#14 Nợ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: OOC

Tag: R18, bạo lực, máu me, ngôn từ thô tục.

Author: Sen

Yakuza! Taiju x Designer! Mitsuya

Trả nợ máu thôi.

.

.

.

Một tiếng cạch vang lên kèm theo đó là tiếng bước chân. Ba người bọn họ bước vào trong căn phòng. Mitsuya bất tri bất giác nhìn về phía hai người, cùng lúc chạm phải ánh mắt cháy bỏng của hắn đang đặt lên người mình. Cậu luống cuống tránh né ánh mắt đối phương.

Taiju đột ngột đứng dậy khỏi ghế, không nhanh không chậm sải bước thật lớn về phía bọn họ. Tiếng bước chân của hắn càng gần, nhịp tim cậu đập càng nhanh.

Hắn tiến về phía cậu, khụyu một chân xuống. Bàn tay to lớn, thô ráp dịu dàng vuốt ve một bên má khiến cậu không khỏi có chút ngại ngùng. Khuôn mày hắn dãn ra, vẻ mặt trước giờ luôn là một bộ dáng lạnh lùng, cương nghị nay ôn hòa hơn trước.

- Chào buổi sáng. Thật tốt khi em đã tỉnh.

- C...Chào buổi sáng.

Mitsuya ấp úng đáp lại. Đôi mắt hắn vẫn nhìn cậu không rời khiến lòng cậu có chút rộn rạo.

- Đã đỡ hơn chưa?

- Cũng đã tốt hơn rồi.

Taiju khẽ gật đầu sau khi nghe câu trả lời của cậu. Hắn luồn tay xuống dưới chân cậu, tay còn lại vòng xuống dưới tay, chẳng tốn chút sức lực nào mà bế bổng cậu lên, ôm trọn vào lòng. Mitsuya ban đầu còn có chút luống cuống do bất ngờ, giây sau liên ngoan ngoãn theo thói quen vòng tay qua cổ hắn. Taiju một bụng vui vẻ ôm cục bông nhỏ của hắn quay về chỗ cũ, ngồi xuống ghế rồi để Mitsuya yên vị trong lòng mình.

Kokonoi đẩy chiếc xe lăn cất gọn vào một góc rồi cùng Inui lặng lẽ đi ra phía sau hắn, thành thục đứng nghiêm chỉnh như bọn gã thường làm.

Vị khách còn lại chống cằm thích thú nhìn sinh vật nhỏ ngồi trong lòng thằng bạn mình. Mitsuya cảm nhận được ánh nhìn của anh cũng hơi khó chịu. Cậu dè chừng đánh giá anh một lượt. Do ban nãy anh ta ngồi quay lưng với cửa nên cậu chưa thể nhìn rõ đối phương. Sau khi được hắn bế tới ngồi đối diện,  cậu mới dịp được nhìn kỹ.

Một gã đàn ông người ngoại quốc với dáng người cao ráo. Khuôn mặt điển trai, sống mũi cao, đôi môi mỏng luôn nở nụ cười mà theo cậu là "không đứng đắn". Đôi mắt xanh lam trong vắt như màu của aquamarine cùng mái tóc vàng như màu nắng. Thân mặc bộ âu phục, cúc áo mở ba cái tạo cảm giác có chút phóng túng.

- Chào cậu. Lần đầu gặp mặt. Tôi là Matthew, no 3 của WT hay còn gọi là Black. Gọi là Matt cũng được.

Mitsuya nhìn bàn tay đang giơ ra trước mặt mình. Cậu chần chừ không biết phải làm sao thì phía sau lưng liền cảm thấy một cảm giác ấm áp. Taiju chậm rãi vuốt ve tấm lưng nhỏ gầy, nhẹ giọng an ủi:

- Bạn tôi. Cậu ta không phải người xấu.

Nỗi lo trong lòng Mitsuya được xoa dịu phần nào. Cậu giơ tay ra. Đối phương thấy vậy liền hồ hởi nắm lấy bàn tay Mitsuya, tươi cười bắt tay cậu.

