DƯỠNG MIÊU 10-18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

DƯỠNG MIÊU 10-18

Au: Yên Ninh

Beta : Như Ngọc

10.

Anh Lục vì Nữu Nữu mà trở lại nhịp sinh học trước kia. Sáng sớm tinh mơ hắn đã rời giường, chạy bộ một chút rồi liền bận rộn trong bếp. Chặt rửa xương cho vào nồi áp suất nấu nước dùng. Nhào bột làm mì. Cắt thái trái cây làm nước ép. Một bữa ăn vừa bắt mắt vừa dinh dưỡng, phù hợp cho trẻ em đang tuổi ăn tuổi lớn. Anh Lục mất trí nhớ gòi. Quên mất nguyên hình ‘đứa bé’ kia là một mỹ nhân chân dài eo thon cao tới 1m81, từng được hắn công nhận là vưu vật trên giường.

Nắng mai xuyên qua rèm mỏng chiếu lên quả đào tròn lẳn, Nữu Nữu vùi mình trong chăn ngủ khì. Anh Lục sợ Nữu Nữu bị ngạt nên hơi kéo thấp chăn xuống, lộ ra khuôn mặt đỏ hồng. Đôi môi hồng hơi mấp máy, hàng mi cong vút run run. Một tiểu miêu miêu xinh đẹp. Bàn tay đang giơ cao chuẩn bị tét mông Nữu của anh Lục hạ thấp, hạ thấp, hạ thấp. Cuối cùng trở thành nhẹ nhàng vuốt má 'Nữu Nữu dậy ăn sáng'.

11.

Bàn ăn cao cao giờ có thêm ghế trẻ em, Nữu Nữu không phải vừa với vừa bơi trên bàn nữa. Nữu pi sà chễm chệ an tọa chờ anh Lục dọn bữa sáng. Hai bàn tay múp míp ôm má chống cằm, đôi mắt mèo cong cong như vầng trăng non.

"Màu sắc không tệ nha, Tầm ca ca." Cái gì cũng có cái giá của nó. Người nấu ăn cho mình chính là lớn nhất. Một tiếng ca ca này gọi vô cùng cam tâm tình nguyện nha.

"Vậy thì ăn nhiều một chút." Anh Lục bẹo bẹo má phính, "Tôi thấy em hình như gầy đi rồi."

Nữu Nữu vui vẻ gắp một đũa mì thật lớn, há miệng thật to chuẩn bị thưởng thức mỹ vị. Nhưng đời không như là mơ.

Phụtttt! Có người muốn mưu hại bổn miêu! Nữu Nữu hoảng hồn nhổ hết cái mớ thuốc độc trong miệng ra. Y giương cặp mắt tròn xoe ngậm nước bi thương nhìn anh Lục, "Anh muốn giết tôi à, Tầm ca?"

"Không ngon ư?" Lục Vi Tầm bình thản bê tô mì kỳ dị của Nữu Nữu lên húp xì xụp. Sạch bay trơ đáy. Rồi hắn thả tô xuống, từ tốn lau miệng thản nhiên nói, "Xin lỗi, tôi không nếm được mùi vị."

12.

Trong bản điều tra nhân thân mà Cát Xuyên gửi cho y có ghi Lục Vi Tầm là thành viên của WSA. Một chuyên gia về rượu lại mất đi vị giác, điều này là đả kích cỡ nào chứ? Hèn gì Từ Tấn luôn cảm thấy mấy ngày nay mình sống với hàng giả. Một người khác hoàn toàn so với kết quả điều tra. Làm sao có thể bình thường được khi bỗng dưng mất đi thiên phú.

"Tầm ca ca, mau dậy nấu cơm cho tôi đi." Nữu Nữu 'mũm mĩm' leo lên ngồi phịch trên lưng anh Lục. Bàn tay nhỏ xinh nắm lấy hai lỗ tai của anh Lục, xem nó như dây cương ngựa mà giựt.

"Biến." Lục Vi Tầm cáu tiết xách con mèo nặng trịch đang cào loạn ném xuống giường. "Cậu ở đâu thì biến về đó đi."

"Tầm ca ca, tôi đói."

Cục bông mềm mại như bị dội nước, ướt nhẹp co cụm lại trên sàn. Rõ ràng bị đau nhưng vẫn nở nụ cười mềm mại dịu dàng. Nữu Nữu dành cho tên mãng phu vừa làm mình đau một cái nhìn ngập tràn mong chờ dựa dẫm.

