Chương 4-6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Phần thưởng ngoài dự định

Chắc là do cửa sổ nhà vệ sinh đóng không kín, gió đêm thổi vào phòng, giống như có đôi tay vô hình lướt qua mặt Trần Ca.

Cửa phòng vệ sinh lắc lư kẽo kẹt, nước đọng trên nóc nhà rơi xuống đất, trong đường cống ngầm như có côn trùng đang bò bò, vang lên âm thanh sàn sạt.

Trong yên tĩnh, tất cả thanh âm đều được phóng đại, nhiều người sẽ cảm thấy bất an, nhưng Trần Ca là ngoại lệ, tao ngộ thời bé đã rèn luyện cho hắn thần kinh thô cùng tố chất tâm lý hơn người.

Trong đầu hắn trống rỗng, hắn không nghĩ gì cả, chỉ đang tính toán thời gian.

Khoảng hai mươi phút sau, Trần Ca cảm thấy nhiệt độ trong phòng đang hạ thấp khó hiểu, giống như xung quanh hắn là một đống khối băng, hắn bất giác rùng mình một cái.

"Tỉnh táo lại! Đừng nghĩ gì hết, đừng tự mình hù mình, còn mười phút nữa, mặc kệ tình huống gì phát sinh, mình phải trụ vững." Bên tai loáng thoáng có ai gọi tên, tựa như có thứ gì lảng vảng bốn phía quanh Trần Ca, hai tay hắn nắm chặt, có thể thấy cả gân xanh, cả thân thể giống như cắm rễ trên mặt đất, đứng yên không nhúc nhích.

"Trần Ca, Trần Ca, Trần Ca....."

Thấp giọng lẩm nhẩm, ngay lúc chỉ còn lại năm phút, Trần Ca cảm thấy ngọn lửa trong nhà vệ sinh giống như bị cái gì dập tắt, tựa hồ có ai đó đang nấp trong bóng tối cũng đang gọi tên hắn.

"Đáp lại? Không thể nào!"

"Trần Ca....."

Âm thanh kia tựa như đang kêu gọi hắn, có vẻ gấp rút, giống như có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói cho hắn.

"Tiếng này chắc là truyền tới từ ngoài cửa, có nên đi xem xem không?" Trần Ca bỏ đi suy nghĩ này ngay sau đó, quy tắc trò chơi đã nói rõ ràng, chỉ cần ở trước gương là được.

Hắn nhẩm tính thời gian, giọng nói bên tai từ từ biến đổi, hắn có thể xác định có ai đó đang gọi tên hắn, mà kẻ đó chắc là đang đứng phía ngoài cánh cửa.

"Người kia trông có vẻ như đang lo lắng, cơ mà mình mới là người đang chơi, thằng đó lo cc gì? Chắc chắn là bẫy rồi, dở òm." Trần Ca nhếch miệng:"Hoàn cảnh cùng bầu không khí khá ấn tượng, chỉ là thủ đoạn hù người chẳng ra sao."

Ba phút cuối cùng, cửa phòng vệ sinh phát ra tiếng rít chói tai, giống như có người dùng móng tay cào, dùng răng gặm cắn, cửa phòng lung lay như sắp đổ, có thể bật tung ra bất cứ lúc nào.

"1798, 1799, 1800 giây!" Đã hết nửa giờ, âm thanh ngoài cửa biến mất toàn bộ, mọi thứ khôi phục sự bình tĩnh.

Đề phòng tính sai, Trần Ca không mở mắt ra ngay, hắn lại đếm thêm ba trăm giây nữa rồi lùi về sau một bước, để hai tay trước ngực, chớp chớp mí mắt.

Bật đèn pin, ánh sáng một lần nữa ùa vào mắt, hắn sững sờ tại chỗ.

Trên mặt gương nhà vệ sinh đầy vết xước, bên trong gương bị rạch thành vô số phần, vô cùng không chân thực. Cái làm cho hắn khiếp sợ hơn chính là, phía trước gương lại có một con rối cũ nát chẳng biết xuất hiện từ lúc nào!

