã thỉnh cầu một nguyện vọng bằng cách kí khế ước với quỷ để chữa lành căn bệnh nan y cho cha và bà tôi. Sau đó tôi đã xuống Địa ngục."

"Và Quỷ Vương đã để anh thay thế hắn?" Hyunjoon hoài nghi nói.

"Tôi đã giết hắn" Faker thản nhiên nói.

"Anh làm cái gì cơ?" Wooje thở hổn hển và Hyunjoon phát ra một tiếng nghẹn.

"Tôi đã cướp một con dao từ một con quỷ và đâm chết Quỷ Vương tiền nhiệm" Faker nói, nhếch mép cười nhẹ.

"Và hắn ngã xuống một cách dễ dàng như thế?" Minhyung lặng lẽ nói.

"Chưa có ai dám – thậm chí chưa có ai từng nghĩ – tới việc giết hắn" Faker giải thích. "Không có luật lệ nào ngăn chuyện đó cả. Hắn ta quá yếu và tin tưởng một cách mù quáng vào sức mạnh của mình." Nụ cười nhếch mép của anh ngày càng rộng hơn. "Vậy thì quá dễ dàng cho tôi rồi."

Một tia kỳ lạ hiện lên trong mắt Faker khiến ánh mắt của anh trở nên quái dị một cách đáng sợ, mặc dù không có con ngươi vàng hay tròng mắt màu đen. Wooje đã cố gắng không để lộ sự sợ hãi của mình, nhưng dù sao thì Faker cũng có thể cảm nhận được nỗi sợ đó, đúng không?

Làm thế quái nào mà Wooje lại tin tưởng con quỷ này được chứ?

"Tất nhiên, sau khi nắm quyền kiểm soát, tôi đã thực thi những luật lệ mới bằng cách sử dụng sức mạnh của mình để ngăn điều tương tự xảy ra với tôi," Faker tự mãn nói. "Vì vậy, về cơ bản thì tôi không xấu xa như hầu hết các con quỷ khác. Vốn dĩ tôi là một con người nên tôi cũng có nhân tính."

Wooje nhìn chằm chằm vào Faker, một con quỷ đang co đầu gối và cuộn mình trong thùng giấy, cậu cố liên kết anh ta với hình ảnh một vị học giả đi bộ vuốt râu trong những bức tranh cổ. Faker bắt gặp cậu đang nhìn chằm chằm và nhướn mày nhìn cậu. Wooje vội vàng nhìn đi chỗ khác, cậu ngượng ngùng.

"Nhưng thực sự không có cách nào khác để anh trở lại Địa ngục mà không có linh hồn của bọn em sao?" Hyunjoon càu nhàu. "Không công bằng chút nào. Bọn em chỉ vô tình triệu hồi anh thôi."

"Có một cách" Faker nói. "Tôi có thể trở về Địa ngục nếu vị tổng lãnh thiên thần đứng đầu thiên đàng giết chết tôi, và một trận chiến như thế sẽ xé toạc bầu trời theo đúng nghĩa đen."

"Để một thiên thần giết chết anh?" Wooje thở hổn hển.

"Xé toạc bầu trời?" Minseok lặp lại. "Điều đó có nghĩa là gì? Về mặt khoa học, anh không thể xé bầu trời, nghe không logic chút nào-"

"Chúng ta đang nói chuyện với Quỷ Vương tới từ Địa Ngục đó hyung. Em không nghĩ khoa học thực sự quan trọng ở đây" Wooje lẩm bẩm.

"Thiên thần có tồn tại à?" Hyunjoon lớn tiếng nói.

"Hyunjoon, nếu ác quỷ tồn tại thì tại sao thiên thần lại không?" Minhyung ngơ ngác.

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng làm cả bọn giật mình.

"Minseokie" một giọng nói vang lên. Minseok rạng rỡ nhận ra, nở nụ cười. Anh nhảy xuống giường đi mở cửa.

"Hyukkyu hyung!" Minseok nói. "Anh đang làm gì ở đây vậy?"

Wooje nhận ra cái tên đó. Hyukkyu là một trong những đàn anh khoá trên của Minseok,  anh ấy ăn nói rất nhẹ nhàng và là một người dễ chịu khi ở bên cạnh.

