Chương 266: Em cũng thích anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kha Đế Tư hóa thành hình thú, há miệng gào, lộ ra hai cái răng nanh sắc bén, sau đó như tia chớp nhắm vào Parker.

Chân Parker đang giẫm lên thành cửa sổ, dù sao cũng làm thú ba văn, lại sớm có chuẩn bị, trong gang tấc thoát khỏi miệng rắn.

Parker trong nháy mắt rơi xuống đất hóa thành hình báo, sải chân liền chạy, cự mãng to lớn cũng theo sát bò ra ngoài.

Bạch Tinh Tinh vội nhặt áo khoác tùy tiện mặc lên liền đuổi theo.

"Kha Đế Tư! Parker!" Bạch Tinh Tinh đi chân đất chạy theo bọn họ, đất bị đông lạnh đến cứng đắc, dẫm lên vô cùng cộm chân, Bạch Tinh Tinh chạy hai bước liền đau đến nhe răng.

Tê, đau chết nàng!

"Đừng để em lại một mình a!" Bạch Tinh Tinh hô lớn.

Kha Đế Tư lập tức dừng lại, từ bỏ con báo đốm sắp bắt được, quay đầu nhìn về phía Bạch Tinh Tinh. Báo đốm đang liều mạng chạy ở phía trước cũng chạy thêm vài bước rồi ngừng lại.

Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, thả chậm tốc độ, đi từ từ về phía Kha Đế Tư, "Anh nghe em giải thích."

Răng nanh của Kha Đế Tư ma sát nhau, đuôi rắn đột nhiên cuốn lấy, sức lực như muốn bóp gãy nàng.

"Nhẹ chút, em không thở được." Bạch Tinh Tinh khó chịu mà nhíu nhíu mày, phất phất tay với báo đốm đứng cách đó không xa: "Anh đi săn đi!"

"Ngao ô~" Parker tru lên một tiếng, xoay người chạy được một đoạn đường, lại không yên tâm mà quay đầu nhìn lại. Đến lúc không nhìn thấy thân ảnh của Kha Đế Tư và Bạch Tinh Tinh nữa, hắn mới thả lỏng tứ chi vội vàng chạy.

Kha Đế Tư cuốn Bạch Tinh Tinh về đến nhà, không biến về hình người mà dùng đôi mắt đỏ gắt gao trừng Bạch Tinh Tinh, tròng mắt to tròn càng dễ cho người ta thấy cảm xúc trong đó.

Đôi mắt lưu li theo từng hô hấp mà co rút lại, đầy cảm xúc bi thương ủy khuất.

Trong lòng Bạch Tinh Tinh tê rần, tay sờ sờ đầu Kha Đế Tư, cảm giác lạnh lẽo dưới tay làm cho tâm tình của nàng bình tĩnh lại, "Em là thích Parker, nếu không sẽ không kết lữ với anh ấy."

Tròng mắt rắn bỗng phóng đại một chút, cảm xúc yếu ớt hóa thành sát ý đầy kiên nghị.

Bạch Tinh Tinh ngồi thẳng lên, hôn lên mi tâm Kha Đế Tư, mặt dán lên mặt hắn mà cọ xát thân mật, "Nhưng em cũng thích anh mà."

Ánh mắt dừng lại trên xà văn trên chân, Bạch Tinh Tinh nhoẻn miệng cười, nói: "Nếu anh không cố chấp cưỡng chế lưu lại ấn kí trên người em, lần đầu chúng ta giao phối, xuất hiện trên ngực em nhất định là anh."

Kha Đế Tư giật mình, hóa thành hình người kinh hoảng đẩy Bạch Tinh Tinh ra.

"Chuyện này không thể nào!" Kha Đế Tư hoảng hốt quát.

Xà thú sao có thể được giống cái yêu thật lòng? Trí nhớ truyền thừa của hắn chưa bao giờ có xà thú may mắn có thể lưu thú ấn lại ở ngực giống cái, tiểu Bạch lại đẹp như thế, giống đực theo đuổi nàng đều là ưu tú nhất, sao có thể thích hắn?

"Sao lại không thể?" Bạch Tinh Tinh hỏi ngược lại, đây vẫn là lần đầu tiên nàng thấy Kha Đế Tư thất thố như thế, trong lòng lại đầy ngọt ngào, "Anh đối với em rất tốt, em thích anh thì rất kì lạ sao?"

Kha Đế Tư nhìn chằm chằm Bạch Tinh Tinh, ánh mắt như nhìn thấy sinh vật lạ: "Chỉ là như vậy?"

Bạch Tinh Tinh bị nhìn chằm chằm, sờ lên mặt mình, "Từng đó còn chưa đủ sao?"

Kha Đế Tư thật muốn câm nín, bỗng nhiên nhẹ giọng cười: "Nàng quả thật không giống một giống cái."

Bạch Tinh Tinh ngậm miệng không đáp, nàng không lớn lên ở chỗ này, đại khái là vĩnh viễn đều không học được bản lĩnh không coi tình yêu của giống đực là gì đi.

"Không đánh nhau với Parker nữa được không? Chúng ta bây giờ phải đoàn kết, xử lý viên vương đã." Bạch Tinh Tinh dựa vào lồng ngực của Kha Đế Tư, nhớ lại bộ dáng sắp chết của Tu, tâm liền nhói một chút.

Tâm tình Kha Đế Tư rất tốt nói: "Muốn giết hắn lúc nào cũng có thể, nếu nàng muốn chơi trước, ta cũng bồi nàng."

Bạch Tinh Tinh: "Ách...." Đột nhiên cảm thấy xử lý viên vương không khó thế.

Khi Parker trở về, trong nhà đã không còn mùi khói súng nào nữa, con xà thú đáng ghét kia cũng chỉ liếc xéo hắn một cái nhưng trong mắt cũng không có sát khí. Đây không phù hợp với tính cách của Kha Đế Tư a.

Quả nhiên là giống đực kết lữ đều sẽ thay đổi, cả xà thú cũng thế.

*******************************

3.11.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net