Chương 272: Bện lưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên kia sông nhỏ là một ngọn núi, cây cối vô cùng tươi tốt, trừ đại thụ chiếm một khoảng lớn thì trong mấy góc còn có vô số cây nhỏ mảnh khảnh, trừ khi những cây đại thụ kia ngã xuống, nếu không chúng nó không thể lớn thêm để mảnh rừng này tránh bị phủ kín.

Bạch Tinh Tinh nhìn dọc theo một mảnh rừng hồi lâu, duỗi tay đi bẻ một cây nhỏ, thân cây vô cùng dễ bị bẻ, chỉ là vỏ cây quá dai, không thể kéo ra.

Kha Đế Tư vươn tay ra, móng tay lướt qua một cái, nhánh cây rốt cuộc cũng đứt.

"Nàng muốn làm gì?" Kha Đế Tư hỏi.

Bạch Tinh Tinh cười giảo hoạt, cúi đầu tiếp tục lột cái vỏ cây tiếp, sau đó mới ngẩng khuôn mặt đầy ý cười lên: "Tìm được nguyên liệu rồi, mau giúp em ngắt mấy nhánh cây, em muốn dùng vỏ cây bện một cái lưới."

"Lưới?" Kha Đế Tư hỏi, Vinson cũng tò mò mà nhìn Bạch Tinh Tinh.

"Chờ lát nữa các anh sẽ biết." Bạch Tinh Tinh vừa nói vừa lột vỏ cây, vì nàng biết bện thủ công nên vô cùng tự tin với bện lưới, lúc nghĩ đến cái lưới, trong đầu nàng đã liệt kê ra mấy phương án rồi.

Kha Đế Tư và Vinson đều không nghi hoặc nữa mà làm việc, Kha Đế Tư cắt mấy cây nhỏ, lột vỏ cây, Vinson lại đem vỏ cây đã lột xé thành sợi, cuộn thành từng dây, Bạch Tinh Tinh liền ngồi bệt trên đất tập trung bện lưới.

Tất cả hai trăm sợi dây buộc trên một cây gỗ, Bạch Tinh Tinh đem hai sợi liền nhau thắt một nút, lớp thứ nhất buộc xong, lại tách hai sợi đã buộc lại ra tiếp tục thắt với sợi khác, một lớp lại một lớp đi xuống.

Đây cũng không phải là kỹ năng sống gì, mà là công việc khảo nghiệm sự kiên nhẫn.

Khoảng trống giữa những nút thắt khoảng ba centimet, đủ để ngăn các loại chim lớn nhỏ.

Bện được một tấm lưới to cỡ mảnh ruộng nhà mình, cổ Bạch Tinh Tinh cũng cứng nhắc rồi, nhưng còn cần phải ba bốn tấm như vậy mới có thể hoàn toàn bao lại cả mảnh ruộng.

Bạch Tinh Tinh duỗi cái lưng mỏi, trên người phát ra tiếng xương cốt kêu "cách cách", lên tinh thần một chút: "Tiếp tục!"

Kha Đế Tư ngẩng đầu nhìn mặt trời đã chuyển sang phía Tây, bước đến bên người Bạch Tinh Tinh, rút dây thừng từ vỏ cây trong tay nàng ra, "Nàng nên ăn cơm."

Nghe Kha Đế Tư nói vậy, Bạch Tinh Tinh mới cảm giác được đói bụng, liếm liếm môi, "Vỏ cây hẳn là đủ dùng, anh lấy giúp em khoai lang đỏ, em muốn nhanh chóng bện cho xong."

Kha Đế Tư không có đáp lời, trực tiếp khom lưng ôm Bạch Tinh Tinh lên, đi về hướng Vạn thú thành.

"Ai, để em xuống!"

Kha Đế Tư cởi váy da thú ra, hai chân hóa thành đuôi rắn, nhanh chóng bò đi.

Vinson nhìn hướng hai người rời đi mà cười cười, cầm lấy dây trên mặt đất, học theo kĩ thuật của Bạch Tinh Tinh mà tiếp tục bện.

Trồng thử một lần lúa, Bạch Tinh Tinh đã ngại ăn cơm, muốn nấu cháo ăn, Kha Đế Tư không đồng ý, vẫn chưng một ống cơm lam như cũ. Chờ nàng ăn no quay về, Vinson đã bện được một cái lưới dài nửa thước.

Tuy rằng bện không đều như của Bạch Tinh Tinh, nhưng nhìn cũng không ra sai lầm.

Bạch Tinh Tinh được một phen bất ngờ, lấy những sợi dây đã chuẩn bị sẵn ra, bốn người cùng nhau bện, cuối cùng cũng kịp hoàn thành trước khi trời tối, bọc ở trên mảnh ruộng.

Nhưng mà tấm lưới này đối với họ dường như không có tác dụng gì, vì ngoài ruộng có mấy con ấu xà đang bắt chim, chúng nó cũng không dám mò lại nữa.

Đã tới hoàng hôn rồi, đúng là khoảng thời gian những thú nhân làm ruộng đổi ca cho nhau, người trên ruộng cũng nhiều hơn. Thấy mảnh lưới trên ruộng của Bạch Tinh Tinh, đều ngạc nhiên đầy mặt.

"Đây là thứ gì?"

"Mùi thực vât thật nồng, là vỏ cây tươi? Trời ạ, vỏ cây sao có thể thành như thế này?"

Các thú nhân không dám tùy tiện tới gần địa bàn của cường giả, chỉ có thể đứng xa xa nhìn tấm lưới bao trùm mảnh ruộng.

********************************

19.11.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net