Chap 21: Flashback của hắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở thủ đô Paris hoa lệ...

Nhanh nào


Anh vội vàng dẫn bọn nó ra cái xe limousine đã đợi bọn hắn ngay trước cửa sân bay. Dù gì thì anh cũng sinh ra và lớn lên ở Pháp nên cũng biết đường xá như thế nào. Anh cũng biết là bọn hắn sẽ hạ cánh vào buổi trưa lúc mà giao thông thông thoáng nhất nên mới quyết định lôi cái limousine để dành ở hầm nhà bố mẹ ra chở mọi người.

Ông không có cái nào đỡ gây sự chú ý hơn à, nhỡ tên trùm nhìn thấy chúng ta thì sao?


Cậu nhìn anh vẻ ái ngại.

Nhưng mà cái xe này để dưới hầm lâu quá, thỉnh thoảng lôi ra đi cho đỡ phí.


Anh quay sang nhìn cả xe với vẻ mặt tiếc nuối.

Thôi xe nào cũng được, bây giờ không có thời gian để đổi đâu, Louis, ông chở bọn tôi ra Louvre đi và đừng có để Bubble lái.


Hắn ra lệnh. Anh và cậu nghe vậy không cãi nhau nữa mà khẩn trương lên xe ra bảo tàng. 30 phút sau bọn hắn đã có mặt ở bảo tàng Louvre.

Tôi mà lái chắc 15 phút là đã đến nơi rồi.


Cậu vừa xuống xe vừa cằn nhằn trong lúc anh đang giao lại cái xe cho bọn đàn em đem về hầm gia đình. Mặc dù gia đình anh có thừa tiền như thế nào nhưng anh vẫn quyết định không muốn tốn tiền để trả vé đỗ cái xe to đùng này ở cái bảo tàng nổi tiếng nhất nhì thế giới kia. So với Kim tự Tháp ở Ai Cập thì Kim Tự Tháp kính ở bảo tàng Louvre nhỏ hơn hẳn về mặt diện tích nhưng vẫn lộng lẫy không kém gì.

May mà Kim Tự Tháp này nhỏ hơn nên không phải dùng drone để bao quát nhé!


Anh hích tay hắn, thấy hắn không nói gì nên anh tiếp tục.

Kim Tự Tháp này được thiết kế bởi kiến trúc sư người Mỹ gốc Trung I. M.Pei với vai trò là cổng ra vào cho bảo tàng Louvre. Công trình thiết kế được hoàn thành và mở cửa cho công chúng ghé thăm vào năm 1989, và từ đó đã trở thành một trong những địa điểm du lịch được nhiều du khách ghé thăm của Paris. Đương nhiên là một địa điểm nổi tiếng như thế này chắc chắn có những câu chuyện đằng sau, ví dụ như có người cho rằng số lượng kính được dùng để xây dựng lên Kim Tự Tháp này là 666, là con số được liên hệ với quỷ Satan trong Thiên Chúa Giáo, đương nhiên là con số này không phải là sự thật nhưng vẫn có nhiều người tin vào. Chi tiết đấy sau này lại được tác giả Dan Brown sử dụng trong cuốn sách nổi tiếng "Mật mã Da Vinci" của ông. Nhưng thực ra nếu sử dụng những phép toán đơn giản, chúng ta có thể tìm ra số lượng của những tấm kính là... ÚI!


Anh đang luyên thuyên một hồi thì bỗng dưng bị hắn bịt mồm.

Suỵt, nhìn kìa!


Hắn ra hiệu cho anh và cậu, tay chỉ vào hai người đang đứng trước cổng bảo tàng.

Ủa sao Síck-lịt lại ở đây...


Cậu tò mò hỏi. Hắn vội lấy tay còn lại che miệng cậu, hai tay hắn mỗi tay bịt mồm một thằng bạn.

Yên nào!


