Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TaeHyung làm gì khi JungKook trúng thuốc kích thích tình dục?

Đến khi JungKook dần hồi phục lại cũng là lúc sinh nhật của TaeHyung sắp diễn ra tại tiệc rượu mà anh SeokJin đã đưa em tới một lần. Em nghĩ hôm nay khá đông người và tất nhiên nó phải rất náo nhiệt và loạn lạc, thế nên em không muốn đi, nhưng anh SeokJin liên tục nài nỉ em bằng những lời đề nghị hấp dẫn, rằng nếu em đồng ý thì anh ấy sẽ làm miến trộn cho em suốt cả tuần, thậm chí là trả tiền sữa chuối khi em uống.

“Được thôi.”

JungKook chấp nhận thỏa thuận, đứng dậy đi thay đồ trước ánh mắt đau khổ của anh SeokJin vì nghĩ đến chuyện một ngày JungKook sẽ uống hơn 5 hộp sữa chuối, em còn tận dụng cơ hội đó mà đốt sạch tiền còn lại trong chiếc ví mỏng manh đó. Sao anh phải làm điều này cơ chứ?

Khi anh SeokJin đưa em tới thì các anh đều đã có mặt, hôm nay “bánh sữa” tạm đóng cửa để mọi người cùng thư giãn sau quãng thời gian tất cả đều mệt mỏi vì lo lắng cho JungKook. Còn TaeHyung mãi vẫn chưa xuất hiện, nhưng em lại không quan tâm nhân vật chính lắm.

“JungKook, ở đây đều là người quen của bọn anh, nên em ngồi yên nhé, bọn anh phải đón tiếp họ. Nếu có muốn đi đâu thì nhắn cho anh, anh sẽ đi với em.”

Anh NamJoon dặn dò trước lúc cầm cốc rượu cùng mọi người rời khỏi bàn, em lười biếng gật đầu và ngồi một mình. Chỉ vì những ngày tiếp theo sẽ được ăn uống thoải mái bằng tiền của anh SeokJin mà lúc này phải chịu đựng những tạp âm rót vào tai, em chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.

Không lâu sau có một người đàn ông đến mời rượu JungKook, anh ta là người Pháp, em cau mày, không hiểu anh ta nói gì nhưng em nghe được tên anh ta là Sorel. Nhìn bề ngoài anh ta có vẻ lịch thiệp nên em đã không chần chừ tiếp nhận như một phép lịch sự khi Sorel đưa về phía em, chắc là anh ta không dám xằng bậy khi các anh đang ở đây đâu.

“Jeon JungKook! Đừng!”

YoonGi giành lại cốc rượu bị em uống gần hết, đánh ánh mắt khó chịu đến Sorel như muốn giết anh ta rồi nói một loạt gì đó, đại khái là người của Kim TaeHyung, không nên liều lĩnh dụ dỗ như thế. Sorel nhún vai đứng dậy bỏ đi, YoonGi cau mày kéo em đi vào ngay căn phòng mà em với TaeHyung đã làm tình lần đầu tiên.

“JungKook, hắn thường tìm những cậu nhóc trông khá ổn như em để cùng lên giường, trong rượu của em có thuốc, em hiểu chứ? Là khách vip của bánh sữa nên sinh nhật JungKook cũng cần mời hắn, em biết ở nơi này không phải ai cũng có thể tin tưởng mà, nếu tôi không phát hiện kịp thì em có biết hắn sẽ làm gì không?”

“Th-thầy ơi... dường như, dường như em...”

Mặt JungKook nóng và đỏ bừng lên khi YoonGi chưa kịp nói hết những gì muốn nói. Anh hốt hoảng nhìn xung quanh tìm một thứ gì đó có thể trói em lại, cuối cùng phải rút đi dây thắt lưng của mình xích chặt cổ chân em trước khi em đứng ngồi không yên.

Các anh lần lượt chạy vào phòng khóa trái cửa, nhìn JungKook bắt đầu đổ mồ hôi và cọ xát hai chân đang bị trói, mắt em nhắm nghiền tự tìm cách cởi quần áo trên người. Cổ họng em gầm gừ và thở mạnh, khăn trải giường nhanh chóng nhăn nhúm bởi em liên tục cào cấu vào nó, vì không thỏa mãn mà vùng vẫy kịch liệt.

“Đừng ai đến gần em ấy.”

YoonGi ngăn cản anh NamJoon khi anh muốn đi lên xem tình trạng của JungKook. Loại thuốc Sorel dùng chắc chắn không hề nhẹ và dễ xử lý chút nào, JungKook sẽ trở thành thú dữ nếu như có ai đó mon men tới chịu đòn.

TaeHyung, cậu ở đâu?

Em đang bận, các anh và Jeon đi rồi à?

JungKook đã gặp Sorel...

Sao?!

TaeHyung ở đầu dây bên kia chửi thề một tiếng, YoonGi nghĩ rằng cậu ấy chỉ cần nghe đến tên của anh chàng người Pháp kia và JungKook thôi, cậu ấy sẽ bất chấp gạt bỏ hết mọi thứ dù cho có bận cách mấy đi nữa.

“Chúng ta nên làm gì với JungKook chứ? Nhìn em ấy có vẻ đau lắm...”

HoSeok lo lắng theo từng hành động của JungKook ở trên giường. Em đang quằn quại với nhiều xúc cảm và sự ham muốn tình dục đến mức cao trào trong người, cố chống chọi nó nhưng dường như không được. Em gào lên và khóc thét đến khan tiếng, khắp cơ thể nóng như lửa đốt, mọi thứ xung quanh mờ mịt trước mắt em và sự hưng phấn chết tiệt này làm em run rẩy không ngừng.

“Anh NamJoon... YoonGi, các anh... e-em không, kh-không...”

“Chúng ta không giúp được đâu NamJoon...”


“E-em chết mất... anh NamJoon, c-các anh... chỗ đó của em, kh-không ổn... e-em muốn làm tình... TaeHyung...”

TaeHyung đập cửa liên hồi, khi bước vào đã nghe thấy những từ ngữ hư hỏng của JungKook liên tục phát ra khi em vừa rên rỉ vừa tự vuốt ve cơ thể mình. Cậu ấy phát điên lên với việc đó, bước tới giơ bàn tay đặt trước ngực em, nghiêng đầu quan sát tình trạng của em rất lâu để biết rốt cuộc mức độ của thuốc cao đến đâu.

“T-TaeHyung, TaeHyung! Nhanh lên TaeHyung... Em không thể chịu nổi...”

JungKook nhìn thấy TaeHyung như liều thuốc giải, không cần biết trước đó như thế nào, em bật dậy quỳ gối đối diện với nơi đó của cậu ấy. Bằng một tốc độ nhanh nhất túm lấy cánh tay của TaeHyung muốn cậu ấy giúp em ở bên dưới, nhưng cậu ấy lại nghiến răng dùng hết sức rút ra rồi tát mạnh một bên mặt em trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

“Em khát tình sao?”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net