Chap 9 : Nam Hậu không thể thất sủng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa hạ năm tại vị thứ 6 của đời vua Kim thứ 7 ...

" Phụng thiên thừa nhận, Hoàng Đế chiếu viết, Trạm Án Quý phi ân nhân đức độ, hiền hòa giỏi việc hậu cung, nay còn sinh đích tử, là nhất a ca, lập Trạm Án Quý phi làm Trạm Án Hoàng Quý phi. Thánh chỉ !!! "

" Hoàng Thượng vạn an, Hoàng Quý phi vạn an."


"Đúng là đáng ghét thật đáng ghét mà! Aaaaa .... Thứ tiện nhân đó có gì hơn bổn cung chứ. Nay Hoàng Thượng đã lập ả làm Hoàng Quý phi, tên Nam Hậu đó cũng rất thích ả. Chỉ được cái dựa vào nhất a ca mà làm quyền, còn tên Nam Hậu dựa vào đâu chứ, công chúa sao ?! Tất cả đều đáng ghét mà." Hương Quý phi vừa đi vừa mắng mỏ

"Người nói cũng có ích gì, bây giờ tên Nam Hậu đó đã sủng nay càng được sủng" Thượng Tần bên cạnh cũng thêm thắt

"Chủ tử người đừng giận tổn hại long thể, chi bằng ta tìm cách để được sủng, sẽ có long thai!" Xa Nhĩ bên cạnh Hương Quý phi cũng thêm vào

"Cạy hơi quyền thế, công chúa thì có gì to tác chứ! Chưa có a ca, sớm muộn sẽ bị thất sủng !" Thượng Tần

"Chủ tử, Nam Hậu có tai mắt khắp mọi nơi !" Nô tì bên cạnh Thượng Tần nhắc nhở

"Chỉ là một tên ái nam phế nhân, bổn cung không sợ, dù sao ta cũng được Hoàng Thượng sủng ái !" Hương Quý phi lên mặt

"Hay cho câu Nam Hậu chỉ là một tên ái nam phế nhân của Hương Quý phi" Trạm Án Hoàng Quý phi từ phía sau xuất hiện

" Trạm ... Trạm Án Hoàng Quý phi vạn an!" Thượng Tần bên cạnh sợ sệt một hồi, nô tì xung quanh cũng vạn phần sợ hãi, chỉ duy Hương Quý phi chỉ hành lễ cho có

"Nam Hậu giao cho ta việc quản lí Hậu cung trong lúc người dưỡng thai, đúng là ta phải khấu đầu nhận tội với Nam Hậu vì đã không quản lí tốt để các ngươi làm càn rồi!"

" Hoàng Quý phi vạn an, thiếp nói có gì không phải mong Hoàng Quý phi thứ lỗi" Nàng ta vẫn dửng dưng

"Đúng là miệng lưỡi không xương muôn đường lắt léo, ngươi đã nói đến ta, ta có thể bỏ qua, nhưng còn dám động đến Nam Hậu, đúng là bổn cung phải phạt ngươi thật nặng mới chừa!"  Trạm Án Hoàng Quý phi lời nói nhẹ nhàng nhưng tiếng lòng như sắt

 Trạm Án Hoàng Quý phi là ai, là người hiền lành, nhưng động tới Nam Hậu, người mà nàng kính nể ba phần ngưỡng mộ bảy phần, huynh muội của nàng thì cả đời nàng sẽ không tha.

"Người đâu !"

" Hương Quý phi phạm thượng, nói lời ô uế mạt thị Nam Hậu, vả miệng 50 cái, quỳ trước cổng Hoa Mai Cung 3 canh giờ rồi để Nam Hậu xử xét !"

"Thượng Tần lên lời xoi xét phạm thượng bổn cung, vả miệng 30 cái, quỳ 2 canh giờ trước Diên Hỉ Cung"

"Còn nữa, nghe đây. Nam Hậu .. không thể thất sủng !" nàng nhấn mạnh từng chữ

"Quan Châu, ở lại trông coi"

"Còn không mau vả miệng, vả cho thật mạnh, thiếu một cái đếm lại từ đầu" Quan Châu yêu cầu nô tì của Hương Quý phi và Thượng Tần

Hai ả nô tì sợ hãi không dám đếm sai cũng không dám nhẹ tay. Giữa trời lập hạ yên ắng, tiếng chat vang lên rất rõ ràng dứt khoát.

_

Hoa Mai Cung ...

"Thỉnh an Nam Hậu"

"Nào nào Trạm Án Hoàng Quý phi, tới đây ngồi."

