Chương 6: Phá băng - Gặp lại Ti Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong mấy trăm năm sử dụng Băng phong chi ái, Phượng Cửu trở nên vô cùng vui vẻ, khi gặp phải chàng, nàng cũng không còn phải trốn tránh như trước đây nữa. Nàng đã làm tốt nhiệm vụ của một Thanh Khâu nữ quân, cũng đã phi thăng thượng tiên. Thế nhưng, tuy là nàng sử dụng Băng phong chi ái thế nhưng lửa tình trong tim nàng chưa bao giờ tắt, thậm chí còn lớn mạnh hơn rất nhiều. Và như cô cô nàng đã nói, băng rồi cũng sẽ bị lửa tình thiêu đốt mà tan chảy. Và ngày hôm đó, đóa băng liên mà mấy trăm năm về trước cô cô lưu lại cho nàng đã thực sự tan chảy.Tuy rằng Băng phong chi ái không để lại hậu quả dở sống dở chết gì sau khi tan chảy nhưng cũng không phải không để lại di chứng. Mà di chứng của nó chính là sự tra tấn khốn khổ nhất về tinh thần cho những người sử dụng nó. Phượng Cửu dĩ nhiên không ngoại lệ. Năm đó, Long Tinh Vân để cho Phượng Cửu băng phong tình cảm là vì chưa từng ngờ được rằng Phượng Cửu hơn 2000 mấy trăm năm nay cũng vĩnh viễn không thể từ bỏ được bằng hữu nhiều năm của nàng. Giờ thì hay rồi, băng liên vạn năm quý giá của nàng thì mất mà chất nữ nàng sủng ái nhất thì lại chẳng khá hơn chút nào, ngược lại còn hại nó đau xé tận tâm can. Long Tinh Vân quyết định tới nói vài điều với chất nữ yêu quý của nàng:

"Phượng Nhi, con có sao không?"

"Con không sao, cô cô. Người không cần lo cho con."

"Con không sao ta mới lo đó"

"Con thực sự không sao"

"Ta có cách khắc phục hậu quả phá băng, chỉ là con phải đóng kịch một thời gian. Con có muốn thử không?"

"Thật sao?"

Phượng Cửu nghe xong vô cùng phấn khích

"Ta bảo là con có sao mà. Nhưng con đã nghĩ chưa?"

"Con nghĩ kỹ rồi. Dù sao thì đau một lần rồi thôi."

Long Tinh Vân thì miễn cho ý kiến, dù sao thì nàng cũng chỉ cần chất nữ ngoan của nàng đồng ý là được.

"Hảo. Ngay mai con tới Thái Thần Cung một chuyến"

Phượng Cửu khẽ gật đầu.

_____________________________________

Hôm sau - Thái Thần Cung

"Cô cô. Cô cô, người ở đâu? Cô cô"

"Điện hạ tới Thái Thần cung tìm Đế Quân sao?"

Ti Mệnh tinh quân từ đâu ló mặt ra

"Ai tìm Đế Quân nhà ngươi? Ta tìm cô cô ta."

Phượng Cửu nổi khùng nói

"Điện hạ, bị ta nói trúng tim đen rồi sao? Nếu như thực sự tìm cô cô người, vậy thì tới Thái Thần Cung làm gì?"

Ti Mệnh cười cười, thành công chọc tức Phượng Cửu

"Cuối cùng, ngươi có nhìn thấy tứ cô ta không?"

"Nhược Lan thượng thần đang đánh cờ cùng Đế Quân"

"Ừ, ta biết rồi"

Phượng Cửu ngoài mặt thì vẫn bình thản như thường nhưng trong lòng thì thầm đem Long Tinh Vân mắng cả trăm lần rồi bởi sau khi phá băng, nàng sợ nhất là gặp lại chàng, mà giờ, Long Tinh Vân khác nào bắt nàng gặp lại chàng cơ chứ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net