Gửi anh, người xa em nửa vòng Trái Đất.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi anh, người xa em nửa vòng Trái Đất

Lại một ngày nắng ấm, như thường lề em tự chuẩn bị buổi sáng cho chiếc bụng đói quen thuộc. Chỉ đơn giản là một lát bánh mì kẹp với tách cà phê đen. Thực sự nó rất đắng, đắng nghẹn nhưng hương vị cà phê rất khó cưỡng. Có người từng hỏi em, biết rõ cà phê không tốt mà tại sao vẫn cứ uống thay vào đó vì sao không chọn trà xanh? Thực ra mà nói, mỗi buổi sáng thức giấc, nếu không có cà phê, em cảm thấy mình thật nhạt nhẽo. Một chút đắng đắng khiến em nhớ về thứ kỉ niệm xa xôi đó, những khi như vậy, chỉ một mình mình thưởng thức cà phê, em có thể tha hồ nghe tiếng lòng mình xung quanh. Cà phê có nét điềm đạm khiến cho dù con người có một mình, cũng không cảm thấy mình có lắm cô đơn. Cà phê có nét dịu dàng khiến cho con người dù có một mình, cũng không thấy mình có lắm chạnh lòng.

Thỉnh thoảng, em lại đi mua sắm. Em tìm đến nơi bán nước hoa đàn ông và chọn mùi anh yêu thích. Em vẫn nhớ, anh ghét mùi nồng nặc, chỉ là hương thoang thoảng và dìu dịu thôi. Cũng có khi, em lại ghé vào quầy hoa tươi, em luôn chọn hoa hồng trắng vì anh bảo nó rất đơn giản và thuần khiết, không tì vết, tươi mới và rạng rỡ.

Những buổi cuối tuần, em lại đi mua sắm để chuẩn bị cho những buổi cơm cô đơn quen thuộc. Đôi lúc em lại làm hai phần, không phải vì em ăn nhiều đâu! Mà em luôn gói thật kĩ, cất vào trong ngăn bàn làm việc của anh để mỗi khi anh đói thì còn có cái để "cứu nạn". Em nhớ anh rất thích ăn trứng ốp la, kèm xúc xích và thịt xông khói, cả kẹo dẻo nữa anh nhỉ?

Phải đấy, mỗi ngày em đều chọn cách riêng để nhớ anh, yêu xa anh khó lắm à. Nỗi nhớ cứ cồn cào, da diết như muốn đào xới cả thế giới lên. Có những lúc vấp ngã mà chẳng có một bờ vai để tựa, có những lúc vui buồn mà chẳng có ai bên cạnh, có những lúc nhớ nhung mà chẳng còn hơi ấm ngày nào... Nhưng anh à, em ổn!

Anh đừng lo lắng, em sẽ là em cho những ngày không có anh. Vẫn sống. Vẫn mỉm cười an nhiên giữa cuộc đời bụi trần. Em vẫn sẽ quay về những ngày quần jeans áo thun mà em đã từng. Anh biết không, khi mình rời xa nhau em dần thấy được dư vị trong món salad Nga, cảm nhận được vị đắng trong tách cà phê ấy.

Tuổi thanh xuân em cứ mãi lặng lẽ trôi qua như thế. Nhưng em không hề nuối tiếc. Em chấp nhận, em sẽ dành cả tuổi xuân để đợi bóng hình anh quay về. Chỉ có điều, anh hãy hứa với em đến ngày quay về bên nhau anh vẫn còn giữ trọn vẹn trái tim chân thành mà anh đã từng trao cho em, được không anh?

Em thương anh lắm,
Người xa em nửa vòng Trái Đất.

Thân gửi,
Lưu Hoàng Anh
10/03/2018 21:23 pm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net