Chương 264: Vị lãnh tụ duy nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn bộ dáng Rosa như thế, Bạch Tinh Tinh đột nhiên không hận nổi nàng ta, Rosa dù sao cũng chỉ là một cái mũi tên không bắn chính xác mục tiêu mà thôi.

Bạch Tinh Tinh nhìn viên vương, đột nhiên cảm giác hắn như là một vai hề nhảy nhót, vừa xấu xí vừa buồn cười, "Ngươi hẳn là thất vọng rồi."

Trên mặt viên vương còn hiện rõ sự tức giận, sự chú ý lại bị Bạch Tinh Tinh kéo đi. Giống cái này vẫn làm cho hắn cảm giác không được ổn, giống như bị nhìn thấu vậy.

Quả nhiên vẫn là đồng loại khó đối phó nhất, không biết nàng đến từ cái bộ lạc nào.

"Rosa không thể giết chết ta, người thất vọng nhất chắc không phải là nàng, mà là ngươi đi." Bạch Tinh Tinh tiếp tục nói, quét mắt nhìn đến miệng Rosa, cơ thể run run một chút, "Làm thật tuyệt tình."

Sắc mặt viên vương lập tức trở nên tái nhợt, tròng mắt xoay trái phải, linh hoạt như máy móc sử dụng nhiều, "Ngươi hiểu lầm rồi, ngươi bị tập kích ta vô cùng tự trách, là do vương bảo của ta không bảo vệ tốt cho ngươi. Mũi tên kia là do ta chuẩn bị để đề phòng thú triều cùng với những bộ lạc khác tấn công, Rosa nhất định là nghe được từ trong miệng Ba Đặc, nàng tìm người trộm nhựa cây độc. Ta cắt đầu lưỡi của nàng, cũng là vì không để nàng tiếp tục xúi giục giống đực."

Viên vương càng nói càng giống như thật, thậm chí còn đem theo vài phần tức giận: "Ngươi suy đoán hơi thái quá, vì sao ta lại muốn giết ngươi?"

"Nếu ta chết, vạn thú thành liền ít đi hai thú bốn văn, hổ vương và Kha Đế Tư, cách dã tâm độc chiếm vạn thú thành của ngươi gần hơn một bước." Bạch Tinh Tinh nhẹ nhướng mày, "Ta nói đúng không? Viên vương?"

Viên vương run mạnh, không khỏi lui lại một bước.

Bạch Tinh Tinh vẫn còn nói: "Nếu ta đoán không sai, mục tiêu tiếp theo của ngươi là báo vương đi, Vinson có phòng bị với ngươi, không dễ dàng hành động như vậy nên ngươi vội cô lập anh ấy."

Ngụy trang trên mặt viên vương dần biến mất, cơ miệng không chịu khống chế mà kéo kéo, biểu tình càng dữ tợn hơn.

Kha Đế Tư ngước mắt nhìn về phía Viên vương, ánh mắt như đang nhìn một vật chết, đuôi rắn bắt đầu tích lực.

Lang vương lập tức thả Rosa ra, đứng trước người Viên vương, quát lớn: "Bảo vệ viên vương!"

Một đám lang thú vây quanh viên vương.

Bạch Tinh Tinh quay đầu nhìn về phía Kha Đế Tư, lắc lắc đầu, nhưng ánh mắt của Kha Đế Tư rõ ràng biểu đạt sự không vui.

Bạch Tinh Tinh đành phải nói: "Tu đến chết cũng không nói ra viên vương, rõ ràng viên vương không thoát được liên quan đến chất độc. Ta lại suy nghĩ chút, cuối cùng mới hiểu."

"Ha ha ha..." Viên vương điên cuồng cười to, tự phụ mà nói: "Dù ngươi có thông minh thì muốn giết cũng phải chuẩn bị thành kẻ địch của vạn thú thành!"

Kha Đế Tư cười nhẹ vô cùng cuồng vọng, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm viên vương: "Thì đã sao?"

Ý cười trên mặt viên vương có chút cứng lại.

Bạch Tinh Tinh lắc lắc đầu, nhìn về phía viên vương nói: "Vạn thú thành cần một vị lãnh tụ, chờ có người thay thế, chính là ngày ngươi chết."

"Chỉ bằng một cái giống cái ngươi? Ha ha ha...." Viên vương như nghe được truyện cười mà cười to vài tiếng, "Một giống cái không có cả tinh thần lực có thể làm chuyện gì? Giống cái nên ở trong nhà sinh nhãi con, các ngươi chỉ có thể theo ta sắp xếp mà an nhàn sinh hoạt."

Bạch Tinh Tinh hơi mỉm cười, khuôn mặt tái nhợt lộ ra chút nguy hiểm, "Để ta nhìn xem ngươi làm được gì cho vạn thú thành đi, tốt nhất nên cầu nguyện cư dân vạn thú thành sẽ luôn kính yêu ngươi."

Dứt lời, Bạch Tinh Tinh xoay người đi ra cửa: "Chúng ta về nhà đi."

Kha Đế Tư vững vàng đứng tại chỗ không nhúc nhích, Bạch Tinh Tinh lại lôi kéo tay hắn, mệt mỏi nói: "Đi thôi."

Kha Đế Tư mím môi, đang chuẩn bị xoay người, ngó thấy hắc ưng ở phía trên, đột nhiên cả cơ thể phóng lên đánh về phía hắn.

"Pi!" Moore vội vỗ cánh bay lên, trong hiểm cảnh tránh đi miệng rắn, chỉ để lại trong không trung mấy chục sợi lông chim màu đen.

Lông chim uyển chuyển nhẹ nhàng trong hơi nóng không khí phập phồng bay bay, thật lâu không thấy hạ xuống....

****************************************

31.10.2021

Toi vừa tự tay làm điện thoại bay màu rồi mn, vì thế những chương tiếp theo sẽ gian nan lắm đấy :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net