Hắn nhắc nhở, cậu và anh hất tay hắn ra, nhưng với cách kín đáo nhất có thể. Bọn hắn cúi đầu cố gắng trà trộn vào một đoàn du khách ở gần đấy để có thể tiếp cận kẻ địch mà không bị nhận ra. May cho bọn hắn là hai người kia có vẻ không để ý đến mọi thứ xung quanh chứ với vẻ đẹp siêu thực thế kia thì việc bọn hắn muốn trà trộn vào đám người làm nền cũng hơi khó, đã thế bọn họ lại còn đang ở trong kim tự tháp kính thì trốn đi đâu cũng không được.

Có ai thấy được mặt ông trùm không?


Cậu thì thầm

Hắn che mặt kín quá, có cách nào để chúng ta đến gần hắn hơn không?


Anh quay sang hỏi hắn. Đúng lúc đó bỗng có người thứ ba tiếp cận tên trùm và Síck-lịt, thì thầm với hai người một điều gì đó. Ngay lập tức tên trùm bỏ đi với người thứ ba kia, bỏ lại Síck-lịt cô đơn một mình.

Nguy rồi, tên trùm có vệ sĩ, có vẻ như bọn hắn thấy được sự hiện diện của chúng ta rồi, chia nhau ra, tôi sẽ đuổi theo Síck-lịt, hai ông bám đuôi tên trùm.


Hắn vội vàng ra lệnh rồi nhanh nhẹn chạy về phía Síck-lịt đang đứng. Anh và cậu nghe vậy cùng gấp gáp đuổi theo tên trùm. Tên vệ sĩ của tên trùm thấy có người đuổi theo liền dừng lại, nhanh nhẹn cầm hai thanh baguette như hai thanh kiếm tấn công cậu và anh, đồng thời câu thời gian cho tên trùm chạy. Anh thấy vậy lôi ra một túi croissant phi như phi tiêu vào người tên vệ sĩ. Tên vệ sĩ cũng không phải dạng vừa, hắn ta xoay hai cái baguette vòng vòng để tạo nên một lá chắn bảo vệ hoàn toàn khiến cho đòn tất công croissant của anh không ăn thua gì. Trong lúc anh đang đánh lạc hướng tên vệ sĩ, cậu nhanh chóng đuổi theo tên trùm. Với sức trai tráng của cậu, chưa bao lâu cậu đã chỉ cách tên trùm một bước chân, đúng lúc đó tên trùm bỗng dừng lại đột ngột. Cậu thấy vậy cũng nghi ngờ nên không tiến thêm buớc nào, giữ khoảng cách giữa hai người

Ông Trần là bậc thánh minh

Lạc ra hải ngoại ẩn mình nơi đâu

Phá đồng mới chịu ngôi cao

Bấy giờ thiên hạ rủ nhau cùng về.

Ông trùm điềm đạm đọc một bài thơ vừa đủ nhỏ để cậu đứng sau ông ta vài bước chân có thể nghe thấy. Cậu nghe xong bài thơ bỗng cảm thấy một cơn lạnh dọc sống lưng, tay chân cứng đơ không thể cử động được, tên trùm sau khi nói xong cũng bình tĩnh tiếp tục tản bước, mặc cho cậu đứng nhìn với vẻ mặt bất lực, không thể làm gì được. Cậu đứng nguyền rủa bản thân vì sự vô dụng của mình, mặc dù trong đầu cậu cố bắt tay chân cử động nhưng cơ thể cậu vẫn như đang bị đóng băng.

Thấy ông trùm đã chạy trốn an toàn, tên vệ sĩ bỗng mở mồm ra ngoạm hết croissant của anh rồi nhanh chóng rút lui. Mặc dù bị tước mất vũ khí, anh vẫn đuổi theo tên vệ sĩ nhưng tên này có vẻ đang rất vội vã nên không thèm để ý tấn công anh. Cũng đúng, nếu đánh tay không với vũ khí hạng nặng như baguette thì khả năng thắng của anh gần như là không. Trong lúc đang rượt đuổi theo tên vệ sĩ, anh bỗng đâm sầm vào người cậu làm cho anh bị ngã, tên vệ sĩ nhân lúc đó cũng trà trộn vào đoàn người mà biến mất.

