Chap 10 : Thất sủng ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa hạ năm tại vị thứ 7 của đời vua Kim thứ 7

Lại một năm nữa đi qua...

Nhanh quá mà mường tưởng lại mọi thứ cũng không dễ dàng gì...

Chớp mắt, Nghiên Phi đã sinh nhị công chúa và nhị a ca, là song thai, Hoàng Thượng tuy vui ra mặt nhưng vẫn không vui bằng lần đầu có con với Nam Hậu, người đặt cái tên Kim Minh Châu - vàng bạc, châu báu và Kim Mã Nghiên - văn bút tài ba, lấy từ tên ngạch nương của nó.

Chớp mắt, công chúa và a ca đã năm tháng tuổi... 

Chớp mắt, Kim Phương Hoa và Kim Tại Danh đã gần 1 tuổi, hai ngày nữa sẽ đến ngày sinh thần của hai vị nhất a ca công chúa, Mẫn Thái Hòa cũng sắp tròn tuổi sẽ tổ chức cùng ngày với hai vị tiểu chủ tử tại chánh điện, sẽ phong Bảo thân Vương.

Chớp mắt, Hoàng Thượng đã tại vị 7 năm, có 4 người con rồi...

_

" Chủ tử, trời đã muộn rồi, người hãy vào nghỉ ngơi thôi !" Ngọc Nhi đến đỡ lấy Chung Quốc đang đứng phía hiên

"Ngọc Nhi ...?"

"Có nô tì"

"Hai ngày nữa là đến sanh thần, sao Hoàng Thượng không nói gì?"

"Chủ tử, người đừng nghĩ nhiều, đứng đây sương xuống thực sự sẽ cảm mạo!"

"Hôm nay Hoàng Thượng thị tẩm ai ?"

"Dạ, là ... Hương Phi .."

"Được rồi vào trong thôi" Chung Quốc tránh né ánh mắt của Ngọc Nhi đang nhìn mình, thực sự trời hôm nay tại sao lại nao lòng đến thế ?

_

|6 tháng trước|

Liên Khánh Cung ...

"Nam Hậu giá đáo ..."

"Nam Hậu vạn an !" Nghiên Phi và Mao Quý nhân cùng nhau hành lễ

"Được rồi đúng lên đi, Nghiên Phi ta muốn thăm nhị công chúa"

"Nam Hậu đợi chút bảo mẫu sẽ giúp người bế"

Nghiên Phi trong Hậu cung vốn hiền hòa, nàng không theo phe Nam Hậu cũng không theo phe Hương Quý phi, đặc biệt tôn trọng Trạm Án Hoàng Quý Phi. Với người, không đụng người người sẽ không đụng lại. Nam Hậu rất tốt với Nghiên, Nghiên cũng sẽ đối tốt lại mà thôi. Người mà nàng thầm thương là Mẫn Doãn Chính Gia Mẫn Doãn Kì, nhưng năm đó lại bị gả vào cung. Nàng đã hứa giữ tiết chờ một ngày được đến bên cạnh Chính Gia, đường đường chính chính. Khi nghe tin người mình hằng nhớ lấy Phác Trí Mân, nàng cũng chỉ mong mình làm thê thiếp. Ấy vậy, Mẫn Doãn Kì lại kiệu lớn tám người khiêng đến rước Phác Trí Mân - ngày đó là một vũ công nổi tiếng Tú Nguyệt Phường làm lòng nàng đau như cắt, nghỉ ăn uống mấy hôm liền. Một lần cách đây hơn mười ba tháng, trong đại tiệc của Hoàng Thượng nàng đã trót say, cha nàng muốn được thăng tiến nên đã tráo thẻ thị tẩm, cuối cùng nàng cũng cùng Hoàng Thượng thị tẩm, một tháng sau thì phát hiện có song thai. Tuy không phải với người nàng muốn, nhưng con nàng, nàng thương. Đến giờ Kim Minh Châu và Kim Mã Nghiên đã hơn năm tháng tuổi, cũng là một niền vui của Nghiên Phi.

Sáng sớm Nghiên Phi dậy chăm con, tối ngủ muộn cũng chăm con, hàng ngày cùng nhị công chúa chơi đùa rất vui vẻ, còn nhị a ca đã mang đến trường nuôi dưỡng. Nơi đây vốn yên tĩnh lại trở nên ấm áp náo nhiệt biết bao.

"Đứa trẻ này rất đáng yêu, đặt cái tên Kim Minh Châu thực sự rất hợp !"

"Tạ ơn Nam Hậu"

"Nghe nói hôm qua Mao Quý nhân thị tẩm?"

"Dạ là thị tẩm bên phụ cung, chỉ đến canh ba (ý chỉ 23h)" Ái Du- nô tì bên cạnh Nghiên Phi thông báo

(Cấp bậc dưới Phi phải ở chung một cung với một phi tần cấp bậc lớn hơn từ Phi cho tới Hoàng Quý phi, không được tách riêng một cung. Con cũng không được nuôi. Phụ cung là một gian phụ trong một cung nào đó để phi vị Tần trở xuống ở á, như kiểu một cung riêng nhỏ chỉ là vẫn bị quản lí bởi chủ cung lớn, ở đây Nghiên Phi là chủ Liên Khánh Cung và Mao Quý nhân ở trong cung phụ thuộc quản lí của Nghiên phi)

"Được rồi, ta đến hỏi thăm cũng nhắc muội sau 8 tháng mới cần thị tẩm, không cần vội.. Ta đi trước" Trong mắt vị Nam Hậu này thực sự có ý rất buồn, Nghiên Phi đương nhiên nhìn ra, cũng cảm thấy tội người trước mặt

"Nam Hậu khởi giá an khang, người nghỉ ngơi tốt, muội thấy huynh dạo này rất ốm"

Chung Quốc chỉ cười nhạt rồi quay đi

_

"Bây giờ đến đâu chủ tử?" Trương mama dưới kiệu ngước lên

"Tới cung Hương Phi"

"Khởi giá An Vĩ Cung"

_

An Vĩ Cung...