Con mắt làm từ cúc áo loé lên ánh sáng, trên thân thể vá chằng vá đụp lòi ra vài sợi bông, con thú bông này không đáng yêu tí nào, nhưng lại rất có ý nghĩa với Trần Ca, đây là con rối đầu tiên hắn chế tạo, cũng là đồ vật cha mẹ hắn mang theo khi mất tích.

Lưng con rối tựa vào tấm gương vỡ vụn, tựa như đang ngăn cản thứ trong gương bò ra ngoài.

"Cửa nhà vệ sinh đã khoá, nó từ đâu vào được đây? Từ cửa sổ? Không đúng! Sao nó có thể cử động mới đáng nói!" Trần Ca cảm thấy thế giới quan đang dần sụp đổ, tâm trạng ngổn ngang.

Một người một rối bốn mắt nhìn nhau ba phút, Trần Ca tỉnh táo lại, hắn nhúc nhích ngón tay lạnh buốt, từ từ tiến lại gần.

Con mắt làm từ cúc áo đó bất kể nhìn từ góc độ nào cũng giống như đang coi chừng mình, Trần Ca nhìn thấy thứ đồ chơi mình làm ra, khoé miệng vô thức giật giật.

Hai tay hắn cẩn thận né đi con rối, cầm điện thoại kế bên lên: "May mà mình đã sớm có chuẩn bị."

Video đang quay lại không bị gián đoạn, Trần Ca cẩn thận nhìn trước ngó sau, mới bắt đầu xem video.

Video quay không quá rõ ràng, dưới ánh nến, hình ảnh Trần Ca đứng trước gương có vẻ cứng ngắc, mà người trong gương trông còn sinh động hơn nhiều.

Mười phút đầu, sóng yên gió lặng, cao trào từ phút thứ mười một bắt đầu.

Tiếng gió đêm quét qua cũng không bị ghi lại, video chỉ quay được cửa nhà vệ sinh nhẹ nhàng lắc lư vài lần.

Ngay sau đó trong video bắt đầu xuất hiện tạp âm, rõ ràng là một cảnh tượng rất bình thường, nhưng lại gây cho người khác cảm giác kinh khủng khó nói thành lời, đây là bản năng sợ hãi của con người trước những thứ không biết rõ đang  âm thầm quấy phá trong bóng tối.

Xem video, sắc mặt Trần Ca không có chỗ nào tốt, hắn nhớ rõ từ lúc hắn từ từ nhắm hai mắt đến khi kết thúc trò chơi đều cách tấm gương một khoảng cố định, nhưng thực tế video quay được, là thân thể hắn đang từ từ nghiêng về trước, giống như muốn áp sát vào trong gương.

Phút thứ 25, nửa người trên của hắn đã cong 70 độ, chóp mũi sắp chạm vào mặt gương.

Vài giây sau, không hề báo trước, trên gương bắt đầu xuất hiện vết nứt, cảnh tượng đó Trần Ca nhìn mà giật mình.

Ngay sau đó, chuyện khó tin nhất phát sinh, Trần Ca trong gương thay đổi nét mặt, nhe răng nhếch miệng, hung hăng đấm vào mặt gương!

Cùng thời điểm, nến tắt, video kết thúc.

Do góc quay, trong video cũng không quay được gì liên quan tới thú bông, năm phút sau cùng đó đã xảy ra chuyện gì, Trần Ca cũng không biết rõ được.

"Thứ trong gương muốn ra ngoài, cuối cùng giống như bị con rối này cản lại, nếu như vậy, hẳn nó đã cứu mình một lần." Trần Ca ôm lấy nửa mặt con thú bông, chăm chú dò hỏi: "Hiểu ta đang nói gì không? Mi biết cha mẹ ta giờ đang ở đâu sao?"

Con rối không trả lời, mà con mắt cúc áo kia loé lên vệt sáng yếu ớt.