Cái quái gì thế hả Bubble?


Anh bực bội lên giọng với cậu nhưng rồi lại im lặng vì bất ngờ khi anh nhìn thấy ánh mắt của cậu, chưa bao giờ anh thấy cậu sợ hãi như thế này. Anh thở dài, thất vọng vì cả tên trùm lẫn vệ sĩ đều đã chạy trốn rồi, còn Bubble thì mặt cắt không còn một giọt màu. Anh nhẹ nhàng dìu cậu ra phía hắn và Síck-lịt. Síck-lịt và hắn trong lúc này đang ở giữa ván oẳn tù tì cân tài cân sức, hắn và Síck-lịt sau một hồi cãi nhau thì đồng ý giải quyết bất đồng bằng việc oẳn tù tì vì bọn hắn không muốn bị nhiều du khách để ý.

Nói xem, việc anh làm cấp dưới trực tiếp của Khuê cuối cùng chỉ là một cái vỏ bọc ngoài cho việc thâm nhập vào tổ chức của The Cold Queens?


Hắn giả bộ thân thiện hỏi.

Không thể nói là tôi không cảm thấy có lỗi khi phản bội niềm tin và sự tốt bụng của The Cold Queens nhưng tôi là một con người chuyên nghiệp nên tôi cũng không thể để tình cảm cá nhân dây dưa vào ông việc được. Nếu có dịp anh có thể cảm ơn cô Khuê vì vị trí làm việc hoàn hảo cho việc do thám được không.


Síck-lịt cười đểu, liến xuống thì thấy cả hai người đều ra búa.

Thế sự cố ở quán bar hôm trước cũng là một màn diễn?


Đúng vậy, tôi biết thế nào The Cold Queens cũng không nỡ từ chối một con người bất hạnh như tôi nên mới tìm cách lợi dụng lòng tốt của họ. Thật sự lúc đầu tôi đoán rằng mình sẽ làm dưới trướng của Giang vì cô này là người dễ tiếp cận nhất trong 3 người. Việc cô ta giao tôi cho Bảo là một bất ngờ nhưng ít ra tôi có thể học được cách pha chế đồ uống khiến cho ông trùm càng ưu ái tôi hơn.


Lần này hai người cùng ra kéo. Chuẩn bị đến lần oẳn tù tì thứ 7749 thì Síck-lịt bỗng thấy anh và cậu tiến đến gần nên hắn quyết định đánh lạc hướng hắn bằng một câu đố trí.

Đố ông biết, bay từ Việt Nam đi Đan Mạch và bay từ Đan Mạch về Việt Nam thì đằng nào nhanh hơn?


Hắn sau khi nghe câu đố xong bỗng bất ngờ, choáng váng, một câu đố không chỉ thể hiện trí tuệ và tài năng người hỏi mà còn thể hiện sự quan sát, óc phán đoán, phê bình thượng thừa. Kể cả người bị hỏi mà trả lời được câu này thì chắc chắn sự tôn trọng người hỏi vẫn áp đảo sự thoả mãn. Síck-lịt sau khi giao cho hắn cú đánh cuối cùng cũng vội vã đi mất. Anh, cậu và hắn nhìn theo kẻ địch chạy thoát một với vẻ mặt thất vọng.

Phải quay về Việt Nam báo cáo sự việc xảy ra với The Cold Queens đi!


Hắn lấy lại phong thái lãnh đạm của mình ra lệnh cho anh và cậu. Cậu lúc này cũng đã cử động lại được nên không cần phải dựa vào anh nữa nên đẩy anh ra ngã lăn dúi dụi.

Lần này để tôi lái.