- Không cần ngại, sau này cũng là chỗ quen cả.

- Ừm...Mong anh chiếu cố.

- Mitsuya cậu thấy đấy, tay cậu vừa trắng lại nhỏ, ngón tay thon dài. Tôi tự hỏi rằng mọi nhà thiết kế đều có bàn tay đẹp như vậy sao.

- D...Dạ?

Mitsuya ngẩn người trước câu hỏi bất chợt này của Matt trong khi anh ta vẫn còn nắm tay cậu mà thao thao bất tuyệt. Hai mắt anh cứ nhìn chằm chằm tay cậu, lật qua lật lại như thể bản thân đang ngắm một thứ gì mới mẻ lắm.

- Khi nào cậu và Taiju kết hôn thì nhớ báo tôi, đại gia tôi đây nhất định sẽ đích thân chọn cho cậu món trang sức tuyệt vời nhất làm quà cưới. Nào cậu nói anh giai nghe xem cậu thích cái gì, kim cương hay ruby? Hay thạch...

Cái miệng xinh đẹp của Matt đang còn muốn nói tiếp liền bị ánh mắt đầy "thâm tình" của Taiju làm cho ngoan ngoãn ngậm lại, tay cũng tự động thu về.

- Khụ...Khụ quay lại vấn đề chính thôi nhỉ?

Anh ho khan vài cái, lại ngả lưng về phía sau. Vẻ mặt vô tội hướng về phía hắn. Mày mau mau thu cái ánh mắt đó đi, tao thả vợ mày ra rồi đó. Cái đồ có sắc quên bạn, uổng công tao ngày bé chia sữa cho mày uống.

Taiju đương nhiên biết anh đang nghĩ gì nhưng hắn cũng chẳng buồn quan tâm. Hắn quay đầu về phía Inui ở phía sau.

- Inui. Koko.

- Có tôi/ Đây boss.

Inui và Kokonoi nghe hắn gọi liền quay sang, hai tay vẫn nghiêm chỉnh chắp sau lưng.

- Làm theo những gì tao đã dặn.

- Rõ/Okay boss.

Cả hai nhận lệnh, cúi gập người một góc 90 độ rồi lui ra bên ngoài. Mitsuya im lặng nhìn hai bóng hình biến mất sau cánh cửa lớn rồi lại nhìn Matt ở đối diện. Chỉ thấy anh ta rót thêm cho bản thân một ly rượu rồi gác chân lên bàn, bộ dáng tự nhiên như ở nhà.

- Thế là mày đã quyết định sẽ xử lý như nào rồi sao?

Hắn khẽ lắc đầu, cúi xuống nhìn cậu rồi mỉm cười.

- Không hẳn, vẫn là theo ý Takashi.

Đôi mắt hổ phách của hắn xoáy sâu vào trong mắt cậu, như thể hắn đang đi vào trong tâm trí, từng chút, từng chút nhìn thấu lòng cậu. Chẳng hiểu sao dù cho Taiju có đang mỉm cười thì Mitsuya vẫn cảm thấy nụ cười đó khiến lòng cậu bất an. Cảm giác giống như chuyện sắp xảy ra sẽ khiến cậu không thể quên.

Chưa đầy 15 phút sau, cánh cửa lại được mở ra. Inui bước vào trong, theo sau là hai tên đàn em đang vác theo một người đàn ông. Hai người họ đem gã đàn ông đó tới chính giữa căn phòng, không chút kiêng nể mà ném gã xuống sàn. Cơ thể va chạm mạnh với nền gạch lạnh lẽo khiến gã rên rỉ một cách đau đớn.

Hai mắt Mitsuya mở lớn. Cậu nhận ra người phía trước là ai. Dù cho bây giờ trên người gã chi chít những vết thương, người ngợm cùng quần áo bẩn thỉu, tóc tai bù xù thì cậu cũng không thể nào quên được gã đàn ông từng khiến cậu phải chịu đau đớn và nhục nhã.

