Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tô Tử Long khẽ hừ một tiếng , cảm thấy người ở Đế Đô gì mà ý thức với nhân phẩm sao mà kém thế ? Giết còn làm hắn thấy bẩn tay .

Hắn đi đến chỗ hai chị em nhà kia từ lúc đầu đến giờ vẫn luôn ngồi bệt dưới đất , Thấy hắn đi đến , hai chị em nọ sợ hãi ôm chặt nhau . Tô Tử Long tiến đến đỡ họ đứng dậy , nói :

- Nơi này không tiện , đến chỗ khác đi .

Ba người dừng chân tại một quán nước nhỏ , hỏi chuyện ở kinh thành một hồi . Hắn bảo tiểu nhị tính tiền , hướng hai chị em nhà kia nhắc nhở .

- Ở đây nguy hiểm , hai chị em các người phải cẩn thận !

Nói xong hắn quay đầu định rời đi , nhưng cậu bé kia bất chợt nắm lấy áo hắn , giọng run run dường như vẫn còn sợ hãi chuyện vừa rồi :

- Ca ca , cảm hơn huynh đã cứu tỷ tỷ của đệ .

Tô Tử Long cười tươi , quay người xoa đầu cậu nhóc , bảo :

- Nếu như đệ muốn bảo vệ tỷ ty của mình thì đệ phải không ngừng mạnh lên , như vậy mới có thể bảo vệ tốt tỷ tỷ được !

Cậu nhóc nghe thấy lời động viên của hắn , cậu nhóc ngây thơ ấy liền vui vẻ . Cậu nói với hắn :

- Đệ chắc chắn sẽ mạnh lên ! Đến khi đó , đệ có thể bảo vệ được tỷ tỷ của đệ rồi !

Trong tâm trí của cậu nhóc này mơ hồ , không hiểu chuyện đời , không hiểu được ân oán của các thế gia . Nếu như cứ ở lại kinh thành , không biết chừng một ngày nào đó , họ sẽ .....

Nghĩ đến đó , hắn thở dài . Hướng tỷ tỷ của cậu từ lúc đầu đến giờ vẫn ngồi im lặng , nói :

- Các ngươi có biết Hỏa Lân Trấn không ?

Cô gái thận trọng trả lời :

- Thưa công tử , nhà ngoại của tiểu nữ chính là ở Hỏa Lân Trấn .

Tô Tử Long tiếp lời :

- Nếu như vậy thì hẳn các người đã nghe qua Tô gia rồi đúng không ?

- Quả thật là ở đó có một Tô gia , nhưng xin thứ lỗi cho tiểu nữ nhiều lời . Công tử hỏi thế để làm gì ?

Thấy bọn họ có biết đến Tô gia , Tô Tử Long vui vẻ :

- Ta là người của Tô gia . Bây giờ các người quay về Hỏa Lân Trấn đăng kí tuyển chọn đệ tử đi ! Ở đó các người sẽ an toàn , cũng thuận tiện cho cậu nhóc này phát triển nữa .

Cô chần chừ , không biết nên làm thế nào . Tô Tử long thấy được , hắn cũng không gượng ép :

- Nếu như cô không muốn thì thôi vậy !

Cô ngay lập tức trả lời :

- Công tử , chúng ta sẽ đi đến Tô gia . Đa tạ công tử vừa nãy đã cứu mạng .

Thật ra hắn cũng không có ý gì đâu , chỉ là tiện tay cứu giúp mà thôi . Không ngờ cuối cùng lại bất ngờ tuyển thêm được một đệ tử mới cho Tô gia , quả thật là nhất cử lưỡng tiện . Hắn vui vẻ :

- Vậy thì chúc các ngươi may mắn nhé !

Cậu nhóc đó vui vẻ , ôm chầm lấy hắn :

- Cảm ơn ca ca , đệ nhất định sẽ mạnh lên . Sẽ không phụ sự kì vọng của huynh đâu !

Tô Tử Long cũng vui vẻ xoa đầu cậu :

- Ừm , nhất định là phải mạnh lên đó nha . Nếu không sau này gặp lại ta lại đánh không thắng !

Thấy hắn nói như vậy , cậu nhóc kia liền phản bác :

- Xí , huynh cứ đợi đó cho mà coi . Đệ chắc chắn sẽ đánh huynh bầm dập tới mức đến cả cha mẹ huynh cũng không nhận ra được luôn cho mà xem !

Tô Tử Long bất ngờ khựng lại , trẻ nhỏ ngây tuy ngây thơ nhưng thường hay thốt ra những lời vô tình làm đau lòng người khác . Hắn cười gượng :

- A ... Vậy phải xem đệ có được hay không cái đã .

Cậu nhóc hưng phấn , chắc chắn sẽ làm được . Sau một hồi nói chuyện , ba người bọn họ cũng tạm biệt nhau .

Tô Tử Long đi dạo phố , hắn ngắm nhìn mọi thứ xung quanh , tự cảm thấy nơi này chẳng khác gì ở chỗ Hỏa Lân Trấn của hắn cả .

Cuối ngày , hắn ghé vào một khách trạm thuê phòng . Chở cho không có người xung quanh , kiểm tra không có kẻ theo dõi , hắn nói :

- Hai vị theo sau ta lâu như vậy , rốt cuộc là muốn làm cái gì ?

