Chương 271: Làm ruộng rất vất vả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thú nhân tới sớm đã sớm gieo hạt giống xong rồi, liền bưng chậu đá đi tới đi lui múc nước.

Bạch Tinh Tinh đứng ở trên chậu đá nhà mình nhìn về phía sông, nói: "Xa như vậy a, bây giờ còn đỡ, đến lúc tưới nước thì làm sao bây giờ?"

Parker rất nghiêm túc mà chôn một hạt giống, trả lời: "Sắp tới mùa mưa nhỏ, nếu mùa mưa tới chậm thì chỉ có thể múc nước từ sông."

"Thật vất vả." Bạch Tinh Tinh đầu tiên là nghĩ đến đào một cái mương dẫn nước sang, nhưng rất nhanh liền phát hiện nơi này đất cao hơn sông nhỏ, đất lại tương đối khô, cách đào mương là không thể thực hiện.

Nhưng mà đã có mùa mưa, như vậy nguồn nước cũng không phải là vấn đề lớn, Bạch Tinh Tinh cũng không nghĩ nhiều nữa.

Kha Đế Tư một tay ôm lấy eo thon của Bạch Tinh Tinh, ôm nàng từ trên chậu đá xuống, nói: "Để ta tưới nước."

"Ân."

Ba giống đực hợp lực dùng hơn nửa ngày liền trồng hết hạt giống.

Hạt lúa mạch Vinson cũng lấy tới rồi, một túi lớn mấy chục cân. Bạch Tinh Tinh thấy nơi này có nhiều đất trống liền để bọn họ trồng lúa mạch ở đây.

Lúa mạch được trồng rất tùy tiện, đào từng cái hố nhỏ, rải đều hạt giống vào, đắp đất lại, lại tưới thêm một lần nước là có thể mọc. Những việc đó đối với giống đực đầy sức lực mà nói không tính là gì, không đến nửa giờ liền xong rồi.

Nhìn đám đất được đắp lại, Bạch Tinh Tinh dần mong đợi cười nhẹ.

Mùa lạnh vừa kết thúc, trong rừng rậm rất khó tìm đồ ăn, rất nhiều chim bay tới bay lui trên mảnh đất này, vừa thấy liền biết là thủ phạm ăn vụng hạt giống mỗi năm, đều nhận thức được ruộng đất, chuyên chọn những mảnh đất có trồng hạt giống. Chim chóc tuy rằng là từng con nho nhỏ, nhưng hơn cái số lượng nhiều, ríu rít bay quanh ruộng lúa, giống như ruồi bọ làm phiền vô cùng.

May mắn chính là, mảnh ruộng nhà Bạch Tinh Tinh còn rất yên bình.

Bạch Tinh Tinh liền lo lắng, "Hy vọng hạt giống đừng bị chim ăn mất."

"Sẽ không, có ta hộ ở đây." Parker đặt mông ngồi xuống, bộ dáng như không tính rời đi.

Bạch Tinh Tinh liếc mắt nhìn Parker một cái, "Anh sẽ không tính ở luôn lại đây đến khi hạt giống nảy mầm chứ?"

Nàng nói xong liền nhìn những thú nhân khác, kết quả phát hiện những thú nhân đó cũng không ròi đi, chỉ hóa thành hình thú ghé vào bên cạnh ruộng nghỉ ngơi, có chim bay xuống liền đứng dậy đuổi.

Bạch Tinh Tinh không tưởng tượng được: "Thật sự luôn luôn ở lại đây a?"

"Đều phải trồng như vậy." Parker ra vẻ hiểu biết nói, "Không chỉ bây giờ, đến khi lúa mọc lên thì chim đến ăn vụng càng nhiều, thời kì sinh trưởng còn có động vật ăn cây non, cho nên ngoài ruộng cần luôn luôn có người trông coi."

Bạch Tinh Tinh ngơ người, trách không được nói là làm ruộng vất vả, quả nhiên là rất vất vả!

Vinson vẫn luôn trầm mặc liền mở miệng nói: "Ta và ngươi thay phiên trông coi."

Dường như là do chỗ này bọn họ nhiều người, mấy con chim từ đầu không dám đến, chỉ có một số con gan lớn bay lại gần. Parker còn chưa đi đuổi liền nghe "Phốc" một tiếng, một con ấu xà nhảy lên cắn một con trong miệng.

Mấy con ấu xà xung quanh nhìn đến đỏ mắt, vội chạy tới tranh đoạt con chim nhỏ, con ấu xà bắt được con chim liền vội nuốt nó xuống.

Bạch Tinh Tinh nhìn liền muốn cười, "Xem ra chúng ta không cần trông."

Kha Đế Tư nhìn Bạch Tinh Tinh, duỗi tay xoa xoa trên đầu Bạch Tinh Tinh, cười nói: "Vậy để chúng nó ở lại."

Bạch Tinh Tinh lắc lắc đầu, "Em không yên tâm để chúng nó ở bên ngoài, để chúng nó ở đây ăn một bữa là được rồi." Nói rồi tự tin cười, "Em nghĩ được một cách."

"Cách gì?"

"Tới đây với em." Bạch Tinh Tinh vẫy tay với Kha Đế Tư cùng Vinson, đi đến bên sông nhỏ, Parker và nhóm ấu xà ở lại trông ruộng.

*********************************
18.11.2021



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net