Cậu lên tiếng. Hắn thở dài, nhìn vẻ mặt quyết tâm của cậu, hắn cũng biết là không thể ngăn được quyết định của cậu rồi, chỉ mong lần này đường đông lên một tí để cậu không phóng ẩu được. Một lúc sau đàn em của bọn hắn đã đem đến một chiếc xe mui trần, quả này thì chết bọn hắn, hắn mà nôn một phát thì gió thổi bãi nôn bắn vào mặt mọi người kể cả ngồi trong xe lẫn đi bộ ngoài đường. May mắn cho toàn thể người dân Pháp và khách du lịch là hôm đó đoạn đường từ bảo tàng đến sân bay đông, mặc dù cậu có nôn nóng thế nào cũng khó mà lạn lách đánh võng được. Lúc đi đến sân bay anh đắc chí trêu cậu.

Tính ra thời gian ông lái cũng tương đương tôi thôi!


Tôi lại chả đạp cho ông ngã dúi dụi như lúc trước bây giờ!


Cậu lườm anh đe doạ.

Bubble, ông có nhận diện được tên trùm không?


Hắn lên tiếng hỏi.

Tôi không nhìn thấy mặt ông ta nhưng ông ta có đọc cho tôi một bài thơ, tôi chắc chắn là chưa nghe thấy bài thơ này bao giờ nhưng không hiểu sao nó lại khiến cho tôi bị ảnh hưởng tâm lí nặng nề, nghe xong không thể nào cử động được tay chân.


Ông còn nhớ bài thơ như thế nào không?


Anh hỏi. Cậu gật đầu rồi đọc lại bài thơ, lưu loát như được chị Thơ Nguyễn kiểm tra miệng. Anh vào hắn sau khi nghe cậu đọc xong bài thơ cũng cứng đơ người, mặt cắt không còn một giọt máu. Sức mạnh của bài thơ quá kinh khủng, kể cả không phải do tên trùm đọc mà cũng khiến cho anh và cậu cảm thấy như thế này. Cậu thấy hai thằng bạn mình cứ đứng đơ ra nhìn nhau chằm chằm nên lo lắng, cố gắng gọi hai người nhưng cũng không có ích gì. Anh và cậu đứng đơ ra tầm 15 phút mới hoàn hồn tỉnh lại. Ba người chìm trong sự yên lặng ảnh hưởng từ nỗi sợ hãi và nể phục của bọn hắn đối với tên trùm. Quãng đường 16 tiếng bay từ Paris về Hà Nội của bọn hắn hôm nay bình yên đến đáng sợ.

Máy bay vừa đáp xuống sân bay Nội Bài bọn hắn ngay lập tức liên lạc cho The Cold Queens và lái xe đi thẳng đến trại giam của bọn nó. Lần này vì ưu tiên thời gian nên bọn hắn quyết định lái chiếc xe đua siêu tốc độ Kia Morning khiến những người lái taxi bên đường thèm thuồng. Vì sử dụng siêu xe để di chuyển trên đường cao tốc nên chả mấy chốc bọn hắn đã đến được trại giam của bọn nó. Và sau đó, mọi chuyện diễn ra như chúng ta đã biết.

...

Hắn kết thúc hồi tưởng mà chiếm hơn phân nửa là nỗi sợ hãi tốc độ của chính mình. Cả căn phòng rơi vào trạng thái trầm ngâm.

Vậy là, nghi ngờ của chúng ta đã sáng tỏ. Síck-lịt quả thật có vấn đề!


Nhỏ phá tan sự im lặng bằng 1 lời nhận định. Cậu quay sang nhìn nhỏ khinh khỉnh.

Bây giờ cô mới biết nên giả vờ nói thế cho đỡ quê chứ gì?


Trước khi nhỏ kịp phản ứng thì cô đã lên tiếng.

