Chương 338: Báo con~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Tinh Tinh cảm thấy mình rất không thích hợp để tiếp xúc với giống đực, tốt nhất là không nên thân cận với giống đực. Bọn họ quá xuất sắc, thử hỏi có mấy cô gái ở địa cầu có thể cầm lòng trước sức quyến rũ này?

"Mau ăn, ăn xong còn lên đường." Moore thúc giục, trong ánh mắt càng nhiều sự chờ mong.

Bạch Tinh Tinh cắn một ngụm thịt, không thể không nói, kỹ thuật nướng thịt của Moore thật sự không ổn, không hề thua kém Kha Đế Tư lúc trước tí nào.

Bên ngoài thịt bọc một tầng tro, hương vị có chút đắng.

Bạch Tinh Tinh vừa nhìn một chút, phía trong vẫn còn máu loãng, tốc độ ăn bắt đầu chậm lại, Bạch Tinh Tinh cảm giác trong miệng có chút ẩm ướt, lại nhìn một chút máu trong thịt, đột nhiên dạ dày cuộn lên.

"Ực!"

Bạch Tinh Tinh che miệng, chạy đến cạnh một cái cây bắt đầu ói.

Moore lập tức biến sắc, vội đuổi theo, bất lực đứng phía sau nàng, tay nâng lên lại rơi xuống vài lần, đang chuẩn bị vỗ lên lưng, Bạch Tinh Tinh lại đứng thẳng lên.

"Rất khó ăn sao?"

Sau khi Bạch Tinh Tinh ói xong, Moore thất vọng hỏi.

Bạch Tinh Tinh ói cả nho của hôm qua ra, trong miệng vừa chua vừa đắng, xoa xoa miệng, nói: "Chưa nướng chín."

Moore vẻ mặt tự trách, lấy lại thịt nướng, bước nhanh qua đống lửa tiếp tục nướng.

Lúc này thì thịt đã chín nhưng Bạch Tinh Tinh vẫn ngửi thấy một mùi tanh, dạ dày lại bắt đầu không thoải mái, cuối cùng vẫn không ăn được miếng nào.

Moore đành phải tìm cho nàng ít hoa quả.

Lại lần nữa lên đường, Moore quay lại phương hướng cũ, cơ thể hắn đã khôi phục hẳn, tốc độ cũng quay về tốc độ cao nhất.

Hai ngày không ăn được gì, Bạch Tinh Tinh đã héo cả người, vì vậy bữa tiếp theo nàng nâng cao tinh thần, chỉ đạo Moore nướng thịt.

Chỉ là không có gia vị gì, lúc ăn Bạch Tinh Tinh vẫn buồn nôn.

Che miệng nhịn lại cảm giác buồn nôn, cảm giác này làm nàng không khỏi nghĩ tới kịch bản thườn thấy trên TV - mang thai nhất định sẽ buồn nôn.

Đôi mắt Bạch Tinh Tinh bỗng mở to.

Tính lại, lần cuối làm việc kia với Parker cũng đã hơn một tháng.

Nơi này không có đến kì, vì bụng không nổi lên nhanh như lúc có trứng rắn, sức ăn cũng bình thường, nàng vẫn luôn cho rằng vì thời tiết khô hạn nên kinh nguyệt không đều.

Bạch Tinh Tinh cúi đầu nhìn bụng nhỏ bị da rắn che khuất của mình, nhẹ nhàng sờ.

Không thể nào, lúc này lại có báo con sao?

"Rất đói bụng sao?" Moore hiểu lầm hành động của Bạch Tinh Tinh, sắc mặt nôn nóng nói: "Đứng dậy, chúng ta tiếp tục lên đường, tới Hải Thiên Nhai ta liền tìm tộc nhân ngư để đổi muối."

Nghe thấy tộc nhân ngư, Bạch Tinh Tinh liền nhớ tới Cầm, khuôn mặt hiện lên vẻ quật cường và tức giận, đồng thời còn có sợ hãi.

Lắc lắc đầu, Bạch Tinh Tinh nhẹ giọng nói: "Ta cảm thấy, ta có báo con."

Đồng tử đen nhánh của Moore bỗng phóng đại, ngốc ra nhìn chằm chằm bụng Bạch Tinh Tinh, vui buồn đan xen, môi hơi mở, hơn nửa ngày mới nhả được một tiếng.

"Được..... Ta sẽ chăm sóc nàng thật tốt, nàng yên tâm mà có báo con."

Ngữ khí của Moore nhẹ đi mấy lần, dường như giọng mình lớn một chút là có thể làm Bạch Tinh Tinh bị thương vậy.

Khóe miệng Bạch Tinh Tinh nhiễm ý cười, vẫn luôn mong rằng không cần có con nhanh như vậy nhưng tới lúc này, trong lòng nàng cũng chỉ còn vui sướng và chờ mong.

Thời gian mang thai là ba tháng, nếu thực sự là hơn một tháng thì rất nhanh sẽ hiện rõ đi.

Lần này Bạch Tinh Tinh không từ chối ý tốt của Moore, cảm kích gật đầu, "Cảm... Cảm ơn."

Có em bé, Moore càng chăm sóc Bạch Tinh Tinh cẩn thận hơn.

*******************************

25.1.2024


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net