Hai tay cậu run rẩy, nắm chặt gấu áo. Sau lưng toát mồ hôi lạnh, lồng ngực cảm thấy hít thở khó khăn. Bây giờ trong lòng cậu chỉ có oán hận cùng tức giận. Inui đến gần từ lúc nào cũng chẳng biết, cùng hắn trao đổi cái gì cũng chẳng nghe. Hai mắt nhìn chằm chằm vào gã đàn ông đang nằm trên sàn nhà.

Chỉ khi Taiju bế cậu đặt sang một bên, Mitsuya mới quay trở về hiện thực. Hắn đứng dậy, đem áo khoác cùng cà vạt cởi bỏ rồi ném cho Inui cầm, hai ống tay áo cũng bị hắn xắn đến khuỷu tay. Kokonoi không biết là đến từ lúc nào, trên tay còn xách theo một túi đồ. Mitsuya tò mò nhìn gã.

- Cái gì vậy Kokonoi?

- Đồ chơi đó.

Kokonoi hí hửng đáp, tay gã nhanh nhẹn lôi những thứ từ trong túi ra rồi xếp gọn lên bàn. Mặt Mitsuya dần chuyển sang trắng khi nhìn những món "đồ chơi" mà gã bày ra. Nào là súng lục, nào là dao găm, đoản đao,..., cả katana cũng có. Đồ chơi gì chứ?! Dụng cụ giết người thì có!

Trái ngược với Mitsuya thì Matt lại vui vẻ cầm lấy một khẩu súng lên nghịch như thể nó là một món đồ chơi thật sự. Kokonoi cũng chẳng thèm để ý tới anh ta, một mặt cung kính với Taiju, tay hướng về chỗ vũ khí được gã bày sẵn.

- Mời boss.

Mitsuya vẫn còn đang hoang mang. Cậu nhìn hắn im lặng tiến tới chỗ bàn vũ khí, khoanh tay đứng nhìn một lúc. Sau đó hắn cúi người, cầm lên thanh katana duy nhất ở đó. Mitsuya nín thở nhìn theo từng hành động của hắn.

" Anh ấy định làm gì với nó? "

Taiju tiến về phía Gabriel. Inui liền ra lệnh cho thuộc hạ dựng gã ngồi dậy. Ánh mắt gã tràn ý hận nhìn hắn. Mặc dù biết bản thân đang ở trong tình cảnh nào nhưng gã vẫn là cứng mồm, cứng miệng.

- Chỉ vì một tên đàn ông mà tính toán lẫn nhau vậy sao? Chẳng phải mày muốn là có thể kiếm được một người khác sao? Chuyện gì muốn làm đều đã làm rồi, mày làm vậy ...Hự!!!

Lời chưa dứt liền bị Inui đá một cái vào đầu. Gã đau đớn nôn ra một bãi máu, máu mũi bắt đầu chảy ra, răng có lẽ sắp gãy vài cái. Inui khinh thường nhìn xuống bộ dạng thê thảm của gã.

- Mày không có quyền lên tiếng ở đây đồ chuột nhắt.

Gabriel khó khăn hô hấp. Máu từ miệng chảy càng nhiều. Hai mắt hiện tia máu, trừng lớn nhìn về phía đối phương. Inui cũng chẳng hề sợ mà trực tiếp nhìn thẳng vào gã.

- Mày...

- Ðủ rồi.

Taiju lên tiếng đánh gãy lời gã. Inui biết ý liền tự động lùi sang một bên, để hai người bọn hắn đối mặt nhau.

- Thứ cặn bã thảm hại như mày mà vẫn còn tâm trạng để cãi nhau với thuộc hạ của tao nhỉ White?

Taiju chống hông đứng nhìn gã một cách mỉa mai. Gabriel như điếc không sợ súng. Trong cơn hô hấp đầy khó khãn, gã miễn cưỡng rặn ra một nụ cười mỉa mai mà đáp trả hắn.

- Vậy mà thứ cặn bã như tao lại có thể động vào "đồ" của mày đấy Shiba.

Hắn im lặng một hồi. Sau đó liền gọi Mitsuya nãy giờ ngồi ở ghế sofa.

- Takashi.

- V...vâng?