Lúc các anh đi, chúng tôi cũng đã tìm được một số bằng chứng ở chỗ Hiển. Hắn ta có những quyển nhật kí được cất giấu vô cùng tinh vi. Theo những gì hắn ghi trong nhật kí, có vẻ như Síck-lịt đã ép Hiển làm một điều gì đó. Như tôi đã nói, Hiển không hề có mục đích sống nên hắn cũng không muốn làm bất cứ gì. Nhưng mà vấn đề là tại sao Síck-lịt lại quen được Hiển? Thì ra hắn cũng có chức vị cao trong tổ chức này.


Cô giải thích, đồng thời đem vật chứng ra.

Đúng vậy, nhưng mà Síck-lịt lại là tay chân thân cận của cậu nữa chứ Khuê!


Nhỏ nghe vậy quay ra nhìn nó lo lắng.

Ngay từ đầu tớ đã thấy tên này không bình thường rồi. Vậy nên tớ quyết định để hắn làm tay chân thân cận để kiểm tra hắn. Hành động vừa rồi của hắn đã tố cáo hắn.


Nó thản nhiên giải thích.

Vậy là cậu đã biết Síck-lịt Trần cũng là một Thiên Vương?


Cô bất ngờ, quay sang nhìn nó hỏi.

Thiên Vương hay không tớ không biết nhưng chắc chắn một điều là hắn ta không hoàn toàn trung thành với bọn mình.


Cậu biết điều này từ bao giờ?


Thật sự từ lúc hắn ta pha C sủi cho tớ là tớ đã nghi ngờ rồi, mặc dù lúc đấy mới chỉ là cảm tính.


Nó lạnh lùng trả lời.

Theo như nhật kí này thì Hiển là một trong 4 Thiên Vương, nếu Síck-lịt có thể ra lệnh cho Hiển thì chắc tên này cũng phải từ chức Thiên Vương trở lên.


Cô kết luận. Để xác nhận, bọn nó và bọn hắn cùng đi đến nơi giam giữ Hiển. Qua cái cửa sổ gương nửa bạc, bọn hắn trông thấy Hiển đang vò đầu bứt tai, nằm lăn lộn trên đất có vẻ rất khổ sở.

Tên kia, tại sao anh lại biết Síck-lịt, hai người có mối quan hệ gì với nhau?


Nhỏ nói vọng vào để cho Hiển nghe thấy. Hiển nghe vậy không nói gì chỉ nhếch mép cười khinh bỉ.

Được thôi cứ cứng đầu thế đi.


Cô đứng bên ngoài thở dài rồi quay ra nói chuyện với nó và nhỏ.

Dựa vào quyển nhật kí, tớ nghĩ tớ có thể suy luận ra điều mà hắn ghét nhất là gì rồi. Mặc dù trông hắn có vẻ bất cần đời như thế nhưng thực ra hắn rất ghét khi người khác can thiệp vào hoạt động thường ngày của hắn, đã thế hắn lại rất ghét giao tiếp xã hội và thích ở một mình trong sự yên lặng. Nếu chúng ta có thể lợi dụng những tính cách này thì việc thao túng Hiển sẽ dễ dàng hơn.


Nhỏ nghe cô nói xong thì mỉm cười bí ẩn

Được lắm, tớ biết phải làm gì với hắn rồi.


Bọn nó như 3 anh chuối mặc pyjama hiểu được suy nghĩ của nhau mặc dù không ai nói với ai lời nào, nên tất cả nhanh chóng triển khai kế hoạch trong yên lặng.

Vài phút sau...

Các cô sử dụng biện pháp tra tấn nào vậy?


Anh quay sang thắc mắc hỏi.

Chúng tôi thu âm Huy Minh giả vờ nói chuyện tình cảm cringe với Hiển rồi bật lặp đi lặp lại, nhưng không hiểu sao nghe suốt 1 ngày hôm nay mà cái máy thu âm vẫn chưa lặp lại thêm vòng nào. Tên Huy Minh này quả là có nhiều chuyện để nói thật!


Cô giải thích.

Talk no jutsu của tên này không phải dạng vừa đâu.