"Té có đau không?" Anh Lục xốc lại tinh thần bước xuống giường. Hắn đau lòng tự trách bế Nữu Nữu lên xoa xoa. Cuộc đời hắn trắc trở đâu phải do em ấy, thế mà hắn lại đi trút giận lên em ấy. Không phải là một yêu miêu có bộ nanh sắc nhọn ư, sao lúc này lại hiền lành dịu ngoan như thế? Ngoan tới mức khiến lòng hắn mềm nhũn.

"Đau." Nữu Nữu ôm siết lấy cổ anh Lục, "Phải ăn no mới bớt đau được."

"Để tôi gọi thức ăn bên ngoài cho em." Anh Lục ngồi xuống giường lục tìm tuýp thuốc xoa lên chỗ đỏ ở bên hông Nữu Nữu. "Bị va trúng rồi. Xin lỗi em."

"Đừng xin lỗi bằng lời. Dùng hành động đi."

14.

Lần thứ hai đi siêu thị, đãi ngộ cho Nữu Nữu hoàn toàn được nâng cấp. Đôi chân ngắn chẳng có cơ hội chạm đất, anh Lục ôm Nữu Nữu trên tay như vật báu.

"Đồ phá của." Đây chính là khác biệt giữa pi sà và sen. Anh Lục chỉ dám chửi thầm trong lòng còn Nữu Nữu mắng thẳng mặt.

"Ừ, anh phá của." Anh Lục là thanh niên nghiêm túc. Có lỗi liền nhận, biết sai sẽ sửa nha.

"Chỗ đồ ăn bị ăn ném đi kia có thể ăn cả tuần đó." Nữu Nữu bấm bấm mấy ngón tay bé xíu lẩm nhẩm tính toán. Với Nữu, lãng phí đồ ăn chính là tội lớn tày trời!

Để bịt lại cái miệng nhỏ cứ ra rả càm ràm bên tai, anh Lục quất liền một cây kem double topping khiến Nữu Nữu phải dùng hai tay mới cầm được. Kem ba vị ngọt thơm nơi đầu lưỡi, Nữu Nữu như con mèo nhỏ ngồi trong xe đẩy hàng chậm rãi liếm láp. Giáo huấn người gì đó quên đi, Nữu bận ăn rồi. Thế giới lại trở nên yên bình trong xanh. Kem quả nhiên là một phát minh vĩ đại mà.

15.

Trong nhà bếp giờ có thêm một cái ghế đẩy cao, phần đệm được lót bằng vải mềm êm ái. Anh Lục mỗi khi nấu ăn sẽ có thêm một trợ lý nhỏ. Tuy rằng trợ lý này có xì tai ông nội thiên hạ rất thiếu đánh, nhưng bù lại vị giác của y vô cùng tốt. À không, phải nói là một con mèo vô cùng thính ăn.

"Đừng ăn vải nữa, nóng lắm."

"Ò. Nhưng lỡ bóc rồi." Nữu Nữu khó xử nhìn quả vải trong tay rồi nhìn anh Lục. Bàn tay ươn ướt nước quả đưa quả vải mọng nước đến bên môi Lục Vi Tầm, "Tầm ca ca, ăn."

Tuy không nếm được vị gì nhưng Lục Vi Tầm đoán quả vải này chắc chắn rất ngọt. Các ngón tay của Nữu Nữu cũng rất ngọt. Ai yaaaa, từ khi nào hắn lại có sở thích luyến đồng chứ? Anh Lục giật thót tim xém nữa là cắt phạm vào tay. Sắc đẹp hại người mà.

16.

Cơn mưa đến bất chợt. Ào ào, dồn dập, dữ dội. Anh Lục cùng Nữu Nữu đang chơi game ba chân bốn cẳng chạy đi cứu vớt đám chăn màn mới phơi ban sáng. Vẫn là chậm mất một bước, chăn ướt hết rồi, người cũng ướt sũng. Cả hai, một lớn một bé, nhìn sự chật vật của đối phương sau đó cùng ngã giữa đống chăn màn lấm lem bùn đất cười ngặt nghẽo.

"Đi tắm đi, mưa đầu mùa độc lắm." Anh Lục phất tay đuổi Nữu Nữu đi tắm, còn bản thân nhận nhiệm vụ thu dọn tàn cục.