Hắn kéo thú bông ra, nhìn thoáng qua cửa nhà vệ sinh, không dám ra ngoài, co người lại ngồi phía dưới cửa sổ, lấy điện thoại màu đen, xác nhận nhiệm vụ hoàn thành đã hiện ra.

"Không thể không nói ngươi thật may mắn, chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ độ khó ác mộng hôm nay! Nhận được phần thưởng —— kĩ năng trang điểm xác chết sơ cấp."

"Trang điểm xác chết: ta hy vọng ngươi có thể kế thừa thiên phú này, xin hãy nghiêm túc với nó. Không giống với thẩm mỹ, nghệ nhân trang điểm xác chết chỉ vì thi thể mà ra tay, chỉ đẹp trong tay ngươi, quán xuyến sự sống và cái chết, để thi thể lạnh lẽo một lần nữa toả ra sự sống, ban cho nàng sắc đẹp vĩnh hằng."

"Lần thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ ngày độ khó ác mộng, nhận được danh hiệu: người chơi mới ác mộng, thưởng thêm: mở nhiệm vụ tập luyện cho cảnh tượng Truy sát nửa đêm, chỉ số tiếng thét một sao. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tập luyện, cảnh tượng mới sẽ xuất hiện ngay trong nhà ma!"

Xem thông báo trên điện thoại phát ra, Trần Ca chìm vào suy nghĩ, muốn phát triển nhà ma không thể thiếu thợ trang điểm, bất kể là diễn viên hay đạo cụ đều phải cần thợ trang điểm ra tay. Tay nghề của thợ càng giỏi, hiệu quả trang điểm ra càng thật.

—————————

Chương 5: 25 phút 14 giây

"Kỹ năng thiên phú? Phần thưởng của nhiệm vụ ác mộng không giống các nhiệm vụ khác lắm, giống như phần thưởng đó có tác dụng trực tiếp trên người mình, cải tạo thân thể mình."

Trần Ca note lại điểm này, trong lòng có một chút mong đợi, hắn đã thấy được một thế giới khác, trong đó có giấu bóng ma kia, một thế giới kinh khủng, nguy hiểm, cái chết luôn rình rập, chỉ dựa vào mỗi năng lực của hắn bây giờ, đừng nói tới việc tìm thấy cha mẹ, hắn tự vệ thôi còn thấy không xong.

Nhưng may mắn là hắn có được chiếc điện thoại màu đen này, tương lai cũng không phải là không thể thay đổi.

"Bây giờ tính tới đó thì vẫn hơi xa, trước hết phải nghĩ cách cho việc kinh doanh nhà ma ổn định lại, giải quyết cái nạn trước mắt đã." Hắn lấy điện thoại của mình ra: "Chuyện kinh hồn táng đảm tối nay, tí nữa thôi là mình gặp chuyện rồi, có thể thấy nhiệm vụ ác mộng khó khăn như vậy căn bản không hề dễ hoàn thành, chi bằng tìm thêm một vài người cùng tham gia, cùng mình bày mưu tính kế."

Hắn truy cập vài forum kinh dị nổi tiếng trong nước, tải video gốc lên.

Vài phút sau, video được hắn đặt tên thành Trong gương là ai, chỉ chốc lát lượng truy cập video bùng nổ, mấy tin giải trí lá cải sớm đã làm mọi người chán ngán, muốn thay đổi khẩu vị, độ chú ý của video giống như vết dầu loang, tăng trưởng siêu tốc, mỗi lần f5 phải có thêm mười bình luận!

"Báo trước, cẩn thận khúc 25 phút 14 giây."

"Người quay video này không phải bị điên cũng là bị tâm thần! Người bình thường mẹ nó sẽ làm chuyện này lúc đêm hôm khuya khoắt à?"

"Cái gương vì sao lại bị nứt? Là cái gì cản lại thứ trong gương chui ra ngoài?!"

"Mấy người thì biết cái gì, tấm gương theo phong thuỷ là vật thuần âm, dễ triệu hồi mấy thứ dơ bẩn, tôi thấy video này không nên tên Trong gương là ai, phải đặt thành Trong gương có ma!!"