Cậu đứng bên cạnh gật gù nhận xét. Đúng lúc đó, Hiển cuối cùng cũng bị ảnh hưởng bởi biện pháp tra tấn bèn hét lên.

Mấy người tàn ác quá, tôi xin khai!!!!


Dù mới nãy thôi Hiển còn được tiếp thêm động lực chạy trốn bởi talk no jutsu của Huy Minh nhưng không hiểu sao giờ đây anh ta lại không chịu được nữa. Nhỏ nghe vậy nhanh nhẹn chạy ra chỗ máy truyền âm hỏi.

Mối quan hệ của anh và Síck-lịt là gì?


Tôi ghét hắn, hắn cứ nghĩ mình là người giỏi nhất, hiểu biết nhất nên suốt ngày ra lệnh bắt bọn tôi tuân theo trong khi hắn cũng chỉ là một trong những Thiên Vương như chúng tôi. Chỉ vì hắn được ông trùm trọng dụng mà nghĩ mình có quyền chức tương đương ông ta.


Nếu thế thì tại sao anh vẫn nghe theo hắn ta?


Cô vừa lo lắng vừa tò mò.

Thì hắn được ông trùm trọng dụng, nếu chúng tôi mà không làm thì hắn ta lại lôi ông trùm ra doạ.


Anh có thể cho chúng tôi biết danh tính của ông trùm không?


Anh lịch sự yêu cầu.

Mấy người quá đáng lắm!


Hiển nói xong liền im lặng, câm nín không nói gì mặc kệ cho vô số câu hỏi được dội lên người hắn ta.

Bật lại đoạn thu âm đi, cho gấp đôi âm lượng.


Nó đứng ngoài ra lệnh. Nhỏ nghe vậy làm theo. Chẳng mấy chốc tên Hiển lại nằm lăn đùng ra đất, ôm đầu người co ro quằn quại.

Ma tuý Peru anh nhập khẩu từ đâu?


Cô chuyển chủ đề sau khi nhỏ đã tắt đoạn thu âm.

Ma tuý nào? Peru là nước châu Phi đếch nào mà tôi biết được?


Hiển ngơ mặt ra hỏi.

Đừng có giả vờ, cái thứ bột trắng mà anh dùng để đầu độc Khánh, Huy Minh GheTom và Q, không nghi ngờ gì nữa chính là loại ma tuý Peru nổi tiếng thế giới ngầm.


Nhỏ lên tiếng đe dọa.

Mà Peru là ở châu Mỹ.


Cậu nói thầm trong họng.

À cái thứ bột trắng ý hả?


Hiển nghe xong gật gù như mấy con chó mà người ta hay để trên xe ô tô.

Đấy không phải là ma tuý, càng không phải là ma tuý Peru, đó chỉ là một nỗ lực marketing thôi. Thực chất cái thứ bột trắng đấy là đường tinh khiết được khai thác từ sự ngọt ngào của GheTom, tinh khiết hơn cả đường được khai thác từ cây mía. Đường này là đường Pure chứ không phải là Peru. (ầu men cái pun trong đầu t tưởng tượng hay hơn hẳn mà viết ra lại như thế này)


Tên này điềm đạm giải thích. Nó nghe Hiển giải thích xong chỉ muốn xông thẳng vào đánh cho tên này một trận. Nó không thể ngờ là loại ma tuý cao cấp của bọn nó lại phải lép vế sau một loại đường được tạo ra bởi con ruồi. Nhưng dù sao thì thông tin này cũng có ích. Cảm thấy không khai thác được gì từ Hiển nữa, bọn nó và bọn hắn quay người bước đi. Đúng lúc đó, bỗng dưng Hiển kêu lên.

Mấy người cho tôi nghe giọng Huy Minh là để khiến tôi phải dằn vặt trong tội lỗi đúng không?


