Chương 222: Đừng lạnh hỏng "cái kia" là được rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Tinh Tinh nhìn khắp nơi, thất vọng nói: "Chỗ này còn có cái thực vật gì để ăn a, ăn gỗ sao?"

"Ngao ô!" Parker đào đào vụn băng trên mặt đất, ý bảo Bạch Tinh Tinh đi xuống.

Bạch Tinh Tinh hiểu ý, lại không động đậy, "Đi rừng trúc xem xem, hẳn là sẽ có măng mùa đông."

Nàng nói xong lại đá đá ở eo của Parker, hắn lập tức tru lên một tiếng: [Đừng đá bụng ta]

"Anh nói cái gì?"

Parker hừ hừ một tiếng, trong lòng thầm mắng: Thật là một giống cái ngốc. Nhưng mà nó cũng nghĩa là Tinh Tinh rất ít ngồi trên giống đực, việc này làm cho Parker thầm mừng trong lòng, sải chân chạy.

Cả một mảnh trắng xóa héo rũ, chỉ có một mảnh màu vàng xanh, lộ ra một sức sống mãnh liệt.

Bạch Tinh Tinh vui vẻ, nhảy xuống từ trên lưng Parker. Dưới chân là mấy khối băng cứng rắn, to cỡ một nắm tay cũng có, cỡ quả bí cũng có, dẫm lên cảm giác cộm đến bàn chân vô cùng khó chịu.

Bạch Tinh Tinh cẩn thận mà đi hai bước, nói: "Đào ở chỗ này một chút xem."

Parker rung rung lông biến thành hình người, đứng dậy đến phía sau Bạch Tinh Tinh, hết hồn nói: "Nàng muốn ăn cây trúc sao?"

Cả núi rừng chỉ còn mỗi cây trúc vẫn còn màu xanh, quả thật là không có cái gì khác để ăn nữa. Parker bắt đầu tự trách, đều do hắn không hiểu biết nhiều về vượn thú, mới làm cho Bạch Tinh Tinh phải ăn cây trúc cứng rắn này.

Tinh Tinh ăn thực vật cũng phải nấu chín, cây trúc phải nấu thế nào đây? Nếu nấu thì phải mềm một chút, cứng như vậy nàng nhất định gặm không được.

"Cây trúc còn chưa mọc ra ăn rất ngon." Bạch Tinh Tinh nói xong ngẩng đầu nhìn Parker một cái, đột nhiên phát hiện ra Parker cao hơn một chút so với lần đầu gặp nhau, nàng nhớ rõ trước kia đỉnh đầu mình tới cổ hắn, bây giờ chỉ tới ngực hắn.

Nhìn kĩ lại, lồng ngực Parker cũng lớn hơn không ít. Ánh mắt tiếp tục đi xuống, đôi mắt Bạch Tinh Tinh đột nhiên trừng lớn.

Parker thực sự trưởng thành a!

Cuống quít ngẩng đầu lên, Bạch Tinh Tinh nhìn phía trước tỏ ra bình tĩnh nói: "Anh có lạnh không, có cần em đưa khăn quàng cho anh vây trên eo không?"

"Không lạnh, lại nói chỉ vây quanh eo cũng không giữ ấm được." Parker không để ý lắm nói: "Dù sao nơi này cũng chỉ có hai chúng ta, cũng không cần che che dấu dấu."

Khuôn mặt Bạch Tinh Tinh đỏ lên, lắp bắp nói: "Em... em là đang lo cho anh.... sợ cái kia của anh lạnh hỏng rồi, anh không cần thì thôi." Cùng lắm thì nàng cố gắng không nhìn Parker là được.

"Sao có thể! Trước đây ta vẫn hay để như vậy." Parker đang nói, đột nhiên nghĩ đến mình rất nhanh có thể giao phối với Tinh Tinh, lỡ như lạnh hỏng, đến thời khắc mấu chốt không dùng được thì phải làm sao? Mùa lạnh qua Kha Đế Tư liền tỉnh rồi, hắn nhất định sẽ ngăn cản mình giao phối với Tinh Tinh.

Chần chờ trong chốc lát, Parker thấp giọng hỏi: "Lấy khăn quàng cổ của nàng, nàng có lạnh không?"

Bạch Tinh Tinh nhíu mày một chút, cố ý trêu hắn, "Anh không phải là không sợ lạnh sao?"

"Ta, chỉ là quan tâm nàng." Parker xấu hổ nói, xấu hổ mà nhìn cây trúc gần đó.

Bạch Tinh Tinh thấy Parker không muốn kiên trì, vội đưa khăn quàng đuôi hồ ly cho Parker mặc vào. Nàng lại không ngờ tới không cẩn thận mà nhìn thấy vật kia của Parker.

"Đã nói không cần." Parker được tiện nghi mà còn khoe mẽ, chờ Bạch Tinh Tinh mặc vào cho hắn xong, hắn nhanh nhẹn mà hôn lên trán nàng một cái, "Tinh Tinh thật tốt."

Mặt Bạch Tinh Tinh đỏ thành trái đào, cảm thấy đầu cũng choáng váng, đầu óc cũng không còn thanh tỉnh.

Là do tác dụng chậm của rượu trái cây sao?

Nàng hất hất đầu, lảo đảo hai bước, chỉ ào gốc cây trúc bên cạnh nói: "Đào ở chỗ này xem."

"Được." Giọng của Parker mang theo ý cười, nghe lời đi đến chỗ Bạch Tinh Tinh chỉ ngồi xổm xuống, bắt đầu đào băng.

************************************ 

17.8.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net