Hyukkyu bước vào trong, vuốt nhẹ mái tóc và đưa cho Minseok một cuốn sách giáo khoa. "Changhyeon nhờ anh trả lại cái này cho em" anh nói với nụ cười ấm áp. "Và anh mang theo thịt nướng này, cầm lấy-"

Tiếng của Hyukkyu nhỏ dần khi ánh mắt anh hướng về phía Faker, người vẫn đang ngồi trong thùng giấy.

Liệu đó chỉ là sự tưởng tượng của Wooje hay Faker thật sự đang trừng mắt nhìn Hyukkyu?

"Ai vậy?" Hyukkyu lạnh lùng nói, nụ cười dịu dàng của anh trở lại trên môi khi anh quay lưng lại với Faker để đối mặt với Minseok. Wooje có thể cảm thấy anh ấy đang căng thẳng, nắm đấm của anh co lại rồi duỗi ra.

"Tôi là Sanghyeok" Faker nói ngắn gọn.

Hyukkyu thậm chí còn không buồn nhìn lại anh. "Cậu ta là ai?" anh lặp lại với Minseok.

Wooje và Minseok trao đổi ánh mắt ngạc nhiên với nhau. Hyukkyu được biết đến là một người tốt bụng, hiền lành nhưng giờ anh ấy lại ngang nhiên phớt lờ Faker.

"Đó là Sanghyeok huyng" Minseok ấp úng trả lời.

Hyukkyu cau mày. "Các em đang làm gì với cậu ta vậy?" anh nói, bước qua Minseok để nói chuyện với những người còn lại trong nhóm. Anh nhìn vào mắt tất cả mọi người trừ Faker, ánh mắt Hyukkyu cố tình lướt qua anh ta.

"Bọn em chỉ đang chill thôi" Minseok nói.

"Bọn em đang học nhóm" Wooje và Hyunjoon đồng thanh. Oh.

Minseok gật đầu lia lịa. "Học nhóm! Ừ, bọn em đang học nhóm. Haha. Ừ, đúng rồi" anh nói lớn.

Hyunjoon khịt mũi và Minseok ném cho anh ấy ánh mắt khó chịu nhất mà Wooje từng thấy.

"Ồ thật sao" Hyukkyu thẳng thừng. "Vậy bọn em đang học môn gì đấy?"

Một khoảng lặng ngắn khi Wooje, Minseok, Hyunjoon và Minhyung đều nhìn nhau hoảng sợ.

"Âm nhạc" Wooje buột miệng. Minseok tuyệt vọng lắc đầu với cậu từ phía sau Hyukkyu, nhưng quá muộn rồi.

Hyukkyu nhìn Wooje, bối rối. "Em đâu có chọn môn Âm nhạc? Và tại sao trong phòng lại không có nhạc cụ nào vậy?" Anh bật cười nhẹ, đôi vai thả lỏng một chút. "Không ai trong số các em chọn môn Âm nhạc cả - kể cả Sanghyeok."

Minseok vùi mặt vào tay.

"Ồ" Wooje rên rỉ. "Em nói nhầm ấy mà." Não của cậu không hoạt động. Trong số tất cả các lớp cậu có thể chọn, tại sao cậu lại nói Âm nhạc? Đúng như Hyukkyu nói, Wooje thậm chí còn không tham gia lớp Âm nhạc. Có lẽ cậu nên để 02-line xử lý chuyện này.

"Làm sao cậu biết tôi không học lớp Âm nhạc?" Faker nói một cách hờ hững. Hyukkyu lại phớt lờ anh lần nữa.

"Muốn thử lại lần nữa không?" Hyukkyu thích thú nói với Wooje. Wooje lắc đầu và nhìn Minhyung cầu cứu. Minhyung khá giỏi ứng phó mà phải không?

Minhyung nuốt nước bọt và nở một nụ cười gượng gạo. "Wooje...Wooje chỉ hơi hoảng vì bị hỏi bất ngờ thôi," anh vui vẻ nói, hai tay đan vào nhau. "Ý em ấy là Lịch sử."

"Ý em ấy là Văn học" Hyunjoon nói một cách tuyệt vọng và cùng lúc với Minhyung.

"Ý em ấy là Vật lý!" Minseok đồng thời kêu lên. Ba người lập tức đứng dậy trừng mắt nhìn nhau.

Ôi chúa ơi, chúng ta tiêu rồi, Wooje rên rỉ trong nội tâm khi Hyukkyu cố nén một tiếng cười nhỏ trước sự vô lý của tình huống này.

