Chương 223: Đào măng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Parker dọn sạch một mảnh đất, xếp mấy cục đá thành một ngọn núi nhỏ, để Bạch Tinh Tinh có thể ngồi phía sau tránh gió.

"Được rồi." Parker nói.

Bạch Tinh Tinh ngáp một cái, trong mắt dần có nước mắt, dụi dụi mắt nhìn lại chỗ cây trúc.

Mặt đất bằng phẳng, một mảnh nâu thẫm không thấy sắc xanh. Vài sợi rễ cây mọc ngược lên mặt đất, nơi này rất có khả năng có cây đôi.

"Anh đào thử xung quanh xem." Bạch Tinh Tinh không xác định nói, nàng nhớ rõ măng mùa đông chưa thu hoạch, mọc lên mặt đất thì gọi là măng mùa xuân.

Parker đào xung quanh mấy sợi rễ của cây trúc, nghĩ thầm có lẽ cây trúc cũng có quả như khoai lang mọc dưới đất đi.

Móng tay Parker vừa dài vừa nhọn, có thể nhẹ nhàng mà đào lên một tầng đất, hai ba cái liền đào ra một cái hố to. Bạch Tinh Tinh lên tinh thần một chút, ngồi xổm bên người hắn nhìn, "Cẩn thận một chút, đừng làm cho gốc cây trúc bị thương."

"Ân." Động tác của Parker cẩn thận hơn, đào ra được một đoạn màu vàng to hơn tay một chút, hắn dùng móng tay chọc chọc, lông mày vàng kim hơi nhíu lại, "Cứng như cây trúc vậy, nàng có thể cắn được không?"

"Em không muốn ăn cái này. Nơi này hình như không có, đã đào sâu như thế...." Bạch Tinh Tinh nói, đột nhiên trong đầu lóe lên một ánh sáng, chỉ vào gốc cây nói: "Anh đào theo gốc xem."

"Được." Parker nhanh nhẹn mà đào theo gốc trúc, không lâu sau, đột nhiên sờ đến một thứ mềm mềm, Parker "A" một tiếng, bàn tay dính đầy bùn đất cầm lên, "Đây là cái gì? Rất lớn, rất mềm!"

"Để em xem!" Bạch Tinh Tinh ghé sát vào xem, Parker lại đào thêm mấy cái, mang theo một cục dính đầy bùn.

Bạch Tinh Tinh vui vẻ mà kêu to: "Đào được rồi, chính là cái này!"

Parker hưng phấn mà liên tục đào đất, chỉ lát sau liền đào được một cây măng lớn như cái đầu, lột ra mấy tầng vỏ măng, lập tức lộ ra một mảnh măng vàng nhạt tươi mới.

Parker thở phào: "Thật tốt quá, nàng có đồ ăn rồi."

Bạch Tinh Tinh cũng vô cùng vui vẻ, nhìn măng tươi mới như có thể ăn luôn. Nàng liếm liếm khóe miệng vươn tay, lúc này mới phản ứng được trên tay là cả cái tay gấu, vì thế chỉ có thể duỗi cổ dài ra để gặm.

Parker đưa măng đến trước miệng nàng.

Măng quả thật rất non, nhưng mà không có hương vị gì cả, giống như cải trắng vậy. Bạch Tinh Tinh nuốt vào bụng, coi như là bổ sung vitamin.

Parker nhìn Bạch Tinh Tinh ăn ngon như thế, trong lòng liền có sự thỏa mãn nói không nên lời, nhìn một lát mới nỡ mở miệng nói: "Ta lại đào thêm ở chỗ khác, nàng từ từ ăn ở chỗ này."

"Ân." Bạch Tinh Tinh đồng ý nói: "Đừng đào quá nhiều, măng không để lâu được."

"Đã biết." Parker duỗi tay sờ sờ đầu Bạch Tinh Tinh, nhưng trên đầu Bạch Tinh Tinh là lông gấu, tay hắn dừng trên không trung một chút, xoa xoa khuôn mặt hồng hồng của nàng, "Thật tốt, nàng vẫn còn ấm."

"Mặc nhiều như thế, em sắp nóng luôn rồi." Bạch Tinh Tinh kéo kéo quần áo, thấy trên tay Parker đều là bùn, lại lau lau mặt, sau đó ôm măng mùa đông đi đến bên cạnh mấy tảng đá tránh gió ngồi xuống, cắn từng ngụm ăn măng.

Parker liền chỉ đào xung quanh Bạch Tinh Tinh, mùa lạnh động vật ít đồ ăn, động vật ăn thịt hung ác hơn bất cứ lúc nào, hắn lúc nào cũng lưu ý an toàn của Bạch Tinh Tinh.

Đào măng thực sự cần vận khí, cây măng thứ hai Parker cần phải đào mấy chỗ mới thấy được, quay đầu nhìn lại, Bạch Tinh Tinh đã ôm măng ngủ say.

Parker cười, cầm măng mới đào lên đến bên người nàng, cẩn thận mà rút cây măng trong tay nàng ra, đặt nàng lên mặt đất bằng. 

***************************************

18.8.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net