"Nô tì thấy Hoàng Quý phi làm tốt quá trời, Hương Quý phi kia đã quỳ hơn 2 canh giờ rồi, thật là quá đã con mắt !" Ngọc Nhi nói trước

"Mau mau, Viễn Hoa mau bưng trà ra" Nam Hậu khẩn trương

"Sao, kể ta nghe muội đã phạt những gì, lát ta nên làm gì đây"

"Huynh thật sự cần giáng Hương Quý phi xuống làm Phi, thậm chí là làm Tần"  Trạm Án Hoàng Quý phi lên tiếng

"Một câu, ta sẽ báo Tại Hưởng"

"Nam Hậu và Hoàng Thượng thực sự có tình cảm như vừa mới kết phu, mặn nồng vô cùng!"  Trạm Án Hoàng Quý phi nói đến đây vô cùng ngưỡng mộ

"Nghe nói hai người đang nhắc đến trẫm" Tại Hưởng từ ngoài đi vào

"Hoàng Thượng vạn an"  Trạm Án Hoàng Quý phi hành lễ

"Được đứng lên đi" Tại Hưởng đi tới chỗ y

"Sao Hương Quý phi lại quỳ bên ngoài vậy ? Trời vẫn còn se lạnh"

"Chưa ngồi xuống người liền hỏi han tới người kẻ đó?" Chung Quốc rất biết nắm tình thế, một công nhiều việc liền mở giọng dỗi người kia

"Trẫm đâu có, Quốc nhi người biết mà, ta chỉ muốn hỏi ..." Thấy y giận dỗi một chút Tại Hưởng liền sợ một phép

Nhìn hai con người trước mặt  Trạm Án Hoàng Quý phi ngồi đó mà che miệng cười, thực sự nhìn họ như đôi chim sẻ vậy, vô cùng đáng yêu

"Hoàng Thượng ..."

"Nàng nói đi" mắt Tại Hưởng vẫn dán lên người bên cạnh

"Hương Quý phi kia phạm thượng, ô mạt Nam Hậu thiếp đã cho phạt vả miệng 50 cái và quỳ 3 canh giờ, đang đợi Nam Hậu xem xét. Còn Thượng Tần có ý với thần thiếp, thần thiếp cũng đã cho vả miệng và quỳ trước Diên Hỉ Cung rồi" Mắt  Trạm Án Hoàng Quý phi có ý cười ra hiệu cho Nam Hậu bên cạnh

"Vả miệng ?"

"Sao, Hoàng Thượng liền thấy Hoàng Quý phi phán không đúng, xử không phân minh, quá nặng thì để ta bảo Hương Quý phi kia về cung." Chung Quốc thừa cơ đớp mồi cho đi hai kẻ làm chướng mắt

"Không không, ta thấy Hoàng Quý phi xử rất phải, còn nhẹ còn nhẹ." Thấy người trong lòng đổi cách nói chuyện, Hoàng Thượng lại run lên vài phần sợ hãi, có cơ hội liền dỗ dành

"Truyền chỉ !!" Nói là lập tức làm liền, Tại Hưởng không do dự truyền chỉ

"Hoàng Thượng truyền chỉ !"  Trạm Án Hoàng Quý phi cùng các nô tì bên cạnh hành lễ quỳ xuống

"Hương Quý phi nói năng xằng bậy, ô mạt Nam Hậu của trẫm, phạm trọng tội, nay còn lo chuyện hậu phi không tốt, giáng xuống làm Hương Phi ."

"Như vậy Nam Hậu của trẫm đã hài lòng ?" Nói xong liền nhẹ nhàng hỏi người bên cạnh

"Cũng được" Người này phồng má sao lại đáng yêu thế chứ !

"Hoàng Thượng vạn an, thần thiếp sẽ truyền chỉ!"

"Còn nữa ..."

_

Liên Khánh Cung ...

Nghiên phi là người không thích ồn ào, ngoài ra cũng chảng màng hậu cung, nơi đây hàng ngày yên ắng vô cùng.

"Mao ... Mao Quý nhân! Mao Quý nhân !!" Một thái giám hớt hải chạy vào

"Ồn ào cái gì !?" Nghiên Phi đang nghỉ trưa

"Nghiên Phi, Mao Quý nhân, Hoàng... Hoàng Thượng cho Nam Hậu .. Nam Hậu được toàn quyền xử chuyện Hậu cung"

"Trước giờ vẫn thế, có gì to tát, ngươi làm ta mất giấc!" Nghiên Phi khó chịu

"Không...Hương Quý phi và Thượng Tần gây chuyện, Hoàng Thượng giáng chức Hương Quý Phi thành Hương Phi, Thượng Tần bị vả miệng và quỳ. Nam Hậu được phép giáng chức và .. và phạt tội mà không cần qua lệnh Hoàng Thượng"

"Cái gì ?" Mao Quý nhân sốt sánh, Nghiên Phi tuy chẳng yêu thương đến Hoàng Thượng, người nàng để tâm là Mẫn Doãn Chính Gia Mẫn Doãn Kì kìa, nhưng vẫn khá bất ngờ. Không ngờ một nam nhân, lại có thể yêu một nam nhân khác nhiều đến như vậy.

"Ngươi hoảng loạn cái gì, nếu không gây họa, sẽ chẳng có sao" Nghiên phi bình tĩnh


(1464 từ ...

Au: :) oke i'm fine, tui đang học thêm ý mà vẫn viết hihi :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net