Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kim Taeyeon là chúa trung thành với điện thoại, cái smartphone của cô đang xài thuộc dạng cổ nhất trong thị trường điện thoại hiện nay. Chẳng phải Kim Taeyeon nghèo khổ không có tiền đổi dế xịn, lương hiện tại của cô đủ sức mua đến chục cái Iphone 7 ngoài kia, nhưng là cái điện thoại cô đang sử dụng có rất nhiều kỉ niệm cùng cô. Nó chính là thứ Kim Taeyeon mua khi lãnh được tháng lương đầu tiên, là thứ cứu mạng Taeyeon vào 5 năm trước.

Nhắc đến chuyện điện thoại cứu cô cũng thật là quá thần kỳ, khi đó cô bị một bọn xấu chặn được cướp tiền, cũng may là cái điện thoại đột nhiên vang lên tiếng còi của cảnh sát khiến bọn xấu kia sợ mà chạy tán loạn, cô vì thế may mắn thoát nạn.

Hôm nay là kỉ niệm 5 năm điện thoại ở bên cạnh Taeyeon, cô thay cho nó một cái ốp lưng thật bắt mắt, đem nó ra sông Hàn, quyết tâm chụp một tấm làm kỉ niệm cho cô và điện thoại.

"Người yêu, cưng theo Tae 5 năm rồi, chuyện gì cũng cùng Tae trải qua, bởi vậy Tae rất thương cưng, cho nên cưng không được rời khỏi Tae, không có được bệnh tật gì để Tae lo lắng có biết không"

Taeyeon mở camera quay lại những điều mình vừa nói, đang lúc tươi cười đưa điện thoại lên thì trượt tay khiến nó rơi tỏm xuống sông.

"Trời ơi! Chết người yêu tôi rồi!"

Kim Taeyeon hốt hoảng phóng xuống sông, cố lặn tìm cho được smartphone cục cưng nhưng nó lại chìm đi đâu mất.

Bất lực, Kim Taeyeon đi lại lên bờ, buồn rầu ngồi thụp xuống đất. Xong rồi, ngày này năm sau chính là kỉ niệm 1 năm mất nhau của Taeyeon và smartphone cục cưng.

"Cưng đi xa quá, cưng đi xa Tae quá huhu..."

Kim Taeyeon ôm một bụng đau thương mà cất bước quay về nhà.

-------------------------------

Kim Taeyeon chán nản mở cửa, vừa bước vào trong nhà đã nghe thấy mùi thức ăn thơm phức, cô hiếu kỳ đi xuống nhà bếp.
Khi trông thấy một cô gái đang đứng nấu nướng gì đó thì giật mình hét toáng lên.

"Có trộm! Có trộm!"

Cô gái nghe được tiếng hét liền xoay người lại. Trái ngược với dáng vẻ sợ hãi của Taeyeon, nàng khuôn mặt bình thản, tắt bếp, đi đến chỗ cô.

"Taeyeon về rồi. Em đợi Taeyeon nãy giờ luôn đó."

Cô gái nói một cách đáng yêu, đồng thời mỉm cười kéo Taeyeon đứng dậy. Lúc này họ Kim mới để ý bộ quần áo cô gái ấy đang mặc hoạ tiết vô cùng giống với cái ốp lưng của smartphone cục cưng.

Ôi, smartphone cục cưng của Taeyeon...! Cô nhớ đến liền cảm thấy đau lòng.

"Cô là ai mà ở trong nhà tôi vậy?"

Taeyeon nhíu mày nhìn nàng.

"Em là smartphone của Tae đây mà. Tae nhìn không ra em sao?"

Nàng thản nhiên nói một điều vô cùng vô lý.

Kim Taeyeon tiến lên đưa tay sờ trán cô gái nọ rồi kiểm tra nhiệt độ so với trán mình. Không có sốt.

"Cái này là mấy ngón tay?"

Taeyeon đưa ngón tay trỏ ra trước mặt, Tiffany tức thì đáp ngay.

"Một."

Đầu óc bình thường!

