Ep 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

| Quay ngược thời gian một chút |

| Tối hôm trước |
                  Taehyung đang ngồi xem xem chép chép vài sổ sách quan trọng thì Đại Tổng Quản Hong từ bên ngoài bước vào cười cười nói với giọng cung kính:

   - Bệ hạ! Đã nửa canh Thân rồi đó ạ!

   - Thì sao?

   - Song Tần có mời Người sang ăn tối chung đó ạ, bây giờ trôi qua nửa canh rồi ạ...

                   Hắn nghe xong câu nói đó của Đại Tổng Quản Hong cây bút đang viết từng nét mực bỗng dưng ngừng lại. Taehyung ngước mặt lên, ánh mắt hổ khi nãy nhìn lên nhìn xuống theo các câu trong tấu chương vậy mà chưa được một khắc đã nhìn lấy bầu trời hoàng hôn ngoài kia, đăm chiêu suy nghĩ.

   - Trung Điện Jeon...Trung điện đã ăn tối chưa?

   - Cái này...thần cũng không biết nữa ạ! Giao Thái Điện suốt 12 canh giờ luôn đóng chặt cửa, chỉ trừ lúc Trung Điện đi học lễ nghi mới mở ra thôi ạ!_giọng có chút buồn

   - Haiz..._hắn bất lực, thở dài một cái rõ

   - Bệ hạ, nếu người không có ý muốn dùng bữa với Song Tần...hay là để thần cho người đem bữa tối lên ạ? Cả ngày hôm nay người không ăn gì rồi nếu bây giờ không ăn nữa thì có hơi...

   - Được rồi, cho người dọn lên đi, ta ăn!

                      Đại Tổng Quản vừa nghe hắn nói liền mừng rỡ hẳn ra nhanh chóng cho người mang đồ ăn vào. Các món đồ ăn, từng món một đặt lên bàn trước mặt hắn, Taehyung nhìn các món đồ ăn bé và hắn từng ăn với nhau dọn lên mà ngao ngán, đũa trên bàn cũng chẳng muốn cầm lên. Suốt gần một tuần qua, Jungkook mà nói là như đang giết hắn mà không cần dao vậy. Mọi hôm cứ trời mà xế chiều như thế này hắn và bé, cả hai đều sẽ cho người của mình sang bên tẩm điện của người kia để mời dùng bữa tối chung vậy mà bây giờ hôm nào cả hai cũng ăn riêng lẻ với nhau.

                Đại Tổng Quan Hong đứng bên cạnh hắn, ông nhìn thấy hắn ngồi sững người ra nhìn đồ ăn mà thắc mắc. Ông sợ mấy món sơn hào hải hắn nhìn thấy lạ sẽ chê không ăn nên ông đã cho Ngự Thiện phòng đặc biệt chuẩn bị mấy món hắn hay khen lấy khen để mỗi khi ăn cùng với bé vậy mà tại sao bây giờ món hắn yêu thích, hắn lại vẫn không ăn?

   - Bệ hạ à...đồ ăn...

   - Kêu người bỏ vào khay đi mang theo ta, ta muốn sang Giao Thái điện!

                 Hổ trắng đang im im không biết nghĩ gì mà phán hẳn một câu xanh rờn khiến Đại Tổng Quản Hong phút trước còn niềm nở mời hắn ăn phút sau mặt mày ngơ ngơ luôn. Ông chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Taehyung đã đi ra khỏi Tư Chính Điện, bản thân ông vừa cho người vào dọn bàn đồ ăn mang theo vừa vắt chân lên cổ mà chạy theo hắn.

   - Bệ hạ đợi thần...Bệ hạ làm ơn đợi thần với! Bệ hạ!

   - "Trung Điện Jeon, ta cưng Trung Điện, ta yêu Trung Điện nhưng không có nghĩa cái đầu ta Trung Điện có thể tùy tiện ngồi được! Ta là một Đại Vương cơ mà!"

                    Taehyung hùng hổ đi đến trước cửa Giao Thái điện, hắn mạnh tay gõ vào cửa từng cái vang lên tiếng rầm rầm. Giong hổ trắng của hắn lớn tiếng gầm lên kêu rõ địa vị lẫn họ tên của bé:

   - TRUNG ĐIỆN JEON JUNGKOOK, MAU MỞ CỬA CHO TA!...TRUNG ĐIỆN!! TRUNG ĐIỆN JEONNN

   - Trung Điện hình như là Đại Vương tức giận rồi, chúng ta nên làm gì đây ạ?

   - Hmm Kệ đi, đừng mở cửa, lâu lâu để Đại Vương luyện giọng một bữa!... ưm cà rốt xào ngon thật!

                     Thỏ nhỏ nói xong đưa đôi đũa bạc lên gắp lấy cà rốt xào lên ăn ngon lành, bên tai như giả điếc với âm thanh gầm gừ ngoài kia.

                    Hổ trắng đứng la lối một lúc cũng được hơn 15 phút, giọng như muốn khàn đi thế mà bên trong chẳng ai mở cửa ra đón tiếp hắn, kể cả bé. Điều này khiến hắn tức lại càng thêm tức, mặt tươi rói mọi ngày giờ trở nên đen xì như đít nồi. Được nếu hắn hét lớn đến thế, bé không cho người thì hắn sẽ dùng chiêu cuối vậy!