"Đậu xanh rau má trà đá nước dừa, hơn nửa đêm tôi còn sợ toát hết mồ hôi, chủ thớt dũng khí hơn người, tại hạ bái phục."

"Video này chắc chắc là chỉnh sửa, nếu không phải, Trương Đại Trụ tên ta liền viết ngược lại ba trăm sáu mươi độ, đớp sh!t hình xoắn ốc!"

"Có mình tôi phát hiện trong video là căn nhà ma ở ngoại ô phía tây sao, đừng có high vội, người ta chỉ đang quảng cáo thôi."

Tài khoản forum của Trần Ca có tin nhắn không ngừng, có người tò mò, có người chất vấn, Trần Ca một mực không quan tâm.

Video của hắn hoàn toàn là thật, ai biết đương nhiên sẽ hiểu, sẽ không đi ném đá, ai không hiểu thì cần gì phí thời gian giải thích cho bọn họ?

Thấy video ngày càng được nhiều sự chú ý, Trần Ca nhạy cảm nhận ra đó là một kỳ ngộ, hắn đem video gốc cắt ra, chỉ lấy 14 giây cuối cùng, đăng lên app video lớn nhất nước.

Giữa một đống tiết mục ca múa, hài ngắn, thức ăn ngon, đoạn clip linh dị này của Trần Ca chính là có một không hai!

Xem xong chỉ mất vẻn vẹn mười nấy giây, liền có người qua đường dính chưởng, sức chịu đựng của họ so với mấy người trên forum kinh dị ở trên hoàn toàn khác biệt, trực tiếp doạ người vô tội tiểu ra quần, họ bắt đầu ở mục bình luận chửi ầm lên.

Không có vô duyên vô cớ mà yêu, cũng không có tự dưng sinh hận, bị mấy người mắng chửi hấp dẫn, càng có thêm nhiều người qua hóng clip của hắn hơn, kết quả là mục bình luận trong clip của Trần Ca trực tiế bùng nổ.

Đọc bình luận, cho dù cách một màn hình Trần Ca cũng thấy được sự phẫn nộ của tập thể người qua đường, tuy nhiên năng lực chịu đựng của hắn mạnh hơn những người kia nhiều, không thèm để ý chút nào, thậm chí còn bị vài người chọc cho cười.

Kỳ thực hắn cũng hiểu cảm giác của mấy người kia, ba giờ sáng trốn ở trong chăn, muốn mở tiktok xem mấy em gái xinh đẹp ***, bán moe làm nũng vài câu, sau đó mỹ mãn đánh một giấc.

Kết quả trời xui quỷ khiến mở phải cái video này, người sống sờ sờ lại đi thắp nến chơi trước gương, mịe nó cái này không có tí khoa học nào!

Hố cha hơn là video chỉ có 14 giây, còn chưa kịp phản ứng, kinh khủng đã đập vào mặt mình.

Tấm gương vỡ vụn, mình trong gương muốn chui ra ngoài, giống như muốn xuyên qua cả màn hình!

Excuse me? Đơn giản quá ha, đơn giản tới nghỉ thở luôn.

Khu bình luận náo nhiệt như vậy, video này tạm thời sẽ hot, xem ra mọi người đều rất thích." Người không tử tế nào đó nhếch môi cười: "Fan hâm mộ cũng tăng 100 người, thế này mà không tranh thủ quảng cáo nhà ma thì thực phụ lòng nhiều người đang hóng thế này."

Hắn sửa lại tên video, ở cột giới thiệu bắt mắt nhất, sửa thành địa chỉ cụ thể của nhà ma, còn thêm một dấu ngoặc —— (nhà ma không kinh dị chút nào).

Trần Ca vô cùng hài lòng với trang cá nhân của mình, lướt thêm vài bình luận, hắn cứ thế ngủ thiếp đi phía dưới cửa sổ.

