[Tẫn Tô] Cách sinh tồn của Cửu Mân Thần Quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tẫn Tô] Cách sinh tồn của Cửu Mân Thần Quân

Hôn nhân của Đàm Đài Tẫn và Lê Tô Tô đã thoát khỏi tình trạng "nấm mồ tình yêu" sau bao nhiêu lần cưới và bao nhiêu lần đám ma ngay sau đó. Tuy nhiên, một trong những tình thú nhất của cặp vợ chồng này không phải là khoe ân ái, mà là chọc lẫn nhau.

Hôm nay, Tô Tô trổ tài làm món cháo mới, muốn Đàm Đài Tẫn ăn thử. Quả nhiên luyện tập mãi trình độ cũng lên, món cháo lần này tiến bộ hơn hẳn.

"Ngon thật, quả nhiên là đầu bếp thiên phú!" - Đàm Đài Tẫn khen vợ

Tô Tô phổng cả mũi, nhưng châm chọc lại chàng:

"Ngày xưa khi Diệp Băng Thường nấu cháo cho chàng có ngon hơn ta làm không?"

Nghe đến đây bỗng Đàm Đài Tẫn đang ăn dở bát cháo khựng lại. Bữa ăn đang yên ổn tại sao lại nồng nặc mùi "ra đường" là thế nào? Nếu trả lời là có, tức là tay nghề của Mạt Nữ cao hơn nàng, là chê nàng nấu kém, đường ra ngoài Ngọc Khuynh Cung ngủ chưa bao giờ dễ dàng đến thế. Nếu trả lời là không, nàng sẽ dò hỏi, thì ra chàng nhớ đến Mạt Nữ à? Mà sau đó chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Cho dù Mạt Nữ giờ là thuộc hạ của chàng thì dấm vẫn sẽ đổ, và người thì sẽ ra đường ngủ.

Không biết Đàm Đài gia còn ngôi mộ nào cho chàng nằm không?

Chàng liền từ tốn húp bát cháo rồi hôn lên môi nàng, tiện thể cho nàng "ăn" món cháo mình làm.

"Nàng thử nếm xem món cháo nàng làm ngon hay không? Nhưng ta thấy cháo lưỡi ngon hơn cả đấy!" - Đàm Đài Tẫn mỉm cười ý nhị.

Nàng đỏ mặt vì bị chàng chiếm tiện nghi, vừa không bật lại được, vô cùng uất ức. Sao mỗi lần muốn chọc chàng đều thất bại vậy?

Không được, phải ra đòn khác. Quyết không thể thua!

"Chàng nói ngọt thế nhở? Nói thật đi, hồi ở Tiêu Dao Tông chàng đã luyện tập thế này với bao nhiêu cô rồi?"

"Làm gì có cô nào ngoài Dục Linh Thần Nữ Lê Tô Tô? Nếu có cô thứ hai chỉ có Phượng Hoàng Thần Nữ Lê Tô Tô, mẹ của Tử Mật Lê Tô Tô. Còn ai ngoài nàng nữa?"

Nàng liền cảm thấy ngọt ngào, hôn chàng một cái.

~

Thần Vực Thượng Thanh đã lên đèn, báo hiệu buổi tối đã đến. Họ lại ngồi xuống đất, chính cái nơi nàng thất thố nói "được" khi chàng nhắc đến Tiêu Lẫm. Họ lại ngồi nhìn ngắm trăng trên cao, cảm tưởng như quay lại Hành Dương Tông ngày ấy, chàng và nàng ngồi trước cửa phòng nàng ngồi ngắm sao ở Hồ Thiên Trì.

"Tô Tô"

"Sao vậy Đàm Đài Tẫn?"

"Hồi xưa, trước khi nàng quay về quá khứ, ngoài ánh sao ra nàng còn thích gì nhất?"

Lê Tô Tô nhớ đến việc thua ván trước liền tủm tỉm trêu chọc:

"Hồi đó ta vô tư thôi. Lúc đó ta còn chưa bận tâm về việc chàng cũng tuổi đó đang tìm cách gây sự chú ý đến Diệp Băng Thường thế nào, nên chỉ thích ánh sáng của sao thôi"

Đúng là đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn, ở đây là làm Đàm Đài Tẫn cạn lời. Từ khi họ về bên nhau đến nay, rất ít khi họ "đùa"như thế này, mà đã đùa thì đùa rất dai dẳng. Nó khiến cho chàng nghĩ đến ngày xưa hồi còn làm Cảnh Vương, đấu trí với mấy vị quan, Tiêu Dật, Tiêu Lẫm và Đàm Đài Minh Lãng còn dễ hơn việc đấu trí với chính vợ mình.

Trong trường hợp này, cách khôn ngoan nhất là im lặng.

Nàng liền nói tiếp: "Ta còn nhớ ai đã tặng áo cho Diệp Băng Thường dù mình cũng chẳng có nhiều đồ mặc. Thật là thơ mộng, một chắt tử nghèo khó với một thiên kim thứ nữ, đáng lẽ ra là một cặp đẹp, nhưng lại bị Diệp Tịch Vụ chia cắt. Thật đáng buồn." Nói xong giả vờ ủy khuất.

Bỗng chàng đột nhiên phất tay, cảnh trước mắt bỗng dưng thay đổi. Họ đang ngồi trên chiếc giường Thịnh Cung gần ngàn năm trước. Nàng lại diện bộ váy hồng của Diệp Tịch Vụ, chàng lại diện bộ chắt tử đơn sơ. Dường như, họ đã trở lại đêm Kết Xuân Tằm năm ấy.

"Nếu vậy, hãy diễn lại khoảnh khắc Diệp Tịch Vụ "chia cắt" mối lương duyên của chắt tử nghèo khó và thiên kim thứ nữ"  - Đàm Đài Tẫn cười đểu và hạ người nàng xuống giường.

"Đàm Đài Tẫn!"

~

Ma Cung đang yên tĩnh, bỗng dưng có tiếng hắt xì liên tục.

"Mạt Nữ đại nhân, ngài bị cảm lạnh ạ?"

"Không, ta tự dưng bị ngứa mũi thôi"

Không biết ai lại nhắc đến mình nhỉ - Mạt Nữ nghĩ.

END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net