-35-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị hắn hành thêm mấy trận , tay chân nó rã rời không nhúc nhích nổi . Nằm trên giường mà miệng không ngừng rủa ai đó , ước chi hắn bị té dập mặt cho rồi .

RẦM!!

Nó giật mình bắn người . Không lẽ hắn té sao ? Có khi nào lời ước của nó được thực hiện chăng ? Đâu có còn tiếng dì Oh chạy tới .

Dì : Cậu có sao không ? Trời ơi mũi cậu chảy máu rồi kìa !

TH : Không sao .

Hắn chống gối đứng dậy , rồi tiến thẳng vào phòng bếp . Dì Oh nảy giờ muốn cười lắm mà không dám , lấy tay che miệng lại .

- Kì lạ , người cẩn thận như cậu ấy có bao giờ té đâu nhỉ .

Còn trong phòng dù cả người đang đau âm ĩ nhưng nó vẫn đủ sức để cười phá lên .

-Đáng đời !

Song nó quay người vớ lấy bộ đồ thun mà khi nãy hắn để sẵn tự mặc vào rồi hạ lưng xuống ,kéo chăn lên chuẩn bị ngủ vì vụ việc tối qua và sáng nay làm nó hơi mệt.

Chợp mắt được 15 phút . Bỗng có tiếng gõ cửa , hắn không thấy có động tĩnh gì liền đẩy cửa vào xem , ở mũi còn có một miếng băng keo cá nhân nằm ngang . Bỗng hắn sực ra , đây là phòng của hắn mà , muốn làm gì thì làm , hà cớ chi phải gõ cửa chứ ?

Đặt mâm thức ăn mới hâm lại trên chiếc bàn cạnh giường . Nghe được tiếng động , nó liền mắt nhắm mắt mở tỉnh dậy , thấy hắn đang ngồi bên mép giường , nó vội kéo chăn lên cổ trùm kín .

- Anh vào đây tính làm gì nữa ?

- Đương nhiên là........

Hắn giãn âm điệu lời nói , chống hai tay lên giường rồi cuối người xuống sát nó . Nó bất ngờ nhắm tịt mắt lại , đôi môi nhỏ vẫn còn đang đỏ tấy run rẩy.

- .....Ăn sáng .

Hắn lấy tay búng trán nó một cái rồi ngồi thẳng dậy . Nó cũng mở mắt rồi liếc xéo hắn  , nhìn qua bên mâm đồ ăn nóng hổi bụng nó lại sôi lên ùng ục . Nhưng nghĩ ra điều gì đó , nó lại không muốn ăn nữa mặc dù đang rất đói .

-Thôi . Bây giờ mà ăn sao mà tí ăn trưa được .

-Thì có sao ? Để anh dặn dì Oh nấu cơm trễ tí là được .

-Nhưng còn anh ?

-Chẳng phải mới ăn em đó sao ? Quên rồi à ?

Nó cau mày nhìn hắn cười nham hiểm . Tiện tay lấy cái gối đập vào người hắn . Hắn không đỡ mà vẫn cười tít mắt , nó không biết hắn hôm nay có bệnh không mà nảy giờ cứ cười suốt .

Cầm tô cháo nóng hổi lên , hắn xúc một muỗng rồi đưa lên gần miệng thổi cho nguội bớt rồi đưa muỗng cháo định đút nó ăn .

-Không cần. Em tự ăn được .

Nó xua tay định giựt tô cháo nhưng bị hắn ngăn cản ,hắn lắc đầu nhìn nó .

-Bây giờ em muốn anh đút tử tế hay đút bằng miệng ?

Nó hừ một cái , hắn đưa muỗng cháo lại gần hơn rồi hất cằm ,như hiểu ý nó liền mở hờ miệng ăn muỗng cháo đó .
Ăn được thêm mấy muỗng nữa thì hắn lại lên tiếng .

-Em ăn nhiều vào để mai mốt còn sinh bảo bối .

Hự ! Nó bị sặc vì câu nói nhức nhối vừa nãy . Hắn vội cầm ly nước ép đưa cho nó rồi còn vỗ vỗ lưng . Qua cơn nguy kịch , nó ngước đầu lên cau mày nhìn hắn .

-Anh nói cái khỉ gì vậy ?

-Thật mà . Người ta còn bảo cháo rất tốt cho thai nhi .

Nó trợn to mắt . Nhớ sực ra hình như hôm hắn không có dùng.....bao.....chết tiệt !

-Bây giờ làm sao ? Em còn phải đi học...

Nó như sắp khóc . Hắn thấy vẻ mặt lo sợ của nó lòng cũng có cảm giác đau đau nhưng vẫn giữ nụ cười hình hộp đó trên môi . Móc từ túi quần ra một vỉ thuốc rồi để trên bàn , nó tò mò cũng ngước theo mà nhìn .

- Đùa đấy . Thuốc tránh thai anh để trên bàn , ăn xong rồi uống hai viên , không có chuyện gì đâu .

Nó gườm hắn một cái đầy tức giận . Lấy tay nhéo người hắn

- Anh dám đùa kiểu đấy ? Được lắm !