Cậu lo lắng đáp.

- Lại đây.

Một câu nói đơn giản nhưng lại giống như một mệnh lệnh khiến cậu không thể không nghe theo. Mitsuya chậm chạp tiến lại gần.

- Cầm lấy.

Hắn đưa thanh katana cho cậu. Mitsuya ngoan ngoãn cầm lấy. Bỗng hắn hỏi:

- Là bàn tay nào của gã chạm vào người em?

Mitsuya ngẩn người. Những kí ức ám ảnh đầy nhục nhã lại hiện về. Nỗi oán hận lại trỗi dậy, cậu nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ. Đôi đồng tử thạch anh tím căm phẫn nhìn về phía trước.

- Là. Tay. Phải. ạ!

Taiju gật đầu trước câu trả lời của cậu. Hắn rút kiếm rồi tiến lại gần gã. Hai tên thuộc hạ hiểu ý liền dựng Gabriel ngồi dậy. Một tên giữ chặt người gã, còn một tên giữ lấy cánh tay phải gã. Hắn bắt đầu thủ thế. Hai tay nắm chắc chuôi kiếm rồi giơ cao. Gabriel lúc này mới nhận thức được nguy hiểm, tiếng chuông cảnh báo cái chết vang vọng trong đầu gã. Gã phải làm gì đó nếu không cái mạng này cũng chẳng giữ nổi.

- Anh định làm gì thế Taiju?

Mitsuya kinh hãi nhìn hắn, tay nắm chặt vỏ kiếm. Chẳng lẽ hắn định...

- Tay nào dám chạm vào em, tôi sẽ loại bỏ hết.

Đôi mắt hổ phách đem theo ánh nhìn lạnh lẽo liếc xuống phía dưới, như con thú săn mồi nhìn thẳng vào con mồi của hắn.

- N...Này...này Shiba! Mày không định chặt tay tao thật đấy chứ? Mày định phá nát mối giao hảo giữa hai bang à? 

Nhìn thấy hắn có dấu hiệu dừng lại, gã tiếp tục nói.

- Hai bên đều đã thỏa thuận không tự ý xử lý người của đối phương nếu không có sự cho phép của ông chủ bên đó. Mày cũng rõ mà phải không Shiba?

Hắn nhíu mày. Gabriel hài lòng trước thái độ này. Giao kèo giữa hai bên đã kéo dài suốt mấy chục năm, hắn đương nhiên sẽ không chỉ vì một tên nhãi nhép mà hủy đi.

- Tự ý đánh thuộc hạ của tao, bắt giam và đánh đập tao mấy ngày và bây giờ còn muốn lấy tay tao? Cái này không phải là mày đang tự ý phá luật à? Huống chi lại còn trước mặt thiếu gia của WT?

Gabriel được đà liền lấn tới. Gã vừa giương nụ cười đắc thắng vừa quay sang nhìn Matt đang lười biếng nằm trên sofa. Mitsuya lập tức nhận ra điều gì đó. Chủ ý của gã ta rất rõ ràng. Trước mặt cốt cán của WT lại ngang nhiên tra tấn gã, đây chẳng khác nào thể hiện rằng Taiju cố tình phá bỏ giao kèo giữa hai bên. Gã ta muốn đưa hắn vào thế khó.

Taiju buộc phải chọn một trong hai: Thả Gabriel đi và cậu phải chịu nỗi nhục này mãi mãi hoặc là giao kèo giữa bên bị phá bỏ, từ bạn thành thù.

- Matt. Nói gã nghe đi.

Vừa lúc Gabriel âm thầm thở phào, Taiju lại cất tiếng. Matt hiểu ý hắn. Anh ngồi dậy, chống một tay lên tay vịn sofa. Tay còn lại nghịch nghịch mấy sợi tóc.

- À~ Chuyện là thế này. Mày bị trục xuất khỏi bang rồi nhé.

- Cái gì?

Hai mắt Gabriel trợn lớn. Đây chắc hẳn là một trò đùa. Tên khốn Matt này luôn không vừa mắt gã. Chắc chắn là anh ta đang đùa.