"Anh không biết tại sao các em lại phải nói dối anh, nhưng các em thành công rồi đó" Hyukkyu cười khúc khích, nói với Minseok. "Miễn là em không bí mật tham gia vào đường dây ma túy. Anh từng biết một người như vậy, đi tù rồi đấy."

"Thật sao?" Faker dài giọng. "Trông cậu mới giống người sẽ tham gia đường dây ma túy đấy."

Hyukkyu trừng mắt nhìn anh, cuối cùng cũng thừa nhận sự hiện diện của Faker. "Chà, một câu trào phúng đến từ anh chàng ngồi trong thùng các tông."

"Nó thoải mái" Faker ngắt lời.

"Không ai trong số các anh sẽ tham gia vào đường dây ma túy!" Minseok xen vào. "Được rồi, cảm ơn anh vì xiên thịt, Hyukkyu huyng! Bọn em sẽ ăn chúng thật ngon!" Anh giật chiếc túi nhựa từ tay Hyukkyu và đẩy anh về phía cửa.

"Ừ, ăn ngon nhé" Hyukkyu ân cần nói, khuôn mặt dịu lại khi đưa tay xoa đầu Minseok. Sau đó, khuôn mặt anh ta tối sầm lại và cau có khi anh hất mặt về phía Faker. "Không được chia cho cậu ta đâu đó."

Rồi anh ấy đi mất. Minseok đóng sầm cửa lại và nở nụ cười yếu ớt với họ.

"Tại sao anh lại beef với Hyukkyu huyng?" anh nói với Faker. "Anh ấy là người tử tế nhất hành tinh."

"Beef ? Thịt bò ? Tôi không có ăn thịt bò với người đó, và nếu có, tôi sẽ không chia sẻ nó với cậu ta", Faker càu nhàu.

"Không, đó là tiếng lóng của, ừm... kiểu như, tại sao anh lại ghét anh ấy?" Minseok nói. "Các anh có biết nhau không?"

"Không. Và tôi không ghét cậu ta" Faker trả lời, khoanh tay trước ngực một cách cáu kỉnh ngay cả khi anh ấy cố tỏ ra thờ ơ. "Cậu ta chỉ tỏa ra một cảm giác rất kỳ lạ thôi."

Wooje khá chắc rằng Faker chỉ đơn giản là không thích Hyukkyu hyung thôi. Mỗi lần Wooje gặp Hyukkyu hyung, anh ấy luôn tỏ ra ngọt ngào và lịch sự.

Tại sao Quỷ Vương lại ngay lập tức ghét một người phàm mà hắn vừa gặp? Wooje rất tò mò nhưng Faker đang hờn dỗi trong thùng giấy của mình và có vẻ như sẽ không mở lời sớm nên Wooje chỉ đành cầm lấy một xiên thịt.

Đó thực sự là một món thịt nướng rất ngon, Wooje nghĩ và nhai một cách ủ rũ.

"Bây giờ các em sẽ phải tin tưởng tôi," Faker đột nhiên nói. "Quỷ dữ sẽ không ngừng nhắm vào bọn em cho đến khi khế ước hoàn thành và tôi có được một trong những linh hồn của bọn em. Năng lượng của bọn em đặc biệt mạnh mẽ vì đã lập khế ước với tôi, nên chúng sẽ không bỏ cuộc cho dù tôi có giết bao nhiêu đi chăng nữa." Mặt anh hơi xụ xuống. "Một trong số các em sẽ phải từ bỏ linh hồn của mình để các cuộc tấn công dừng lại."

"Anh là Quỷ Vương cơ mà" Minhyung phản đối. "Anh không thể tạo ra một ngoại lệ sao?"

"Tất cả ác quỷ đều bị ràng buộc bởi khế ước. Đó là cách duy nhất để đảm bảo rằng con người đạt được thỏa thuận một cách công bằng và không bị quỷ áp đảo. Tôi không thể làm tổn thương các em", Faker nói.

Wooje gật đầu rồi đơ người nhận ra. "Anh không thể làm tổn thương bọn em?" Cậu ngập ngừng nói.

"Đúng vậy" Faker nói. "Nếu tôi thực sự làm hại các em, tôi sẽ chết, khi đó lũ quỷ sẽ không còn người cai trị và tất cả cánh cổng canh giữ địa ngục sẽ tan vỡ. Theo đúng nghĩa đen."

