Chương 320: Viên vương thăng cấp (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lang vương chỉ phòng ngự trong chốc lát, chuẩn bị xoay người lại.

Nhưng đã quá muộn, nguy hiểm cũng cần kề. Trong nháy mắt đau đớn kéo đến, đại não của hắn liền mất ý thức.

Viên vương kéo kéo túi da thú ra khỏi tay của lang vương, vì hắn cầm rất chặt, kéo mấy cái mới có thể lấy đi.

Trong phòng truyền ra một tiếng thở dài âm trầm, "Đưa sớm cho ta không phải tốt hơn sao?"

Đối với lang vương, viên vương cảm thấy vô cùng tiếc hận, thiếu đi một trợ thủ bốn văn.

Nhưng may mắn là, hắn rất nhanh sẽ trở thành thú ba văn, tinh thần lực của một thú ba văn đủ để chống lại thú bốn văn bình thường, đến lúc đó....

Trên một phiến đá trên tầng, giọng nói vui vẻ của một giống cái im bặt, trong mắt đột nhiên rớt xuống từng giọt nước mắt.

"Nàng sao vậy?" Một giống đực hoảng loạn nói.

Bạn lữ của lang vương ôm ngực, nước mắt trong suốt từng viên từng viên rớt xuống, run rẩy cởi mạt ngực ra, sau đó nhịn không được tiếng khóc nữa. Viên vương lập tức hấp thụ thấu tinh ngay tại chỗ, năng lượng cường đại như sóng thần tràn vào cơ thể hắn. Dưới ánh trăng màu bạc, khuôn mặt hắn vặn vẹo, hiện lên màu đỏ, trong đôi mắt nâu tràn ngập tơ máu dọa người.

Trên khuôn mặt đỏ lựng hiện lên một đường hoa văn màu nâu, từ khóe mắt lan ra đến sau tai. Cảm nhận được nhiệt độ cháy bỏng trên mắt, viên vương thiếu chút là cười điên.

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân ầm ỹ, viên vương xách thi thể của lang vương lên, nhảy xuống từ cửa sổ, đi đến hướng cửa lớn.

Thủ vệ nghe tiếng nhìn về phía lang vương, thấy lang vương bị xách đi, trong mắt lộ ra chút nghi hoặc. Đối với đôi mắt xanh lè của viên vương, mắt của bọn họ đột nhiên mất đi tiêu cự, phản xạ lại trong ánh mắt là hình ảnh lang vương cùng viên vương tách ra đi về phía hai hướng.

Ném thi thể ở chỗ rẽ trên đường, viên vương lộ ra nụ cười quỷ dị không tiếng động. Tinh thần lực của thú ba văn, so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn.

....

Hôm nay, đã định là một đêm không mộng.

Thú nhân đều vì niềm vui sướng có mưa mà hưng phấn khó ngủ, tin tức lang vương chết liền truyền đi rất nhanh, cả vạn thú thành đều sôi trào.

"Bên ngoài sao lại ồn như vậy?" Bạch Tinh Tinh nửa tỉnh nửa mê mà lẩm bẩm nói, dụi dụi mắt ngồi dậy.

Vinson đi tới cửa, nhẹ giọng nói vào phòng ngủ: "Lang vương chết rồi."

"Cái gì?" Bạch Tinh Tinh theo bản năng mà nhìn về phía Kha Đế Tư, Kha Đế Tư lười biếng nhấc mắt lên: "Không phải ta."

Bạch Tinh Tinh trong lòng bắt đầu bất an, thời điểm mấu chốt lại xảy ra chuyện, mong là không phát sinh biến cố mới tốt.

"Chúng ta đi ra ngoài xem." Bạch Tinh Tinh tùy tiện sửa lại quần áo, đi chân đất ra ngoài.

Nàng ra ngoài rồi mới phát hiện, ngoài cửa hổ vương bảo nhốn nháo tiếng người, cẩn thận nghe kĩ, vậy mà lại toàn tiếng lên án Kha Đế Tư.

"Đuổi đi xà thú thích giết chóc!"

"Mau trả mạng cho lang vương!"

Thú nhân bên ngoài phẫn nộ gào thét, Bạch Tinh Tinh theo bản năng mà nhìn Kha Đế Tư đứng bên cạnh, lại thấy vẻ mặt hắn không chút động tĩnh, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

"Giết thì thế nào?" Kha Đế Tư không giải thích, ngược lại gián tiếp thừa nhận, "Các ngươi ai báo thù cho hắn?"

Đàn thú bỗng chốc an tĩnh không còn tiếng động, mắt đối mặt, không ai dám nói tiếp nữa.

"A...." Kha Đế Tư cười nhạo một tiếng, dù ở nơi nào thì cũng đều là cá lớn nuốt cá bé, một tòa thành trì nho nhỏ vậy mà còn có tư tưởng đòi mạng ngu xuẩn, hắn thực sự kinh ngạc.

Nhưng mà, xem ra là có người muốn hãm hại hắn.

Viên vương? Báo vương? Hay là Vinson?

Có thể giết lang vương cũng chỉ có ba thú nhân này, mặc kệ là ai, hắn cũng sẽ làm kẻ đó trả giá lớn.

Kha Đế Tư khinh thường, nhưng không có nghĩa là Bạch Tinh Tinh chịu nhận cái nồi này. Nàng đi đến bên cạnh Vinson, hỏi: "Vì sao bọn họ đều nói là Kha Đế Tư? Có chứng cứ sao?"

*******************************

6.5.2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net