Chương 3: Thức tỉnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau màn khai giảng chào đón học sinh mới với sự có mặt của Chu hiệu trưởng, mọi người nhanh chóng tìm kiếm lớp học của mình. Không ngoài dự đoán, Mạc Phàm, Trương Tiểu Hầu và Tử Lan Ly đều cùng học lớp 8 với nhau. Trương Tiểu Hầu như chú cún nhảy cẫng cả lên, hào hứng chạy quanh hai người còn lại vui mừng khôn xiết.

"Anh Phàm, chị Ly, chúng ta lại học cùng lớp với nhau rồi!!"

Hai người nhìn nhau mà cười trước sự hiếu động của Trương Tiểu Hầu. Bỗng nhiên Triệu Khôn Tam chen miệng vào, giọng điệu chê bai nhìn tấm bảng thông báo ghi sách lớp học.

"Ha ha! Quả nhiên lại xếp hạng chót! Mạc Phàm, cậu biết danh sách được sắp xếp dựa theo thành tích đúng không?"

Trương Tiểu Hầu tạc mao, lập tức gào lên, một bộ hận không thể đập chết tên béo lắm chuyện này. Mục Bạch cười mỉa một cái, tán thưởng độ nhanh miệng đúng lúc đúng chỗ của Triệu Khôn Tam. Hắn liếc mắt thì nhìn thấy cô gái tóc tím khuôn mặt không vui vẻ cho lắm, trong lòng khá là hụt hẫng, bèn xoay người rời đi, không quên dặn tên chó săn nhà mình.

"Đi thôi."

Thấy hai kia rời xa, Trương Tiểu Hầu bực tức quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu mà nhìn Tử Lan Ly hỏi.

"Tại sao lại cản em thế, chị Ly?"

Tử Lan Ly khẽ lắc đầu, đáp lại, "Miệng lưỡi thiên hạ khó cản, cứ kệ bọn họ đi." Lại tiếp tục nghĩ gì đó, cô nàng nói tiếp, "Cố gắng tu luyện hơn rồi sau này ngược bọn họ lại."

"Được rồi, đi thôi nào."

Mạc Phàm lên tiếng nhắc nhở hai con người đang hăng say trò chuyện ngược người ta sau này, không khỏi nhìn bạn gái của mình bằng cặp khác. 

Quả nhiên bạn gái lão tử có khác!!

_o0o_

Tại lớp học

Sau màn giới thiệu đơn giản của Tiết lão sư với cả lớp, ông bắt đầu công việc thường năm của mình. Không ngoài dự đoán, người đầu tiên là Mục Bạch với số điểm đứng nhất toàn trường. Cả lớp học không ngừng tán thưởng thanh niên tóc xanh đậm, đặc biệt là các bạn nữ khác mặt đều ửng hồng, ánh mắt sùng bái mà nhìn công tử Mục gia.

"Mục Bạch, lẽ nào là người của Mục gia, Hàn Băng thế gia?", Tiết Mộc Sinh hỏi.

"Dạ, phải." Mục Bạch lễ phép đáp lại.

Tiết Mộc Sinh vô cùng hài lòng với thái độ của thiếu niên, tiếp tục cho lời khuyên, sau đó nhường lại chỗ cho người thanh niên bắt đầu việc thức tỉnh của mình.

Mục Bạch đặt hai tay lên Thức Tỉnh Thạch, nhắm mắt lại, vô cùng cẩn trọng truyền tinh thần lực của mình vào trong đó. Dưới tay cậu ta, quả cầu phát ra ánh ssáng nhàn nhạt, rồi dữ dội lên, một màu xanh băng tinh thuần trong suốt lấp lánh rọi khắp cả lớp học.

"Băng hệ!"

"Trời ơi! Đúng là Băng hệ kìa!!"

Mục Bạch khuôn mặt đắc ý cực kỳ, trong lòng mừng rỡ không thôi. Quá tốt rồi, sau này hắn có khả năng tiến vào được gia tộc rồi, quan trọng hơn sẽ có tư cách đứng bên cạnh cô ấy hơn tên Mạc Phàm kia! Mục Bạch không tự chủ được liếc sang dãy bàn học cuối góc lớp, nơi thiếu nữ tóc tím chăm chú nhìn lên đây.

"Tốt lắm, Băng hệ rất tinh thuần. Sau này cố gắng chăm chỉ tu luyện để nó mạnh hơn!"

Tiết Mộc Sinh không keo kiệt cho một lời tán thưởng, ánh mắt đầy sự hài lòng nhìn thiếu niên tóc xanh trở lại chỗ ngồi. Tiếp tục công việc đang dang dở, ông nhìn vào bảng điểm danh, gọi lên người thứ hai.

"Số hai, Tử Lan Ly."

"Vâng."

Giọng nói như tiếng chuông ngân trong gió, Tử Lan Ly đứng dậy, mỉm cười nhẹ lễ phép trả lời, mái tóc tím suôn mượt xõa dài ngang lưng tô điểm cho dáng người mảnh mai. Lớp học xì xào bàn tán, các bạn nam không khỏi đỏ mặt khi thấy dung mạo tuyệt mỹ của cô gái.

"Ê, đó không phải là người đứng hạng hai toàn trường sao?"

"Vừa đẹp vừa giỏi, đúng chuẩn nữ thần của tui luôn!"

"Xinh quá đi! Không biết nàng có bạn trai chưa nhỉ?"

Mạc Phàm đang tận hưởng mọi lời khen ngợi bạn gái của cậu từ mọi người, trong lòng lâng lâng không thôi. Cho đến khi nghe được một câu, lập tức nheo mắt đầy nguy hiểm ngó nghiêng dọc lớp tìm kẻ vừa phát ngôn, trong lòng âm thầm giơ lên ngón giữa.

Ni mã! Bạn gái của lão tử không đến lượt các người quan tâm!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net