"Nam Hậu giá đáo..."

"Thỉnh an Nam Hậu" Hương Phi và Thượng Tần đồng thanh

"Ta đến thăm các cung tiện ghé qua"

"Nam Hậu mời ngồi"

"Hương Phi dạo này tâm tình khá tốt nhỉ?" Từ khi bị giáng cấp, Hương Phi ả vẫn được Hoàng Thượng thị tẩm, chỉ là không mấy thường xuyên như trước. Trái lại một chút, từ khi sinh nhất công chúa, số lần Hoàng Thượng ghé đến Hoa Mai Cung chỉ dám đếm đến 10 đầu ngón tay, cả Hậu cung dám đồn Nam Hậu thất sủng, ả lại càng ngạo mạn.

"Hoàng Thượng vừa khởi giá thì Nam Hậu đến ..." Nàng ta cố tình chọc đến tâm tình Chung Quốc

"Tốt, quan hệ tốt như vậy, mong muội sớm có long thai. Nghiên Phi thị tẩm một lần liền có rồi!" Chung Quốc cũng không vừa, chỉ là đầu nghĩ câu nào nói câu đó, hoàn toàn chẳng còn để tâm ý dụ của Hương Phi

"Ta đã rõ, tạ ơn Nam Hậu nhắc nhở!"

"Nam Hậu trà của người. Dạo này Hoàng Thượng thực sự rất chiều Hương Phi đó ạ." Thượng Tần mang trà tới cũng muốn "góp vui"

"Thôi, các muội nghỉ trưa. Ta mệt muốn về rồi!"

"Nam Hậu khởi giá an khang"  Chung Quốc vừa về, hai kẻ nọ nhìn nhau đắc ý

"Đúng là trò cười" Hương Phi lên tiếng trước

"Vậy người định thế nào?"

"Ta đã mang thai hai tháng, vậy chắc chắn là tam a ca. Rồi ta sẽ phong Quý phi trở lại, yên tâm, ta sẽ lo cho ngươi!"

"Thầm thiếp cũng mong như vậy!"

_

Hai ngày nay Chung Quốc thực sự tâm tình không tốt chút nào, ăn uống cũng không vào đâu, Ngọc Nhi lo lắng không thôi bèn qua nói với Trạm Án Hoàng Quý Phi

"Hoàng Quý Phi, Hoàng Quý Phi!"

"Ngọc Nhi, sao đến đây?"

"Không ổn, Nam Hậu .."

"Nam Hậu làm sao? Mau nói!"

"Chủ tử của nô tì đã ba tuần rồi, ăn uống nghỉ ngơi rất nghiêm trọng, lúc trước chỉ đến trước Dưỡng Tâm Điện đứng vài canh giờ lại về, trời nắng cũng vậy mưa cũng vậy. Thậm chí nhiều lần dầm mưa cảm mạo cũng không ngừng đến. Tiểu Chủ tử cũng giao bảo mẫu không nhìn tới, nhiều khi lại khóc một mình. Một tuần nay chủ tử lại đóng cửa Hoa Mai Cung không tiếp ai, không thỉnh an cũng không gặp cả Hoàng Thượng, hàng ngày giam mình trong phòng không muốn giao tiếp, không ngừng khóc lóc đến thê thảm nô tì khuyên thế nào cũng không nghe. Hoàng Thượng từ khi sinh nhất công chúa 10 lần đến cũng không đếm hết. Nô tì đã nhờ Viễn Hoa canh chừng nhưng chỉ sợ lơ là..."

Người nào kể cả Hoàng Thượng nàng cũng có thể bỏ qua, nhưng là Nam Hậu, Hoàng Quý Phi thực sự sẽ tìm mọi cách để Nam Hậu tâm tình trở lại.

"Được rồi trông nom Nam Hậu cẩn thận, Quan Châu ta đến Dưỡng Tâm Điện."

Dù là giờ nghỉ nhưng là huynh muội, nàng sẽ không để Nam Hậu chịu thiệt thòi.

_

Dưỡng Tâm Điện ...

"Hoàng Thượng, Trạm Án Hoàng Quý Phi thỉnh an" Diên công công bẩm báo

"Đã trưa sao nàng ấy không nghỉ trưa lại đến đây? Cho vào"

"Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Thượng!"

"Đứng lên đi, sao giờ này nàng lại tới đây?"

"Hoàng Thượng, thiếp cần nói chuyện riêng, liệu ta có thể dùng thiện chiều?"

"Được, vậy chiều ta qua chỗ nàng dùng thiện! Còn chuyện gì nữa không?"

"Chuyện Nam Hậu .."

"Nếu không còn gì, nàng về nghỉ đi"

Sắc mặt Hoàng Thượng không thay đổi, Trạm Án vì thế cũng nhau mày nhưng vẫn hành lễ đi khỏi. Rốt cuộc vì sao Nam Hậu lại thê thảm đến như vậy? 

_

"Hoa Mai Cung, ta đến thăm Nam Hậu"

"Khởi giá Hoa Mai Cung"



(Au đang ôn thi học kì đó ạ TT, tiết này là tiết âm nhạc)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net