Bạn muốn biết một con mều béo có thể lười đến mức nào thì hãy tham khảo Nữu pi sà. Nữu Nữu ở trong bồn nước ấm, rón rén đánh chén hết chiếc bánh mousse to hơn mặt ẻm. Tiếp đó căng da bụng chùng da mắt, Nữu cứ thế ngủ quên mất. Anh Lục dọn dẹp nhà cửa xong vẫn chưa thấy mèo của mình tắm xong nên lo lắng xông vào, kịp thời cứu được mèo con.

"Nữu Nữu, tỉnh tỉnh." Anh Lục đặt thân thể bé xíu lên giường. Hắn run rẩy đưa tay lên mũi mèo con. Tạ ơn trời phật còn thở. Anh Lục thở phào thoát lực ngã ngồi trên sàn. Sớm muộn cũng bị cục meo meo dọa chết.


17.

Anh Lục nhè nhè gãi lưng cho cục bông đang vùi trên ngực mình. Đồ tra miêu. Đến giờ vẫn không chịu nói cho hắn biết tên của y. Cũng không nói trước kia y từng làm gì.

"Ưm, ngứa."

"Đáng đời." Anh Lục giận tới bật cười tét một cái rõ đau lên quả đào căng mọng của Nữu Nữu mắng, "Ai bảo tham ăn. Người ta cho gì cũng ăn. Giờ bị dị ứng rồi đó, người chịu khổ chỉ có em thôi."

Nữu Nữu bị dị ứng toàn thân mẩn đỏ ngứa ngáy. Y biết là do y sai nên cũng không cãi lại anh Lục. Nữu Nữu ở trong ngực anh Lục thu mình lại thành một cục ấm ức rấm rứt nấc cụt. Túc vương bị teo nhỏ thân thể lâu quá hình như ảnh hưởng tới tuổi tâm lý luôn rồi. Y như khóc bao nhỏ dễ hờn dễ tủi.

Tiếng rấm rứt như mèo kêu trong ngực khiến anh Lục xót đứt ruột. Hắn tay xoa đầu, tay gãi lưng dỗ dành tổ tông, "Ngoan, ngoan anh không mắng em. Anh sai rồi."

Lục gia dưỡng miêu cũng đã được gần một tháng. Phận làm sen tuy chịu nhiều chà đạp, xém bị hù rớt tim mấy lần, nhưng anh Lục cảm thấy khá ổn. Dưỡng bếu Nữu Nữu quá bận rộn khiến hắn tạm thời quên đi sự nghiệp đã đi tong của bản thân, cũng dần dần thích nghi với cuộc sống không có mùi vị. Nữu Nữu sẽ dùng ngôn ngữ phong phú của em ấy miêu tả cho hắn những mùi vị mà họ cùng nhau nếm. Cô đơn đã lâu, chợt phát hiện có ai đó ở bên bầu bạn cũng không tệ.


18.

Tin tức Lục Vi Tầm bị mất vị giác truyền ra ngoài. Trước kia anh Lục phong quang đắc ý làm người kiêu ngạo. Hắn cầu toàn lạnh lùng làm việc quyết tuyệt không sợ đắc tội nên tự tạo cho mình rất nhiều kẻ thù. Giờ hắn rơi xuống vực sâu, tiểu nhân cùng kẻ thù liền khoái trá giơ chân đạp thêm hắn vài cái.

Bao công sức của Nữu Nữu bỗng chốc vỡ toang. Lục Vi Tầm lại nhốt mình trong thế giới của riêng hắn. Không màng ăn uống, điên cuồng dùng cồn và nicotin làm mụ mị đầu óc. Bê tha hỏng bét. Nữu Nữu bị nhốt ở ngoài tức đến dậm chân.

Măng cụt điên cuồng cào phím. Sen của Từ Tấn hắn mà cũng dám bắt nạt, chán sống rồi. Ông chủ của đấu giá Đại Ngu nổi cơn thịnh nộ sẽ khiến cho gió bão giật tứ phía, lòng người run rẩy lo sợ!!

"Chỉ có tôi mới có quyền bắt nạt cậu ấy. Còn những kẻ khác dám làm khó Lục của tôi thì không cần đóng quan tài đâu. Chim ưng tôi dưỡng sẽ thiên táng* kẻ đó"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net