Hắn nhăn mặt vì đau nhưng cũng không nói gì mà cười . Bỗng có tiếng chuông điện thoại hắn reo lên , chú tâm đọc số di dộng đang gọi ,hắn đứng phắt dậy rồi quay người bước đi không quên dặn dò nó .

-Anh nghe điện thoại một chút , em tự ăn được chứ ?

Nó gật gù xúc thêm một muỗng nữa rồi ăn . Hắn bước ra ngoài rồi đóng cửa phòng lại .

Hắn nhìn quanh rồi mới nhấc máy . Chất giọng điềm tĩnh đầu bên kia vang lên .

Ba TH : Con làm gì mà bắt máy lâu vậy ?

TH : Vào vấn để chính đi .

Ba TH : Được rồi . Tí nữa sẽ có người đưa một sấp hồ sơ cho con . Nhiệm vụ của con đơn giản lắm chỉ là đọc qua để nắm bắt tình hình hiện tại của công ti và kí một số bản báo cáo . Về việc nhận chức giám đốc ngày mai ta sẽ đưa người tới rước con vào công ti họp mặt . Con làm được đúng không ?

TH : Được . Cúp máy đây .

Hắn tắt cuộc gọi rồi đút vào túi quần . Khẽ thở dài . Thật ra lí do hắn luôn thờ ơ với mọi người và có vẻ ngoài lạnh lùng đều là do ba của hắn cả . Lúc hắn mới 12 tuổi, cũng là lúc mẹ hắn , cũng là người mà hắn kính trọng nhất lâm bệnh mà qua đời . Còn ba hắn ư ? Vừa mới chôn cất cho bà xong thì ông lại dẫn một người đàn bà khác về nhà ,còn nói với hắn đây sẽ là mẹ kế của hắn nữa chứ . Tuy bà mẹ kế này đối xử cũng rất tốt với hắn , nhưng hắn lại cảm giác không tự nhiên và nghĩ rằng bà ta đến đây chỉ vì đống tài sản của nhà mình . 2 năm sau hắn liền dọn ra chỗ khác tự lập và sinh sống . Lúc đó Jin thì đã đi du học còn Jungkook thì vẫn ở đó , Suga mới được ba hắn nhận về không được bao lâu vì hay tin bà mẹ kế không mang thai được . 

Hắn hít một hơi rồi mở cửa bước vào . Thấy nó vừa ăn xong đang uống thuốc , hắn cười nhẹ bước tới .

- Có chuyện gì rồi ?

- Không có gì đâu . Đừng bận tâm .

- Đừng hòng qua mặt em . Nhìn sắc mặt anh thế kia , biết là có chuyện rồi .

Nụ cười tắt hẳn . Hắn thở dài rồi chồm người tới ôm nó vào lòng .

- Aizzz Hanie à...sắp tới anh còn phải làm việc rồi vào công ti nhận chức nữa...có lẽ là sẽ không đủ thời gian bên cạnh em, có buồn không ?

- Không sao . Chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới , em chuẩn bị tinh thần cả rồi , yên tâm làm việc đi .

- Thật chứ ?

Hắn nới lỏng tay ra , hai tay vịn vai hơi đẩy người nó ra để mặt đối mặt .Nó gật đầu cười xòa .

-Nhưng vừa học và đi làm .Anh ổn chứ ?

Taehyung gật đầu , rồi tiến tới hôn lên môi nó , nó bất ngờ nhưng cũng chả giãy giụa nữa . Cũng như mọi lần , nụ hôn từ nhẹ nhàng đến mãnh liệt , nó khiến cho hắn cảm thấy cứ muốn mãi mãi chìm vào sự khoái cảm đó thôi .

Nhẹ nhàng lên nụ hôn ước át xuống cổ , rồi xương quai xanh , rồi mò mẫm xuống vùng đồi thịt thơm ngon .

- Taehyung ! Taehyung ! Dừng lại đi , anh có điện thoại kìa .

Hắn cau mày ngồi dậy , cầm điện thoại lên , bây giờ lại là một số lạ khác nữa , hắn đứng dậy rồi cười với nó .

-Em nghỉ tí đi . Anh ra ngoài trước .

Nó mặt vẫn còn nóng ran gật gật cái đầu . Hắn thì lại ra ngoài rồi đóng cửa lại nhấc máy . Đầu dây bên kia vang lên một giọng nam lạ lẫm.

- Cậu Taehyung, tôi là trợ lí của chủ tịch Kim , phiền cậu xuống nhà lấy đồ giúp tôi .

Títt..

-Hừ . 

Hắn gầm nhẹ rồi đút tay vào túi quần đi xuống lầu

-------------------------------

Phải nói là qua kì thi au biết ơn Wattpad ghê gớm 🤣 Nhờ viết truyện dài dài mà từ một đứa ngu văn lại thi văn được cao nhất khối 🤣 bất ngờ luôn á 🤣

À đúng rồi định ra một fic mới , mà không biết có ai ủng hộ không :(( cũng chưa biết nv nào cốt truyện sao . Nên có gì mấy bạn thích thể loại nào thì cmt au sẽ viết cho nhaa 🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net