- Mày đừng có đùa...

- Tao không đùa. Mày bị ông già nhà tao đá đít đi rồi đấy. Tin chuẩn nhé con trai.

Matt không chút thương tiếc mà dập nát hi vọng cuối cùng của gã. Anh giờ đây cảm thấy thật sảng khoái. Cái gai trong mắt suốt mấy năm trời cuối cùng cũng tiễn đi được.

- TAO KHÔNG TIN!! CHẮC CHẮN ĐÂY LÀ TRÒ MÀY BÀY RA!! THẰNG KHỐN!!

Gã điên loạn gào thét, mắng chửi. Matt ngoáy ngoáy lỗ tai làm bộ không muốn nghe. Không tin thì thôi thiếu gia tao đây cũng lười quản. Mitsuya quay sang nhìn Kokonoi.

- Nếu như vậy có nghĩa là...

- Nghĩa là Boss toàn quyền xử lý gã.

Kokonoi gật đầu đáp. Từ hôm đưa Mitsuya về, Taiju đã lập tức sai Kokonoi thu thập toàn bộ bằng chứng, đồng thời liên lạc gấp với bên kia về vấn đề này. Tất cả đều hoàn tất ngay trong ngày. Sau đó hắn mới ra lệnh giam giữ và tra tấn Gabriel, đều không ảnh hưởng tới giao kèo của hai bang. Dù vậy Mitsuya vẫn chưa thể nào yên tâm. Cơn giận của hắn có vẻ khó nguôi ngoai.

Căn phòng ngập tràn tiếng gào thét điên loạn của gã đàn ông.

* bộp *

Bỗng có tiếng của một vật nào đó rơi xuống sàn nhà vang lên. Tất cả đều im lặng nhìn vật thể lăn lóc dưới nền gạch lạnh lẽo.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Tầm nhìn của Mitsuya dần chìm trong sắc đỏ rực rỡ.

Máu ở mọi nơi.

Máu chảy trên cánh tay gã, trên bàn tay lạnh lẽo trên sàn. Máu chảy xuống sàn nhà, lan ra khắp nơi.

Nó dính lên quần áo gã đàn ông đang quằn quại vì đau đớn, dính lên người hai tên thuộc hạ.

Inui cầm một miếng vải tới gần, cẩn thận cầm máu cho gã.

Mitsuya kinh hãi nhìn khung cảnh trước mặt. Sắc đỏ của máu nổi bật giữa căn phòng mang tông trắng làm chủ đạo, như những đóa sơn trà trên nền tuyết trắng. Cậu lại nhìn xuống vật nằm giữa vũng máu đỏ tươi kia. Mitsuya lập tức cảm thấy buồn nôn. Cậu ngã khuỵu xuống nôn khan vài cái. Toàn thân run rẩy không ngừng, đồng tử co giãn. Nước mắt rơi trên khuôn mặt anh tuấn.

Sự sợ hãi lan tỏa khắp cơ thể. Cậu muốn gã bị trừng phạt, muốn gã phải trả giá, cùng lắm là đánh gãy tay gã nhưng cậu hoàn toàn không ngờ Taiju sẽ chặt đứt bàn tay của một người ngay trước mặt cậu. Kokonoi cùng Inui đã từng nhắc nhở cậu rằng xã hội này có bao nhiêu sự dơ bẩn cùng tàn bạo nhưng Mitsuya vẫn là không thể thích ứng được.

- Takashi.

Hắn lần nữa gọi tên cậu, kèm theo đó là giọng cười trầm ấm đặc trưng. Cậu ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn.

- Trò chơi mới chỉ bắt đầu thôi.

Hắn một thân tây trang đứng trên vũng máu, trên tay là thanh kiếm đã chém đứt tay gã. Khuôn mặt điển trai bị thứ chất lỏng vấy bẩn. Một nụ cười nở trên môi. Dưới ánh đèn trần, Mitsuya như nhìn thấy được một con người khác của hắn.

Một nhân cách tàn bạo cùng điên loạn.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

To be còn tình yêu <3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net