Hai bóng người trắng và đen xuất hiện phía sau lưng hắn . Đó chí là Hắc , Bạch chấp pháp mà Mặc Uyên đã nhắc đến . Bọn họ cười cười , dường như rất hài lòng với Tô Tử Long :

- Ha , tên tiểu tử nhà ngươi cũng rất tốt đấy chứ ! Phát hiện ra được hai người chúng ta , quả nhiên không hổ là người mà tôn chủ kỳ vọng !

Ba người chào nhau một cái , Tô Tử Long cũng không dám khoe khoan nhiều , nếu không sẽ bị coi là ngông cuồng , tự cao tự đại :

- Là do Đại quản gia dạy tốt cả !

Thật ra ngay từ đầu hắn đã biết có người theo dõi hắn rồi . Từ cái lúc hắn đến kinh đô , rồi cứu hai chị em nhà kia , cho đến tận lúc vào phòng . Nhưng vì sao hai người bọn họ lại theo dõi hắn , là để thử tài hắn sao ?

Đang chìm trong dòng suy nghĩ miên mang , bỗng Hắc không biết lấy từ đâu ra một cuốn công pháp đưa cho Tô Tử Long , nói :

- Đây là Phá Thiên Ảnh đã hoàn chỉnh , ngươi chỉ cần luyện theo cái này là được rồi !

Tô Tử Long nhận lấy mở ra xem , quả thật đây là Phá Thiên Ảnh nhưng ở một vài chỗ lại có phần cải thiện hơn . Hắn bắt đầu tu luyện , từng luồn tử khí trong người hắn phóng ra , rồi lại nhập vào cơ thể hắn .

Hắc , Bạch hai người bọn họ đứng một bên quan sát , cảm thấy tên tiểu tử này cũng không tồi . Chỉ là vẫn có một vài thiếu sót , nếu như được chỉ điểm thì sau này ắt sẽ có ngày thành danh.

Cùng lúc đó , bên trong thức hải của Tô Tử Long xảy ra một biến động rất lớn . Từng luồn tử khí đi vào , khiến cho thức hải ngày càng mở rộng và .....

Tô Tử Long kinh ngạc , thức hải của hắn vì sao lại biến thành một đồng cỏ bằng phẳng rồi . Hắn thử đi thăm dò xung quanh , nhưng chả có gì cả . Sau cùng ,hắn quyết định mặc kệ những thứ đó , chuyên tâm luyện tập Phá Thiên Ảnh .

Ba canh giờ trôi qua , Tô Tử Long ổn định linh khí bên trong người , từ từ mở mắt . Hắn bất ngờ nhận ra bản thân lai từ Khí Biến tam trọng lại đột phá lên Khí Biến Ngũ trọng rồi !

Nhận thấy hai vị chấp pháp từ lúc đầu đến giờ vẫn đứng đó trông chừng hắn , Tô Tử Long vô cùng cảm kích :

- Đa tạ hai vị chấp pháp đã chiếu cố , hai vị vất vả rồi !

Bạch vui vẻ , tự nhiên trong lòng lại thấy thằng nhóc này rất tốt . Bỗng chốc độ hảo cảm của hắn đối với Tô Tử Long cũng nhờ đó mà tăng cao một bậc . Hắn xua tay , cười cười :

- Không vất vả , không vất vả ! Ngược lại là tiểu tử thối nhà ngươi , ngộ tính không tồi nha !

Thấy Bạch và Tô Tử Long nói chuyện trông có vẻ càng ngày càng thân thiết hơn , Hắc chen vào :

- Nói ngươi ngộ tính cao thì quả thật đúng là như vậy , ngay cả Tôn Thượng cũng đã công nhận điều đó ! Nhưng ngươi vẫn có một vài thiếu sót , mà chính là những thiếu sót này sẽ giết chết ngươi !

Tô Tử Long thành tâm , cung kính :

- Đệ tử ngu dốt , mong chỉ bảo .

Thấy hắn đã như vậy , Hắc cũng phải đành chỉ điểm cho hắn . Dù sao Tô Tử Long cũng xem như gián tiếp được coi là đồ tôn của Mặc Uyên . Nếu như giúp hắn , ngộ nhỡ có ngày hắn nói tốt với y vài câu về hắn là được rồi ! Hắc nghiêm nghị :

- Được rồi , cái sai sót đầu tiên của ngươi đó chính là ....

Hắn đi đến , cầm lỗ tai của Tô Tử Long mà kéo lên , hét thẳng vào :

- Là ngươi trước khi tu luyện tại sao lại không biết bày pháp trận hộ thể vậy hả ? Nếu như ngươi chú ý bày trận thì hai người chúng ta cũng không đến nỗi phải đứng hộ pháp cho ngươi ba canh giờ liền . Ngươi có biết là ta mỏi chân lắm không hả ? Cái tên tiểu tử thối này !

Hả ? Hả hả hả hả hả hả ? Tô Tử Long ngây người , đại não đang bắt đầu làm việc hết công xuất . Đúng là hắn đã không bày pháp trận hộ thân thật , nhưng mà cũng đâu có nói là hắn không có phòng bị gì ?

Còn cái vụ mỏi chân với không mỏi chân gì nữa đây ? Ở kế bên bọn họ có hai cái ghế kìa , sao không ngồi mà kêu mỏi chân? Tô Tử Long " lịch sự " đáp lại , giương cung tên bắn một vài mũi tên vào tim của Hắc :

- Cái đó , Hắc chấp pháp à . Ta quả thật là không bày trận pháp , nhưng mà ta đâu có nói là ta không để linh thú hộ thể đâu ? 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net