Phần 2 - Chương 7: Thư của Lục Nhan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói rồi cậu gập nhẹ một phần cánh bên phải xuống, vừa hay nó chạm lên đỉnh đầu của Ngụy Đại Quân, xoa xoa nhè nhẹ. Nhìn xa chẳng khác gì một sải cánh rộng lớn đang dỗ dành trẻ nhỏ, chậm rãi xoa đầu hắn, tích cực an ủi dỗ dành.

Ngụy Đại Quân nhướng mắt nhìn lên, nhếch mép cười, xoay người vòng tay ôm lấy eo cậu, kéo sát về phía eo mình. Đoạn, đôi mắt lấp lánh ý vị sâu xa, hào hứng nói:

"Ừm. Nhất Nguyện, mừng ngươi trở về."

Ngụy Đại Quân đặt lên môi cậu một nụ hôn, như cách chuồn chuồn đạp nước, thoáng đến thoáng đi, chưa cho thời gian người kia phản ứng đáp lại đã vội vàng dứt ra. Hắn hôn xong rồi buông tay, lùi về sau, quan sát biểu cảm thú vị trên gương mặt cậu:

Nụ hôn nửa trêu đùa nửa dịu ngọt trên đầu môi khiến Nhất Nguyện nhất thời cong đuôi ngoe nguẩy, đỏ mặt tía tai căng thẳng kêu lên:

"Ngươi..."

Ngụy Đại Quân khụ khụ cười lớn: "Haha, Incubus cũng biết đỏ mặt sao?"

Nhất Nguyện quay người rời khỏi phòng ăn: "Ngươi biến đi!"

Hắn nhếch môi cười, ngửa cổ uống cạn ngụm nước trong ly rồi chạy với theo:

"Nè, xếp cánh thu sừng lại, ta thấy được cái cánh đã đập phành phạch khoái chí của ngươi rồi!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net