Dù không thể hiện ra nhưng bọn nó cũng thấy vài phần ngạc nhiên khi nghe câu hỏi này. Bọn nó cứ nghĩ Hiển không chịu được talk no jutsu của Huy Minh là vì phiền toái, nhưng thực ra tên này đang cảm thấy bị tra tấn bởi mặc cảm tội lỗi của chính mình, thứ mà bọn nó không bao giờ nghĩ Hiển có. Có lẽ đây là lần đầu tiên bọn nó được chiêm ngưỡng một nét tính cách khác của Hiển ngoài sự ngang ngược và cứng đầu.

Dằn vặt hay không, tự anh biết rõ nhất thôi!


Cô nói vọng vào, từ giọng cô không nghe ra cảm xúc. Hiển có vẻ bồn chồn sợ hãi, anh ta lập tức lên tiếng.

Vậy... ít nhất cũng hãy cho tôi biết cậu ấy ra sao rồi đi!


Còn sống.


Nó lạnh lùng đáp lời, coi như đó là ân huệ cuối cùng dành cho Hiển. Giờ thì tên này sẽ bị đưa tới nhà giam đặc biệt để sám hối. Nó vẫy tay ra hiệu, mọi người cùng rời khỏi phòng giam.

...

Sau khi rời đi khỏi phòng tra khảo, bọn nó và bọn hắn cùng ngồi lại để chắp nối các sự kiện vừa diễn ra.

Nếu Síck-lịt là một trong những Thiên Vương thì tại sao hắn lại không thả Q và GheTom đi khi bọn họ chạy trốn?


Nhỏ lên tiếng trước một cách khó hiểu.

Có lẽ hắn và đồng bọn đã thoả thuận với nhau để giúp hắn thâm nhập sâu hơn vào tổ chức của chúng ta. Kĩ năng diễn xuất của Q và GheTom cũng tốt đấy, nhưng bọn chúng không ngờ rằng thay vì phá huỷ tổ chức và cứu chúng ra, Síck-lịt lại lựa chọn chạy trốn và diệt khẩu chúng.


Anh từ tốn giải thích. Tuy nhiên, cô nhanh chóng đưa ra thắc mắc.

Vậy mục đích hắn ta trà trộn vào tổ chức của chúng ta là để làm gì? Hắn đã có thể giết chúng ta và kéo sập tổ chức mà?


Có thể thứ hắn cần chỉ là một thứ gì đó ở chỗ các cô thôi. Các cô nên kiểm tra lại toàn bộ toà nhà này cùng hệ thống nhân sự, có vẻ còn rất nhiều uẩn khúc đằng sau đó.


Anh cảnh cáo. Cùng lúc đó, em gái của nó bỗng đạp cửa xông vào, nói với giọng hớt hải.

Me tìm thấy cái này trong két sắt phòng bí mật của tổ chức!


Nói rồi, em gái nó chìa ra một lá cờ vàng 3 sọc đỏ thêu một chữ N. Bọn nó ngỡ ngàng cho người đem khẩu súng, cuốn sấm và cành cây thu được từ 3 Thiên Vương còn lại ra. Tất cả các chữ cái trên những đồ vật này đều có cùng phông chữ đặc biệt, khi ghép lại, chúng trở thành...

VNCO!


Cậu ôm đầu hét lớn. Nhỏ thấy vậy thì tròn mắt hỏi.

Có gì ghê gớm lắm sao?


Nhỏ quay đầu nhìn quanh nhưng tất cả mọi người đều trưng ra vẻ mặt thất thần. Cậu cố lấy bình tĩnh, giải thích cho nhỏ.

Tuy tôi đã ngờ ngợ rồi nhưng không ngờ tổ chức này lại có thật. Đây là một trong những hội kín bí ẩn nhất thế giới, thậm chí còn hơn cả Illuminati, được lập ra bởi những người vong quốc từng thua dưới tay ĐCSVN.


Thế thì có gì đáng sợ chứ?


Nhỏ vẫn hồn nhiên lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net