Vậy hà cớ gì lại ăn nói hoang đường như vậy?

"Cô có phân biệt được giữa con người và cái smartphone không? Cô là con người đó cô hai à. Mà smartphone của tôi cũng bỏ theo vua thủy tề rồi, cô ở đâu chui ra nhận bậy nhận bạ vậy hả?"

Taeyeon vừa dứt lời Tiffany đã ôm lấy mặt cô, bắt cô nhìn sâu vào mắt nàng. Kim Taeyeon thấy trong đôi mắt kia đột nhiên phát ra một thứ ánh sáng màu lam.

"Ngày 6 tháng 9 năm 2015, Taeyeon dùng smartphone lần đầu tiên vào trang web Yuri xem một đoạn H dài 6 phút. Ngày 9 tháng 6 năm 2016 dùng smartphone nhắn tin cho crush với nội dung "tôi thích em" nhưng gởi nhầm số, kết quả bị nghe chửi cả buổi tối hôm đó. Ngày 27 tháng 8 cùng năm, Tae dùng smartphone ghi âm bài hát "Rain" gửi cho cuộc thi The Voice nhưng do hát hay quá khiến ban tổ chức nghĩ Tae chỉnh giọng nên không chọn Tae. Ngày..."

"Đủ rồi!"

Kim Taeyeon cắt ngang lời nói của nàng.

Những chuyện này chỉ có cô và smartphone cục cưng mới biết được mà thôi. Taeyeon bắt đầu tin vào lời cô gái kia nói. Nhưng nếu cô ấy thật sự là smartphone cục cưng thì bằng cách nào biến ra được hình dạng con người thế kia?

"Cô thật sự là smartphone của tôi sao?"

Kim Taeyeon nuốt khan một tiếng.

"Phải là em, sau khi bị Tae làm rơi xuống nước em đột nhiên được một phép màu biến thành hình dạng con người rồi mang em đến đây."

Smartphone ôm lấy Taeyeon, cảm giác gần gũi khiến lòng cô trở nên ấm áp lạ thường. Cô đã tin tưởng nhưng vẫn thấy chuyện này quá sức hư cấu.

"Tôi thấy nó ảo diệu làm sao đấy. Smartphone mà có thể biến thành con người sao?"

"Em cũng không thể tin nhưng sự thật là vậy. Có lẽ Chúa muốn em đem đến điều tốt đẹp gì đó cho Taeyeon thông qua hình dạng này."

"Ủa smartphone mà cũng biết nói mấy câu sến súa này nữa sao?"

Taeyeon đẩy smartphone ra, nàng cười đưa tay gõ lên trán cô một cái.

"Smartphone cập nhật thông tin từ /p>

Kim Taeyeon gật gù. Đúng thật ha. Bây giờ điện thoại có khi còn thông minh hơn con người nữa.

"Phải rồi. Vậy về sau em sẽ ở cùng tôi sao?"

Taeyeon có chút hào hứng trước suy nghĩ kia. Cô nhìn qua smartphone một lượt. Không ngờ khi biến thành người lại đẹp như vậy nha.

"Dĩ nhiên, Tae là chủ nhân của em mà. Nhưng trước tiên em muốn có một cái tên đã."

Ở chung với Kim Taeyeon 5 năm, người kia chỉ gọi nàng là người yêu ngoài ra không có bất cứ tên gì khác nữa. Lần này biến thành người, nàng muốn Kim Taeyeon đặt cho mình một cái tên thật hay để ghi nhớ.

"Tên sao?"

Taeyeon gãi cằm, suy nghĩ hồi lâu rồi à lên một tiếng.

"Em giống như được Chúa ban xuống trần nên tôi gọi em là Tiffany nhé. Còn họ sẽ là tên hãng điện thoại sản xuất ra em. Tiffany Hwang em thấy tên này có được không?"

"Tên rất hay, vậy từ nay em sẽ là Tiffany Hwang."

----------------------------------------

Cái này tầm 3,4 chương thôi, chủ yếu hài và hường =)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net