Ánh sáng mặt trời chiếu lên mặt, Trần Ca vặn vẹo cơ thể cứng đờ, bò ra khỏi nhà vệ sinh.

"8 giờ 30". Hắn dọn dẹp sơ qua, để thú bông vào túi, cầm điện thoại di động lên đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Trên cửa gỗ lưu lại vài vết cào, giống như bị chuột gặm.

"Thứ xuất hiện ngoài cửa tối qua rốt cuộc là gì?" Nhìn thấy những thứ này, hắn cảm thấy vô cùng may mắn nguyên một tối qua đều không ra ngoài.

"Nhiệm vụ ác mộng sẽ dẫn đến nhiều diễn biến khó lường, về sau vẫn là nên cẩn thận hơn." Đạo cụ khác trong nhà ma không có gì thay đổi, Trần Ca đẩy cửa lớn nhà ma, một ngày mới lại bắt đầu.

Công viên Tân Thế Kỷ chín giờ bắt đầu mở cửa, 8 giờ 45, một cô bé dáng người nhỏ nhắn vòng 1 đầy đặn đeo túi xách từ xa chạy tới.

"Ông chủ!!"

Trên người thiếu nữ có một loại sức sống thanh xuân, ánh nắng lướt qua gương mặt xinh xắn, tựa như trái đào chín thơm ngọt, ai cũng muốn lại cắn một cái.

"Tiểu Uyển, đến đúng lúc lắm, trong kho nhạc của anh mới down về một bài nhạc nền mới, đi nghe thử đi." Trần Ca còn chưa nói xong, Từ Uyển đã kích động nắm lấy cánh tay hắn: "Con nhóc này, làm gì thế?"

"Hồi nãy ở cổng công viên em nghe thấy rất nhiều người đang bàn tán về nhà ma của tụi mình! Có người xếp hàng mua vé để được vào đây tham quan đó!" Có thể nghe được sự vui vẻ trong lời Từ Uyển: "Ông chủ, chúng ta có khách rồi!"

"Có khách là chuyện bình thường mà? Em chưa thấy bao giờ à?" Trần Ca giả bộ bình tĩnh, điềm nhiên như không lấy điện thoại ra, xem trang cá nhân của mình trên tiktok, fan theo dõi hắn đã đạt 500 người, lượng bình luận đạt hạng 10 trong top người mới nổi bật, chỉ là so với video tươi sáng vui vẻ bên nhà khác, khu bình luận nhà hắn tràn đầy tên bay đạn lạc, có người còn comment tối hôm qua vừa xem xong sợ đến tiểu đầy giường, hiện tại đã mài dao xong, đang chuẩn bị tới nhà ma tìm hắn.

"Lần này chơi hơi lố rồi....." Trần Ca ho khụ một tiếng, dắt tay Từ Uyển vào nhà ma: "Công viên còn mười lăm phút nữa mở cửa, bây giờ nhân viên nhà ma như chúng ta cũng nên làm tốt khâu chuẩn bị thôi, ngày hôm nay tương đối ác liệt đấy."

——————————

Chương 6: Trang điểm mỹ nhân

Trong nhà ma của Trần Ca chỉ có hai cảnh tượng: Đêm cương thi phục sinh cùng Minh hôn.

Đêm cương thi phục sinh theo điện thoại nói đã hết đường cứu chữa, Trần Ca cũng nghĩ lại, cảnh tượng đó gặp rất nhiều vấn đề, hơn nữa muốn thực sự hoàn chỉnh, phải có ba diễn viên phối hợp cùng nhau.

"Tiểu Uyển, chủ đề của chúng ta hôm nay là Minh hôn, đợi anh đi chỉnh nhạc nền một lát, lúc em giả quỷ nhớ bịt lỗ tai lại, mặt khác make up của em hôm nay để tí anh vẽ lại cho."

"Ông chủ, anh biết trang điểm sao?" Tiểu Uyển cười xấu xa: "Được nha, đừng make up kì dị quá là được ạ."

