Sau khi mình chia tay...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mình chia tay, em thức giấc, trước mắt em chẳng còn là ánh mặt trời rực rỡ nữa mà là những cơn giông dài dẳng.

Sau khi mình chia tay, mở điện lên, hàng trăm tin nhắn và cuộc gọi nhỡ đến từ gia đình và bạn bè nhưng lạ thay chẳng có cái nào đến từ anh cả.

Sau khi mình chia tay, em chẳng còn hả hê với chuyện mua sắm, chuyện ăn vặt lề đường hay ly trà đá chiều hoàng hôn nữa. Dư vị trong món Salad Nga dần phai đi, và cũng chẳng còn cảm thấy được vị đắng trong tách cà phê. Mọi thứ thật nhạt nhoà!

Sau khi mình chia tay, cuộc sống của em trở nên trống trải, u sầu và lạc lối giữa chốn mê cung rộng lớn, hằng đêm say ngất với ly rượu cạn nồng. Mọi thứ dần trở nên thật xa xôi, dần đẩy em vào một chốn không người, chỉ có thể nghe thấy tiếng gọi lòng mình xung quanh. Cổ họng đắng nghẹn, khô khốc của vị nước mắt, đôi chân gầy gò, hao mòn và kiệt sức, khi đã vấp ngã là chẳng thể đứng lên được nữa, chìm hẳn đến tận cùng đáy sâu, nơi mà chẳng thể nhìn thấy ánh mặt trời được nữa...

Ừ, thì mình chia tay rồi anh nhỉ?

Buốt và lạnh lắm anh...

Cô đơn và đau lắm anh...

Anh à, anh còn ở nơi này không?

Thân gửi,
Lưu Hoàng Anh.
01/04/2018 21:53 pm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net