CHAP 7: TÌNH YÊU HAY CHIẾM HỮU? (PHẦN 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, Ngô Thế Huân có cuộc hẹn với Phác Xán Liệt - đối tác làm ăn lâu năm và là bạn thân của nó. Khoác lên người bộ vest màu đen như cũ, Thế Huân khôi phục trạng thái lạnh lùng của mình mà bước xuống lầu ăn sáng. Ngô phu nhân thấy con trai xuống, gương mặt đầy son phấn niềm nở cười khiến nó đã quen từ lâu. Nếu không vì Nghệ Hưng mà củng cố sự nghiệp Ngô gia cũng như điều tra cái chết của anh thì Thế Huân đã rời khỏi đây từ đời nào rồi. Dù người đó có là ruột thịt máu mủ thế nào đi chăng nữa thì đối với nó, Nghệ Hưng mới là quan trọng nhất. Ngô phu nhân muốn phá tan đi không gian im lặng này bèn cất giọng, nói:

-Thế Huân, chủ nhật này con rảnh không?

-Chủ nhật này con có cuộc hẹn quan trọng với đối tác rồi, không rảnh.

-Ngô Thế Huân, con từ khi nào đã học cái thói nói dối mẹ thế hả? Mẹ đã hỏi thư kí của con, thư kí nói chủ nhật này con không hề có cuộc hẹn nào cả.

-Mẹ cũng nói dối con rất nhiều lần, mẹ không nhớ sao? Nếu mẹ không nhớ thì con có thể nhắc lại toàn bộ cho mẹ nhớ đấy.

-Con dám... Thế Huân, con đứng lại đây cho mẹ, không được đi.

Thế Huân mặc kệ tiếng la hét inh ỏi của mẹ mình mà nhanh chóng rời khỏi nhà. Một mình lái xe đến dinh thự mùa đông của Phác gia, trong lòng không khỏi phấn khởi. Đến nơi, thuộc hạ trong dinh thự chạy ra mở cửa để xe chạy vào. Đậu xe tại nơi được chỉ điểm, Ngô Thế Huân đi theo hai tên áo đen khác bước vào dinh thự xa hoa. Đi qua chục dãy hành lang mới đến nơi Phác Xán Liệt ở, Thế Huân cảm thấy chân mình muốn rã rời đến nơi. Tự hỏi chổ này là dinh thự hay mê cung mà đi hoài không tới? Tiến về phòng khách, một đám người hầu cung kính mời Thế Huân ngồi uống trà kèm thêm chút bánh điểm tâm rồi rời đi xuống nhà sau. Thế Huân uống một chút trà, ngó xung quanh phát hiện cách mỗi nơi hai mét đều có xạ hương. Cái này dùng để an thần nhưng nếu dùng quá liều sẽ có tác dụng phụ ảnh hưởng đến thần kinh, Xán Liệt ắt hẳn phải biết rõ điều này chứ.

Ngô Thế Huân cảm thấy khó hiểu vô cùng nhưng cũng chỉ biết ngồi trên salong đợi bạn ra mà thôi.

Trong một căn phòng khác...

Sau bức màn lụa đỏ là một cảnh xuân hừng hực, tràn đầy dục vọng. Từng tiếng rên rỉ đứt quãng, tiếng nức nở vì sung sướng đến cực hạn hay tiếng thở dốc trầm ấm đều xuất hiện trong căn phòng ấy. Nam nhân to cao phía trên không ngừng chuyển động dương vật căng cứng, thô to vào cúc huyệt đỏ tươi của nam nhân phía dưới theo tư thế doggy đầy tình thú. Nam nhân phía dưới đỏ mặt, e thẹn chỉ biết rên rỉ theo từng cú thúc mạnh mẽ của nam nhân phía trên. Tưởng chừng như bản thân có thể chết vì sung sướng mà nhỏ giọng ngọt ngào xin tha.

-Aaa~ ưm.. Xán oh chậm một chút arggg...em chết mất ưm...

"Bốp" nam nhân tên Xán Liệt tát mạnh vào phần mông căng tròn đang nảy theo từng nhịp của dương vật, lâu lâu còn lắc qua lắc lại trông kích tình vô cùng. Xán Liệt vừa đưa đẩy vừa liếm tai nam nhân phía dưới, trầm ấm nói:

-"Miệng nhỏ" của Bạch Bạch cắn anh chặt như vậy, anh không thể ngừng được a! Có anh ở đây, em sẽ không chết đâu cưng à! Ngoan, gọi ông xã, đảm bảo em sẽ sướng lên chín tầng mây xanh.

-Ông xã... AHHH~

Xán Liệt chỉ chờ có vậy, rút dương vật tím đen ra một nửa rồi hung bạo đâm thẳng vào bên trong, đánh trọng tâm vào điểm gồ trong cúc huyệt Bạch Hiền mà sảng khoái bắn tinh đặc sệt vào trong đó. Bạch Hiền run rẩy tiếp nhận dòng tinh dịch nóng hổi đang bắn vào trong mình, "ưm ưm" vài tiếng như cún con. Xán Liệt cố định tứ chi của Bạch Hiền để toàn bộ tinh dịch của hắn đều chảy trong cơ thể người hắn yêu thương nhất. Sau tám lần phóng tinh, hắn mới rút dương vật ỉu xìu sau khi bắn tinh ra khỏi cúc huyệt Bạch Hiền. WOW, cúc huyệt đóng lại, toàn bộ tinh dịch đều không chảy ra ngoài như lần trước khiến hắn hài lòng. Nhẹ nhàng ôm người kia đang nửa tỉnh nửa mê vào lồng ngực rắn chắc của hắn rồi chìm vào giấc ngủ.

Hai tiếng sau, Xán Liệt nghe tiếng ồn bên ngoài, thầm rủa trong lòng. Kẻ điên nào dám phá hủy giấc ngủ của bảo bối nhà hắn? Kiềm chế cơn giận, hắn mặc đồ bình thường, không quên đắp chăn cho bảo bối rồi hôn bảo bối một cái nồng thắm. Hắn nhanh chân ra ngoài, thấy người quen thì không khỏi bất ngờ. Nó tới đây có chuyện gì nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net