"Ồ," Wooje nói. Cậu xoa xoa gáy, đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng. Bọn họ đều sợ rằng Faker sẽ giết họ trong khi thực tế, anh ta thậm chí còn không thể để lại một vết xước trên người họ.

Minseok cầm lấy một xiên thịt và đưa nó về phía Faker. "Anh có muốn ăn không? Em sẽ không nói với Hyukkyu huyng đâu."

"Tôi không muốn bất cứ thứ gì từ cậu ta" Faker càu nhàu và gạt nó đi.

———————————

"Thật sự đó là rất nhiều thông tin" Hyunjoon nói khi bốn người đi ngang qua khuôn viên trường. Nơi đây gần như không có ai cả - hôm nay vẫn là Chủ nhật nên hầu hết học sinh trong trường đã ra ngoài làm việc khác.

"Ừ," Minseok lầm bầm. "Nhưng nghiêm túc mà nói, chúng ta sẽ làm gì với vụ khế ước đây?"

Wooje không trả lời, ánh mắt cậu dán chặt vào một bóng dáng quen thuộc đang vội vã tiến về phía họ.

"Này, có chuyện gì thế?" Minseok nói và chạm vào vai Wooje.

Wooje nuốt khan. "Nhìn kìa."

Kangdae đang chạy về phía họ, đôi mắt hắn điên dại. Hyunjoon than vãn và giơ một chiếc nạng lên, định dùng nó đánh hắn, nhưng Kangdae lao qua anh và nắm lấy vai Wooje. Wooje vấp ngã và đâm vào tường một cách đau đớn.

"Này - cái quái gì vậy, buông em ấy ra!" Hyunjoon hét lên, tập tễnh tiến tới và nắm lấy cánh tay Kangdae, nhưng tay của Kangdae cứng như thép. Hắn không nhúc nhích ngay cả khi Minhyung và Minseok tóm lấy hắn và cố gắng kéo ra.

"Choi Wooje" Kangdae thở hổn hển, đôi mắt hắn nheo lại vì sợ hãi. "Mày định – mày định để con quỷ chết tiệt của mày ám tao à?"

Wooje chớp mắt nhìn hắn, sửng sốt. "Tại sao tôi lại phải làm vậy?" Cậu nói. Ngay cả Minhyung, Minseok và Hyunjoon đều dừng lại để nhìn Kangdae.

"Cái gì-" Kangdae nói, đôi mắt hắn gần như lồi ra khỏi đầu.

Wooje gạt tay Kangdae ra khỏi cánh tay cậu. "Tôi đoán là không có ích gì khi cố che giấu nữa, vì cậu đã nhìn thấy con quỷ đó. Nhưng tôi không rảnh để đi ám quẻ ai cả. Tha cho tôi đi."

"Nếu em không làm thì anh sẽ làm" Minseok càu nhàu.

Kangdae trừng mắt nhìn Minseok, thở gấp. "Biết gì không? Tao sẽ đuổi con quỷ chết tiệt của bọn mày đi. Tao sẽ vạch trần và giết chết nó."

Minseok đảo mắt và Hyunjoon bật cười. "Mày thực sự nghĩ rằng mày có thể giết anh ta?"

"Tao sẽ làm điều đó" Kangdae khăng khăng, lùi lại khỏi họ. "Tao thực sự sẽ làm đấy, vì vậy hãy để tao yên." Hắn bỏ chạy trước khi Wooje kịp nói gì khác.

"Tên đó điên rồi" Minseok nói. "Dù sao thì chúng ta cũng sẽ không làm gì hắn cả. Wooje thậm chí còn ngăn Faker giết hắn ta. Trời ạ, lẽ ra chúng ta nên để anh ấy kết liễu Kangdae-"

"Đừng nói thế mà" Wooje lầm bầm, đôi mắt sợ hãi của Kangdae lóe lên trong đầu cậu. "Kangdae là một tên ngốc, nhưng em sợ lần này hắn có thể sẽ thử làm điều gì đó."

"Đừng lo" Minhyung an ủi. "Faker là ai cơ chứ, là một Quỷ Vương. Kangdae không thể làm gì chống lại anh ấy hay chúng ta được."

'Quỷ cũng có thể bị lừa, em biết đấy', Faker đã nói thế.

Faker, kẻ từng là một con người - một người đã chết, nhưng vẫn là một con người - khi anh ta giết chết Quỷ Vương.

Wooje thở dài và gật đầu, lòng cậu quặn thắt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net