"Yên tâm, bảo đảm đẹp tới nghẹt thở."

Hai người đi vào phòng hoá trang, Trần Ca để Tiểu Uyển ngồi trước gương, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô.

"Sử dụng kỹ năng thiên phú — trang điểm xác chết."

Nhìn thiếu nữ thanh thuần đáng yêu trong gương, trong đầu Trần Ca hiện ra rất nhiều mảnh ký ức không thuộc về hắn, vô cùng lộn xộn, không chỉ là cách vận dụng màu sắc cùng kĩ xảo trang điểm, còn có kết cấu khoang miệng, kết cấu xương, nguyên nhân tử vong đều phải áp dụng thật bài bản.

"Ông chủ, rốt cục anh có biết trang điểm không vậy?" Ba mươi giây sau, Từ Uyển trước gương cảm nhận được nhiệt độ xa lạ lướt qua mặt mình, nhìn người trong kính loay hoay xoa nắn, trái tim đập thình thịch, cảm thấy hơi ngại ngùng.

"Một thợ trang điểm giỏi sẽ dựa vào khuôn mặt khác nhau mà thiết kế ra phong cách trang điểm khác nhau, Tiểu Uyển, gương mặt em rất đẹp." Trong đầu Trần Ca không có chút tạp niệm nào, từ khi sử dụng kĩ năng, Từ Uyển trước mặt hắn cũng chỉ là một xác chết.

"Kẹp, dao cạo, kìm, chỉ, cồn, châm chống phân huỷ đều không có, xem ra chỉ có thể trang điểm bình thường." Trần Ca lẩm bà lẩm bẩm, lại hù cho Tiểu Uyển ngồi trên ghế sợ run, anh chắc chắn là trang điểm cho em hay huỷ dung em vậy, trang điểm cho diễn viên nhà ma sao phải dùng mấy thứ đó nha. Nội tâm cô vô cùng sợ hãi, nhưng lại không tiện từ chối, chỉ có thể nghiêng đầu, vụng trộm dò xét ông chủ nhà mình, tiện thể thắp cho bản thân một ngọn nến.

"Kem lót chỉ có một tone, má hồng màu đỏ sáng quá, hơi chói mắt, cây son môi biến đâu mất rồi?" Trần Ca nói nhỏ, sau đó bắt đầu tự phối màu, động tác vô cùng thành thạo, ngón tay cử động linh hoạt, năng lực phân biệt màu sắc cực mạnh, hoàn toàn không giống một trạch nam không biết cách ăn mặc.

Cảnh tượng trước mắt làm Từ Uyển cảm thấy khó tin, tự phối màu tự trang điểm, giáo trình này anh học chỗ nào đấy?!?

"Ông chủ, anh không cần kĩ như vậy đâu. Bên trong nhà ma tối như vậy, khách cũng đâu nhìn rõ mặt em."

"Nói nhảm ít thôi, đừng lộn xộn." Từ Uyển chưa nói xong, Trần Ca đã đánh xong lớp kem lót, chuẩn bị kẻ mắt.

Quẹt vài đường bút, chỉ là một đường kẻ đơn giản, lại làm khí chất của Từ Uyển biến hoá rõ rệt, nhiều hơn một phần khí chất lãnh diễm cùng thần bí.

Từ Uyển muốn tiếp tục phản bác, song khi nhìn lại mình trong gương, chỉ có thể mắt chữ O miệng chữ A, ai cũng thích cái đẹp, nhất là một cô gái.

"Mình màu đỏ đào thì rất đơn điệu, có mỗi một sắc thái, nếu thêm một ít tím dâm bụt vào thì lại khác, hai loại màu sắc hoàn mỹ 100% dung hợp vào, giống như cộng sinh cùng nhau, làm nổi bật lẫn nhau." Trần Ca tuỳ ý giải thích, hắn lại lấy cọ bôi một ít má hồng lên mu bàn tay.

"Ông chủ, anh làm gì vậy?"