   - TRUNG ĐIỆN JEON! NẾU TRUNG ĐIỆN KHÔNG RA MỞ CỦA THÌ TA...TA...TA SẼ ĐỨNG ĐÂY LUÔN!... ĐÚNG, TA SẼ ĐỨNG ĐÂY ĐẾN CHẾT LUÔN ĐÓ!

                   Tất cả mọi người, trong đó có Jungkook đang dùng bữa trong tẩm điện, khi nghe hắn nói hết vế nếu cứ tưởng hắn sẽ làm cái gì đó ghê lắm chẳng hạn như: "Ta sẽ phế Trung Điện", "Ta sẽ cho người phá cửa vào", hay nhiều thứ khá nữa. Vậy mà ai ngờ hắn lại buông một câu khiến tất cả đều mém bật ngửa. Chiêu cuối này của hắn quả là hảo!

   - Đại Vương! Thần thiếp tìm Người nãy giờ!

                Taehyung đang đứng nhìn chăm chăm vào cửa gỗ với ánh mắt kiên quyết thì từ xa một nữ nhân chạy đến. Nữ nhân này không mang trong mình nhan sắc sắc xảo đẹp như Jang Chiêu Nghi lúc trước nhưng cũng không mang nhan sắc đáng yêu, ngây ngô như bé mà mang một nhan sắc mà nữ nhân này mang một nhan sắc ôn hòa, hiền từ. Thấy nữ nhân ấy chạy đến hắn liền cất lên một tiếng:

   - Song Tần...

   - Đại Vương...sao người lại đứng ở đây vậy ạ? Trời trở gió rồi Người đứng đây sẽ bị cảm mất! Đại Vương hay là Người sang tiểu điện Kang Yong của thần thiếp bên cạnh trốn lạnh một lát đi ạ!_lấy áo choàng khoác cho hắn_Thần thiếp sẽ cho người đứng đây canh cho ạ!

   - Không! Ta muốn ở đây...Ta muốn gặp Trung Điện!

   - Bệ hạ, thần thấy... Song Tần nói đúng hay chúng ta sang Kang Yong điện một lát đi, trời lại trở gió thu rồi đó ạ!_Đại Tổng Quản Hong lo lắng lên tiếng.

                   Taehyung nghe hai người họ thi nhau lên tiếng lo lắng mà thở dài, bản thân miễn cưỡng sang đấy xem như để bớt được một cái ồn nhức đầu. Hắn ngồi trong tiểu điện ánh mắt cứ nhìn qua nóc tẩm điện lớn của bé.

   - Đại Vương, thần thiếp nghĩ Trung Điện sẽ hết giận sớm thôi, Người không cần quá lo lắng đâu!_bưng mâm trà vào.

   - Sao ngươi biết Trung Điện sẽ hết giận sớm?

   - Vì dạo này thần thiếp thấy Trung Điện có tâm trạng tốt lắm...À mới ngày hôm qua, thần thiếp còn thấy Trung Điện đi tìm mấy loại hoa để làm tinh dầu thơm mới nữa đó ạ! Trông Trung Điện có vẻ vui lắm!_rót trà.

   - Làm tinh dầu thơm mới? Chẳng phải nào giờ Trung Điện thích mùi tinh dầu gỗ ta cho người mang tới sao?

   - Thần không biết nữa nhưng mà Đại Vương à, có ai yêu thích "một" thứ gì đó đến cả đời đâu ạ! Có lẽ Trung Điện đã tìm được một "tinh dầu mới" thơm hơn nên mới như vậy...Trung Điện còn trẻ mà nên chắc không tránh được việc có mới nới cũ..._đẩy nhẹ ly trà về phía hắn, cười nhẹ.

   - Nàng như thế là có ý gì?_hắn nhếch bên mày lên

   - Thần thiếp có ý gì đâu ạ? Nhưng mà thần thiếp nói như thế chắc Đại Vương đã hiểu rồi đúng không ạ?_cười tươi

| Quay lại hiện tại nào |
   - Ta muốn ở một mình một chút...Trung Điện ngoan...Đừng đi theo ta!

                  Taehyung nói xong nhìn về phía bé, khóe môi cố gượng lên khẽ tạo một nụ cười ôn nhu trấn an bé. Hắn bước xuống bật thềm, đưa chân xỏ vào đôi giày chỉ vàng của mình rồi không nhanh không chậm đưa tay lên đóng cửa gỗ lại. Cánh cửa gỗ từ từ đóng lại, một tiếng cạch vừa vang lên thì giọt nước mắt hắn cố giữ nơi khóe mắt cũng vừa hay rơi xuống bật thềm để giày.

   - "Trung Điện Jeon, đoạn tình cảm của hai chúng ta...chỉ đến đây thôi sao?"

________________________
• Haloo hăn mới đi tiêm vacxin về nên trường cho nghỉ một ngày, hăn liền viết ep mới cho mấy bạn đó🤧♥️ Hăn iu mấy bạn quá rồi~~

• Ep hơi này hơi ngược Kim xíu nhm ep sau sẽ ngọt quắn quéo nhaaa 😉🤍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net