"Cái loại má hồng màu đỏ rẻ tiền này quá mức nổi bật, đánh vào thị giác, lại quá mức xinh đẹp, thiếu mất cảm giác thần bí, ta thử lên tay trước một ít." Trần Ca động tác nhẹ nhàng, một lát sau, má hồng trở nên tinh tế tỉ mỉ hơn, chất phấn hiện ra cảm giác sáng bóng.

Miệng Từ Uyển cũng đã ngoác thành hình chữ O: "Ông chủ anh giấu tài nha! Anh học cái này ở đâu ra vậy?"

"Anh biết nhiều thứ lắm, trang điểm chỉ là nghề phụ." Trần Ca mỉm cười, người có chuyện vui tinh thần liền thoải mái, những ký ức mới hiện ra trong đầu kia chứng tỏ app điện thoại quả thực có thể ảnh hưởng đến hắn ở hiện thực.

Chỉ sau mười phút, Trần Ca đã trang điểm cho Từ Uyển xong: "Soi gương đi này, hài lòng không?"

Quay lại nhìn, mặt gương như biến thành tấm lụa, người trong gương là mỹ nhân trong tranh, mang theo nét đẹp cổ điển của thiếu nữ phương Đông, nhưng mơ hồ có chỗ nào đó khác biệt.

Nhìn chằm chằm tấm gương, Tiểu Uyển vội vàng đứng lên, nhìn mình trong gương, biểu cảm trên mặt từ kinh ngạc hoá thành mê say, sau đó rùng mình:

"Ông chủ, em chưa từng nghĩ mặt em có thể đẹp như vậy, trong gương thực sự là em sao?"

"Đương nhiên."

"Nhưng mà....." Cô do dự đưa tay ra chỉ vào gương: "Sao trông giống người chết vậy?"

Trần Ca hít vào một hơi, cuối cùng hắn cũng nhận ra có chỗ không đúng ở đây.

Trang điểm xác chết là dùng kỹ thuật cao nhất ban cho người chết sắc đẹp vĩnh hằng, hoá trang của Trần Ca cũng không phải là để trabg điểm cho người sống nha...

"Đừng soi nữa, công viên sắp mở cửa rồi, tranh thủ đi thay đồ cho sớm đi, rồi vào thủ sẵn trong cảnh Minh hôn trên lầu, nhớ đeo tai nghe bluetooth, phải nghe theo chỉ dẫn của anh." Trần Ca đổi chủ đề, bảo Từ Uyển đi, lại tranh thủ thời gian đem mấy con rối trong cảnh Minh hôn gia công một lần, dùng kỹ năng trang điểm vẽ mặt một lần, tất cả người giấy tựa như đang có linh hồn, bên trong tử ý lộ ra sinh cơ.

"Giờ cứ vậy đi, sau này có phai thì dặm lại."

Trần Ca thu hồi thùng dụng cụ, vội vàng xuống lầu, còn chưa chạy tới cửa lớn nhà ma đã nghe thấy tiếng trò chuyện của khách tham quan:

"Ông cũng dính cú lừa của thằng ml thất đức kia à?"

"Nè nè! Tôi làm rớt di động, bể cả màn hình luôn đó, ông nói thử xem?"

"Mấy người còn đỡ, đm tôi đã cởi quần sẵn rồi, tay đang vuốt sẵn trụ rồi, chuẩn bị bắn thì xem được cái thứ này! Doạ cho ông đây suýt nữa thì liệt dương, cha mẹ tôi nghe tiếng rầm rầm nghĩ là tôi gặp ác mộng, liền chạy lên xem. Đậu xanh rau má trà đá nước dừa! Lúc đó tôi nuy 100% lại còn đang cầm cuộn giấy vệ sinh, cha mẹ tôi nhìn thấy trực tiếp đơ máy!"

..........

Nghe khách tham quan khóc lóc kể lể, Trần Ca miễn cưỡng nhịn cười, hít thở sâu, cố gắng giữ nét mặt nghiêm túc, mở cửa nhà ma.

"Chào mừng mọi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net